Từ khi Bàn Cổ khai thiên lập địa đến nay, thiên địa được chia làm tam giới: Thiên giới, Nhân gian, Ma vực.
Vào thời viễn cổ, sáu tộc chung sống hỗn loạn, không phân chia rõ chủng tộc như bây giờ. Sau đó chiến tranh diễn ra, nhiều cự thần viễn cổ ứng kiếp mà đi thì tam giới sáu tộc mới có sự phân chia rõ ràng như vậy.
Bốn nhánh trên của Thần tộc và Tiên tộc sống trên Thiên giới.
Bốn nhánh dưới còn lại của Tiên tộc cùng Nhân tộc sống ở Nhân gian.
Yêu tộc, Quỷ tộc và Ma tộc định cư ở Ma vực.
Chế độ của tam giới là khác nhau.
Thiên giới có tứ phương thần quốc, Nhân gian có bát đại tiên môn còn Ma vực có tam đế phân trị.
Trong sáu tộc, mỗi tộc đều có cấp bậc riêng.
Ngoại trừ thần viễn cổ Chú Chiếu là ngoại lệ trong Tam giới thì phân biệt là: Chân Thần, Thực Ma, Thượng Tiên, Đại Yêu, Huyền Quỷ và Nhân Hoàng.
Đại Yêu là Yêu tộc, ngang hàng với Chân Thần, Thực Ma, Thượng Tiên, Huyền Quỷ của những tộc khác.
Trước mắt, Chu Yểm của Yêu tộc có thể gọi là một trong những "đại" của Ma vực.
Hắn ta là đứa con thứ chín mươi chín của Yêu Hoàng hiện tại.
Theo lý thuyết mà nói, chắc chắn sẽ không đến lượt hắn ta trở thành thái tử.
Nhưng hắn ta thiên tư cực cao, tác phong làm việc tàn nhẫn quyết đoán, còn là một người có tính cách hoang đường bừa bãi, trong tình huống không được sủng ái giữa hàng trăm anh chị em, hắn ta ở trước mặt các hoàng huynh hoàng tỷ trổ hết tài năng, lấy được ấn Thái Tử, được ở trong cung Đình Đồng của Yêu cung.
Đình Đồng có nghĩa là mặt trời mới nhú, là cung điện của thái tử yêu tộc, hắn ta cũng là người duy nhất trong số chín mươi chín vương cơ vương tử có thể thân cận Yêu hoàng, được Yêu hoàng dạy bảo.
Lạc Dao sửng sốt một lúc mới lấy lại tinh thần.
Tiểu Già vẫn đang lảm nhảm như bị quỷ ám, chỉ nói đi nói lại một câu: "Tại sao hắn lại đến đây? Tại sao hắn lại đến đây..."
Lạc Dao hai trăm năm trước cuống núi du hành, sau khi gặp phải một số biến cố thì lưu lại Ma vực.
Khi đó tình trạng của nàng vô cùng tồi tệ, là Tiểu Già luôn bảo vệ nàng.
Tiểu Già hai trăm năm trước không phải như bây giờ.
Nó là một chiếc ô thần cực kỳ xinh đẹp, toàn thân có màu vàng cam, mặt ô tràn ngập ánh sáng vàng, cán ô được lấy từ cây Hồng Mông, vốn là một cây cổ thụ linh thiêng không thể phá hủy, ngay cả cành ô rơi xuống bên dưới cũng là do các vị Thượng tiên tự tay bện, khảm những viên ngọc hộ mệnh của Tiên tộc lên.
Một chiếc ô như vậy, bất cứ ai nhìn thấy cũng phải lóa mắt.
Chu Yểm nhặt được Lạc Dao bị thương nặng và Tiểu Già nỏ mạnh hết đà rồi đưa họ về Đình Đồng điện.
Lạc Dao nhẹ nhàng thở dài, dùng giọng nói ấm áp dỗ dành Tiểu Già: “Đừng sợ, đây không phải Yêu Cung.”
Học viện Tam Giới có lịch sử lâu đời, Giới Sơn đại trận được sáu tộc phong ấn, cho dù thái tử Yêu tộc tới đây thì cũng không dám lỗ mãng.
