Ý đồ của Chu Yểm rất rõ ràng, lần này hắn ta không phải muốn tim và máu của nàng, mà là muốn dỗ dành nàng, để đến cây Hồng Mông một chuyến.
Cây Hồng Mông là thánh địa của tam giới, cho dù là ai đi vào dù chỉ một lần cũng vô cùng hữu ích.
Thái tử Yêu tộc Chu Yểm muốn kế thừa ngôi vị Yêu Hoàng thì phải chiến thắng được Yêu Hoàng, nếu hắn ta có thể tới cây Hồng Mông, không chừng có thể đột phá tu vi, đoạt được vị trí tối cao kia.
Có nguyên nhân này, nàng tạm thời sẽ không gặp nguy hiểm ở chỗ Chu Yểm.
Còn nữa, hiện tại nàng có linh mạch, nếu Chu Yểm thật sự chọc giận nàng, nàng sẽ không nén giận.
Những nợ cũ hai trăm năm trước, nàng còn chưa nói rõ ràng với hắn ta.
Dù trên núi Tam Giới cấm tư đấu, nhưng trong mỗi lần thí luyện đều không có hạn chế, Lạc Dao không ngại tính toán nợ cũ với Chu Yểm.
Có những suy tính này, Lạc Dao càng không thể bỏ mặc không quan tâm, Ngân Sách chỉ là một tiểu tiên trong bốn chi dưới, chọc vào đại yêu như vậy, lại bị giận chó đánh mèo, chỉ sợ sẽ thần hồn câu diệt.
Lạc Dao quyết định xong muốn hành động, mới phát hiện việc này thật không dễ dàng.
Nàng muốn thẳng thắn với Chu Yểm, nhưng không muốn thư viện biết chuyện, cho nên nàng phải nói chuyện riêng với Chu Yểm.
Vậy thì cái này phiền toái rồi.
Hành tung của Chu Yểm thật ra khá dễ biết, chỉ cần tiêu phí năm viên linh thạch, mua một quyển tiểu báo của thư viện, trang đầu chắc chắn là lộ trình hôm nay của thái tử Chu Yểm.
Nếu tiếc năm viên linh thạch này, vậy tùy tiện tìm vị Yêu tộc hỏi thăm một chút cũng có thể lập tức biết vị trí của Chu Yểm, cực kỳ chuẩn xác, có thể chuẩn xác đến độ hắn ta ngồi ở cái bồ đoàn nào trong phòng học.
Nhưng vấn đề là, Chu Yểm chưa từng đi một mình.
Từ khi hắn ta tới thư viện Tam Giới, dùng từ gióng trống khua chiêng để hình dung hắn ta đã là khách sáo, hắn hận không thể khua chiêng gõ trống, đi đến chỗ nào cũng phải được tiền hô hậu ủng, còn gắt gao dính lấy Ngân Sách, một tấc cũng không rời.
Lạc Dao mua một tờ báo nhỏ của thư viện, mở ra xem, chỉ cảm thấy đầu ong ong.
Hôm qua Ngân Sách học mười tiết, Chu Yểm theo hắn ta cả mười tiết.
Mỗi một câu bọn họ nói đều được thu vào trên trang bìa, về tình hận tình thù giữa bọn họ, có khoảng tám phiên bản, mỗi phiên bản chỉ cần phát triển thêm một chút là có thể bán chạy mấy tháng ở nhân gian.
Tiểu báo của thư viện có lẽ là lượng tiêu thụ tăng vọt, còn dùng linh thạch dán lên tờ báo ba tấm tranh.
Tấm thứ nhất là trong phòng học nào đó, đại yêu tóc bạc hồng y ngồi nghiêng trên bồ đoàn, khuỷu tay tán mạn chống cằm, đôi mắt hoa đào cười tủm tỉm nhìn người bên cạnh, phảng phất như chỉ nhìn thôi đã thấy sánh cùng trời đất.
Tấm thứ hai là ở bên ngoài truyền tống trận của đỉnh Vô Nhai, phía sau là trận pháp lóe lên ánh sáng, phản chiếu hồng y rực rỡ, mặt mày lại càng đẹp hơn, chỉ thấy thái tử Yêu tộc hơi nghiêng người, che chở cho người bên cạnh đi trước, tư thái khiêm nhường dịu dàng không nên xuất hiện trên người Yêu tộc, tương phản to lớn này càng làm nổi bật vẻ thâm tình.
