Tưởng Thành Duật, “Lần này lại muốn quậy gì nữa đây?”
Thẩm Đường thổi làn khói giữa khe hở hai ngón tay anh, khói thuốc tản ra, cô mỉm cười, “Em không quậy, chỉ là muốn kết thúc mối quan hệ người yêu với anh.”
Tưởng Thành Duật nhìn cô, “Thế em muốn mối quan hệ như thế nào?”
Thẩm Đường nhìn vào gương dặm lại lớp trang điểm, “Vợ chồng hợp pháp. Nếu ngày nào đó anh đến cầu xin em, xin em lấy anh, thì lúc ấy có lẽ em sẽ suy xét lại.”
Tưởng Thành Duật bỗng bật cười, bảo anh cầu xin cô lấy mình? Mạnh miệng đấy. Anh không kết hôn, không cưới một người nào hết.
…
Bạn bè biết Thẩm Đường và Tưởng Thành Duật chia tay, ai cũng thấy tiếc thay cô, “Quen được người thuộc hội của Tưởng Thành Duật rất khó, hơn nữa anh ta còn tốt với cô lắm mà, sao nói chia tay là chia tay thế?”
Thẩm Đường không lên tiếng. Cũng vì rất khó, tựa như ảo ảnh không chân thực, mà anh cũng không định cưới cô, nên sau khi phát hiện mình yêu anh, càng lúc càng lún sâu, thì việc gì phải mua dây buộc mình?