Chương 48: Ta đang thải âm bổ âm với ngài

Lạc Dao sợ Thái đốc công không cẩn thận chọc phải vị Ma Tôn hóa thành "Thiếu Quỷ" này, nàng vội vàng nói tiếp: "Thái sư tỷ, bằng hữu của ta là một vị "Thiếu Quỷ", tên là Bạch Dạ.”

Thái đốc công khó khăn lắm mới dời tầm mắt đi, nhìn về phía Lạc Dao nói: "Không ngờ lại là Quỷ tộc, trước đây hai ngươi từng quen biết nhau sao?”

Bốn chi dưới của Tiên tộc phần lớn là Nhân tộc phi thăng.

Quỷ tộc cũng là Nhân tộc có chấp niệm không tan, mà dưới tình huống bình thường, người Tiên tộc và Ma Vực có giới hạn rõ ràng, theo lý thuyết sẽ không trở thành bằng hữu, trừ phi hai người đã quen biết từ lúc ở Nhân tộc.

Cho nên Thái đốc công mới hỏi như vậy.

Lạc Dao suy nghĩ một chút rồi đáp: "Ừm.”

Cũng có thể tính là quen biết cũ, trước khi nhập học, hắn và nàng đã quen nhau trong kim đàm của rừng trúc.

Vẻ mặt Thái đốc công có chút phức tạp, nàng ấy vẫn dùng thái độ giải quyết việc chung nói: "Bạch Dạ sư đệ, làm phiền ngươi đưa ngọc bài cho ta một chút, ta giúp ngươi ghi học phân.”

Ba học phân vào sổ, Lạc Dao cảm thấy nặng nề vô cùng.

Một ngày ba học phần khẳng định không được, tháng này còn lại không đến hai mươi ngày, nàng phải tranh thủ thời gian đi mua tán kiếm, thử tới thápthi luyện làm nhiệm vụ cao cấp.

Lạc Dao đang muốn dẫn Dạ Thanh rời đi, chợt nghe Thái đốc công nói: "Đúng rồi, Tiểu Lạc, ngươi đi theo ta một chút, trong phòng thay y phục có đồ ai đó làm rơi, người đi xem có phải của ngươi không.”

Lạc Dao chớp chớp mắt, nàng nghe ra ý tứ của Thái đốc công, là muốn tách Dạ Thanh ra, một mình nói chuyện với nàng: "Được, ta đi xem.”

Nàng đồng ý với Thái đốc công, sau đó quay người nói với Dạ Thanh: "Ngài ở đây chờ ta, ta rất nhanh sẽ trở lại.”

Dạ Thanh không nói một lời.

Lạc Dao thật sự lo lắng, nàng mềm giọng nói: "Chỉ chốc lát, một lát thôi... ừm, ta dẫn ngài tới chỗ yên tĩnh, bên kia chắc chắn không có người." Nàng vẫn rất quen thuộc với Luyện Khí Phường, đặc biệt là lúc này đã tan làm.

Thái đốc công đứng ngoài quan sát: "...”

Tiểu nữ tiên đáng yêu này, lún sâu quá rồi rồi!

Lo cho Dạ Thanh xong, Lạc Dao mới chạy tới tìm Thái đốc công: "Sư tỷ, có chuyện gì sao?”

Thái đốc công vẫn dẫn nàng đi phòng thay y phục, đương nhiên không có gì bị mất, mà đi thẳng vào vấn đề nói: "Thiếu quỷ kia là vì ngươi mà hóa quỷ sao?”

Lạc Dao ngẩn người, không trả lời được, dù sao hắn vốn không phải "Thiếu Quỷ" mà là Ma Tôn.

Thái đốc công: "Ngươi hồ đồ!”

Lạc Dao ngơ ngác: "?”

Tuy quen biết Lạc Dao không lâu, nhưng trong lòng nàng ấy lại rấythích nàng, thấy căn cơ của nàng nông cạn nên không kìm được lo lắng cho nàng: "Ngươi nói cho ta biết, hai người cùng là nhân tộc, đã từng yêu nhau chưa?”

Lạc Dao: "...Chưa từng”

Thái Thao: "Hắn hóa quỷ rồi tìm ngươi đầu tiên?”