Nhìn thấy ngọn lửa nhỏ của Tiểu Già sắp tàn, Lạc Dao đơn giản nói: “Ngày mai chúng ta sẽ trở về Đông Thần Sơn.”
Tiểu Già sửng sốt: "Làm sao có thể như vậy? Chủ nhân vẫn chưa tìm ra biện pháp kéo dài tuổi thọ mà."
Cũng chưa tìm được người "Thấu hiểu yêu thương tin tưởng", Tiểu Già không dám nói ra điều này, nó biết Lạc Dao không có ý định làm việc này, chỉ là bệ hạ vẫn luôn mong như thế.
Lạc Dao nói: “Chu Yểm sẽ không ở lại đây quá lâu, chúng ta đi rồi quay lại.”
Tiểu Già đành phải nhắc nhở nàng: "Chủ nhân... đối với hắn mà nói, mấy chục năm có lẽ cũng không phải là dài."
Mục đích của Chu Yểm đến học viện Tam Giới vẫn chưa rõ.
Nhưng trông cậy hắn ta đến vài ngày nửa tháng sẽ đi thì không đáng tin lắm.
Chu Yểm có thể chớp mắt là qua hàng chục năm, nhưng Lạc Dao thì không.
Hơn nữa, trong hai tháng này, Lạc Dao đã có được manh mối quan trọng, chỉ cần hoàn thành sáu mươi tư cách diễn giả vận maanhj là có cơ hội gặp quỷ thánh Bạch Tàng, tìm kiếm công pháp kéo dài sinh mệnh.
Tiểu Già vội vàng bổ sung: "Không sao đâu, ta đã sớm không còn sợ, hơn nữa hiện tại ta như thế này chắc chắn hắn không nhận ra!"
Từ khi Lạc Dao mất đi thần cốt, ô che trời cũng mất đi ánh sáng vàng trước đây và dần trở thành một chiếc ô đơn giản mà ngay cả những tán tu cũng cảm thấy nó chỉ là chiếc ô bình thường.
Bây giờ Chu Yểm nhìn thấy nó có lẽ cũng không nhận ra được.
Cũng giống như Lạc Dao lúc này, nàng đã không còn là Tiểu đế cơ hăng hái của Đông Thần hai trăm năm trước nữa.
Linh Lại không nghe được cuộc trò chuyện giữa Lạc Dao và Tiểu Già, tất cả những gì nàng ấy thấy là bạn cùng phòng của nàng ấy bị đóng băng tại chỗ, trông như hồn lìa khỏi xác.
Linh Lại cười nhẹ, nắm lấy cánh tay Lạc Dao nói: "Nào, tỷ tỷ mang ngươi đi nhuộm vàng cùng, lúc đó nhất định có thể thu hút được Thái tử điện hạ, chúng ta nói trước nhé, bất kể ai có được Thái tử điện hạ thì đều phải giúp đối phương tìm cơ hội."
Trong sáu tộc, Yêu tộc là cởi mở nhất.
Lời này của Linh Lại được hiểu theo nghĩa đen, vô cùng chân thành.
Cái gì mà trung trinh, duy nhất, thủ thân như ngọc, đối với Yêu tộc đều cảm thấy đó là có bệnh, cần đi khám.
Bọn họ không có khái niệm phu thê, hai yêu vừa gặp thấy hợp ý thì yêu, hết yêu thì sảng khoái chia tay.
Vì vậy, Yêu tộc chỉ có Yêu hoàng mà không có Yêu vương.
Yêu Hoàng là một người tùy ý tiêu sái, nàng thay đổi bạn tình còn nhanh hơn Lạc Dao thay quần áo.
Tuy nhiên, Yêu Hoàng có hai quy tắc sắt đá: thứ nhất, nàng không bao giờ cường thủ hào đoạt, chỉ có ngươi tình ta nguyện, thứ hai, nàng hiếm khi chạm vào nam tử ngoài Yêu tộc, mà theo ý của nàng là: "Phiền toái."