Tấm cuối cùng là ở quán rượu mới lên đèn, đại yêu hồng y ngồi trong lầu các hoa lệ, trên người chỉ đeo một cái khuyên tai hình cái ô, nhưng lại che hết vẻ tráng lệ trong phòng, khiến người ta không thể rời mắt, mà hắn ta không nhìn bất cứ ai, chỉ dịu dàng nhìn người đối diện.
Lạc Dao: "...”
Tiểu Già: "...”
Hai người bọn họ không nói một lời, nhưng suy nghĩ lại giống nhau như đúc --
Nếu Lạc Dao tiết lộ thân phận với Chu Yểm, vậy người gặp phải tất cả những thứ này sẽ từ Ngân Sách chuyển thành Lạc Dao.
Vừa nghĩ đến bên người lúc nào cũng có đại yêu "thâm tình chân thành" vây quanh, trái tim Lạc Dao đang rất kiên định bỗng cảm thấy dao động.
Tiểu Già: "Hay là...”
Lạc Dao là một Thần tộc có nguyên tắc: "Không được.”
Không chỉ không được, mà còn không thể tiếp tục kéo dài.
Chu Yểm vì có thể đi cây Hồng Mông mà dốc hết vốn liếng.
Kéo dài thêm mấy ngày, chờ khi hắn ta phát hiện Ngân Sách không phải Đông Thần Đế Cơ, mà hắn ta lại uổng phí diễn vở kịch "thâm tình", chắc chắn sẽ thẹn quá hóa giận, đến lúc đó càng khó kết thúc việc này.
Tiểu Già thở dài: "Hắn hoặc là ở chung với Ngân Sách, hoặc là trở về đỉnh Yêu Nguyệt, ngươi muốn gặp riêng hắn một lần cũng không dễ dàng.”
Lạc Dao: "Rồi sẽ có cách.”
Nàng cất tờ báo nhỏ của thư viện đi, đứng dậy đi đỉnh Vạn Vật.
Hôm nay dường như Ngân Sách còn có lớp học, hắn ta vô cùng chăm chỉ, dù bị một vị đại yêu như vậy quấn quít cũng không bỏ sót lớp học nào, lúc nào cũng nghiêm túc lắng nghe.
Cho dù ngoài hắn ta ra thì những người còn lại ở trong lớp đều chờ để xem kịch, nhưng hắn ta cũng không lười biếng.
Lạc Dao không muốn nhiễu loạn trật tự trong lớp, lỡ như bị trừ một trăm điểm, vậy nàng sẽ bị đuổi khỏi núi.
Cho nên, nàng quyết định trực tiếp đi đỉnh Vạn Vật.
Trong tám ngọn núi chính của núi Tam Giới, đỉnh Vô Nhai là chỗ học công cộng, đỉnh Nghi Cư là nơi ở của các đệ tử, đương nhiên sẽ mở cửa cho toàn thư viện.
Còn lại sáu ngọn núi chính, phần lớn phong chủ đều có quy củ của mình, muốn lên núi cũng không dễ dàng.
Chỉ có đỉnh Vạn Vật, đại bản doanh của Nhân tộc này mở cửa cho tất cả mọi người của thư viện, nhiệt liệt hoan nghênh đệ tử các đỉnh khác tới... phung phí.
Đỉnh Vạn Vật, nghe tên đã có thể biết được toàn bộ.
Vị con gái của người giàu nhất nhân gian kia rất am hiểu kinh doanh, ở trên núi Tam Giới cũng không quên tiếp tục sự nghiệp của tổ tiên, bày đủ loại cửa hàng, đủ loại hàng hóa rực rỡ muôn màu, thậm chí là đủ loại phục vụ... chỉ có thư viện nghiêm lệnh cấm, không có thứ gì mà đại tiểu thư không dám làm.
Lạc Dao đọc tờ báo ngày hôm qua của thư viện, kết hợp với hiểu biết của mình về Chu Yểm, với tính cách phô trương lãng phí của hắn ta, hôm nay hắn ta chắc chắn sẽ tới đệ nhất tửu lâu của đỉnh Vạn Vật - Phượng Tiêu cư.
Nàng đi tới đó trước, tốt nhất là có thể tìm một công việc tạm thời, như vậy sẽ có cơ hội tiếp cận Chu Yểm.
Đến lúc đó, nàng chỉ cần thuận thế đưa cho hắn ta một con hạc giấy, lưu lại vài câu, Chu Yểm sẽ tự chủ động tìm nàng.
Lạc Dao còn nghĩ kế hoạch của mình khá tốt, chờ đến lúc tới Phượng Tiêu cư, nàng mới biết mình ngây thơ đến mức nào.