Lạc Dao: "Đúng vậy.”

Thái đốc công: "Hắn có phải là bày tỏ tâm ý với ngươi, muốn sớm chiều làm bạn với ngươi trên núi Tam Giới không?”

Lạc Dao: "..." Nói như thế nào nhỉ, cái đúng cái không.

Thái đốc công thở dài: "Ngươi ấy, mới đến, cái gì cũng không hiểu, quỷ tộc trên núi Tam Giới không đơn giản, mỗi người đều là nhân tinh, nhất là đám "Thiếu Quỷ" kia, bản thân không có tu vi gì, lại bị xa lánh, thích nhất là bắt nạt bốn chi dưới Tiên tộc, ỷ vào có vài phần giao tình với con người, sau đó ỷ vào hiểu lầm của mọi người với Quỷ tộc, chỉ cần quan tâm ngươi, làm ra vẻ tình thâm nghĩa trọng, sau đó có thể hút máu ngươi đến chết!”

Lạc Dao ngẩn người, hỏi: "Mọi người đều hiểu lầm Quỷ tộc? Hiểu lầm gì?”

Nàng hỏi, Thái đốc công càng cảm thấy nàng bị lừa, thấm thía nói: "Thế nhân đều nói Quỷ tộc là sau khi Nhân tộc chết có chấp niệm bất diệt, trải qua rèn luyện ở mười tám tầng địa ngục mới hóa thành Quỷ tộc, nhưng thật ra đây chỉ là một bộ phận nhỏ, còn có rất nhiều quỷ tu Nhân tộc -- khi bọn họ làm người đã định đi theo quỷ đạo, tu hành theo mấy thứ tà môn, sau khi chết có thể tránh đi mười tám tầng địa ngục, vào thẳng Ma Vực thành quỷ."

"Loại quỷ tộc này âm hiểm giả dối nhất, bọn họ chưa từng trải qua cực khổ ở địa ngục, sau khi hóa quỷ rất khó dựa vào chấp niệm tu hành, vì thế liền động đủ loại tâm tư không đứng đắn, ví dụ như... thải âm bổ âm!”

Lạc Dao chớp mắt, như được mở ra thế giới mới.

Nàng dù sao cũng ở Thần Sơn, tuy đã đọc vô số thoại bản, nhưng cũng chỉ là lý luận suông, hiểu biết của nàng về tam giới lục tộc rất có hạn.

Trên sách chỉ nói đại khái, không miêu tả chi tiết như vậy, trong lý giải của Lạc Dao, Ma tộc là tu giả tẩu hỏa nhập ma, Quỷ tộc là Nhân tộc cố chấp hóa quỷ... nhưng trên thực tế, chủng tộc phức tạp như vậy, sao có thể đơn giản khái quát như vậy.

Thái đốc công nói: "Bạch Dạ đẹp như vậy, chín phần là quỷ tu hóa quỷ, bọn họ có tổ chức, sẽ tìm nam tử mỹ lệ ở nhân gian, dẫn bọn họ vào quỷ đạo... loại hình này thích hợp nhất để thải âm bổ âm, ngươi ấy à... bị vào tầm ngắm rồi!”

Lạc Dao hiểu được lòng tốt của Thái đốc công, hiểu được nàng ấy thật tâm suy nghĩ cho mình, chỉ là...

Nàng trịnh trọng nói: "Đa tạ sư tỷ báo cho ta biết, ta hiểu rồi.”

Thái đốc công: "Ngươi cũng đừng vội, tách ra với hắn một chút là được, sau này nhớ kỹ đừng lại gần nam tử quỷ tộc đẹp đẽ, nhất là "Thiếu Quỷ"!”

Lạc Dao dừng lại một chút, nói: "Cũng không phải tất cả "Thiếu Quỷ" đều như vậy.”

Thái đốc công: "Ngươi cần gì phải làm chính mình gặp mạo hiểm!”

Lạc Dao: "Sư tỷ yên tâm, ta sẽ không mạo hiểm, ta và hắn không phải loại quan hệ kia, chẳng qua ta cảm thấy... ừm, nhỡ đâu có "Thiếu Quỷ" bình thường, chẳng phải là gặp vạ lây sao.”

Thái Thao: "Vậy cũng không có cách nào, ai bảo hắn sinh ra đã là một vị "Thiếu Quỷ" xinh đẹp.”

Lạc Dao tạm biệt Thái đốc công, khi bước ra khỏi phòng thay y phục, trong đầu hiện lên lời nói tương tự:

Sao nàng lại cứ một mình vậy.

Không có cách nào, ai bảo nàng sinh ra đã là nữ nhi của Chúc Chiếu.

Lạc Dao gặp được "Thiếu Quỷ" áo đen cô đơn ngồi trong bóng tối, hắn im lặng ngồi ở đó, thân hình thon gầy, da lạnh như trăng, mặt mày rủ xuống, thu hết tao nhã thế gian.

Chợt có người đi ngang qua, lúc nhìn thấy hắn đầu tiên là ngẩn ra, sau đó nhanh chóng rời đi như gặp phải rắn rết.

"Bệ hạ." Lạc Dao truyền âm cho hắn.

Dạ Thanh giương mắt, nhìn về phía nàng.

Lạc Dao: "Ừm... Thái đốc công nói với ta chuyện "Thiếu Quỷ", ngài cố ý giả làm "Thiếu Quỷ" sao?”

Dạ Thanh: "Không phải.”

Lạc Dao lại hỏi: "Ngài biết quỷ tu không?”

Dạ Thanh: "Không biết.”

Lạc Dao: "Vậy ngài có biết "Thiếu Quỷ" xinh đẹp sẽ bị kỳ thị ở tam giới không?”

"Vậy thì sao." Dạ Thanh nhìn về phía nàng: "Trong tam giới, người bị kỳ thị còn ít sao?”

Lạc Dao nghĩ cũng phải, nếu nói Ma tộc thảm nhất, mà Dạ Thanh lại sinh ra ở U Huỳnh, chắc chắn từ ngày sinh ra đã bị đóng xuống dấu ấn "chúng ác chi nguyên".

Cũng giống như nàng, từ khi sinh ra đã gánh vác lời bàn tán của thiên hạ.

Dạ Thanh: "Có thể đi chưa.”

Lạc Dao giãn mặt nói: "Ừm, đi thôi.”

Dạ Thanh đã chịu đủ mùi trong luyện khí phường, hắn đứng dậy đi ra ngoài, Lạc Dao vài bước đuổi theo, bỗng lại xích lại gần hắn nói: "Ngài muốn biết, Thái đốc công dặn ta điều gì không?”

Dạ Thanh: "...”

Lạc Dao: "Nàng nói ta cẩn thận một chút, ngài muốn thải âm bổ âm với ta.”

Dạ Thanh: "...”

Lạc Dao cười tủm tỉm nói: "Nếu nghĩ kỹ, hình như là ta đang thải âm bổ âm với ngài...”

Dạ Thanh: "Câm miệng.”

Lạc Dao nghĩ tới "song tu", vành tai đỏ lên, ngại ngùng nói thêm.

Chờ hai người đến truyền tống trận, Lạc Dao mới nhớ tới: "A, ta muốn đi mua tán kiếm.”

Nàng nói với Dạ Thanh: "Ngài về đỉnh Trường Sinh trước đi, ta đi cửa hàng vũ khí một chuyến.”

Có tán kiếm, có thể đi tháp thí luyện, tuy Thái đốc công tốt, nhưng luyện khí phường này thật sự kiếm được quá ít.

Dạ Thanh đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Ma xui quỷ khiến thế nào, Lạc Dao nói một câu: "Hay là, cùng đi?”

Dạ Thanh: "Được.”

Vậy mà lại đồng ý!

Lạc Dao hỏi xong lại cảm thấy kỳ quái, cùng nhau đi dạo cửa hàng gì đó...

Nàng bù đắp một chút: "Ừm, ngài cũng có thể mua vũ khí, Quỷ tộc dùng...”

Dạ Thanh: "Không cần.”

Lạc Dao: "...”

Không cần, vậy ngài tới cửa hàng vũ khí làm gì, cũng không thể là vì đặc biệt đi mua tán kiếm với nàng chứ!