Edit: Sakura Hime
Beta: Tiểu Tuyền
Một bộ phận Quảng Thành cung mai phục tại bờ bắc, chỉ đợi Ẩn Lưu đến đây đoạt bãi thì phát động ngăn chặn, phải tiêu diệt lực lượng tinh nhuệ của địch nhân. Nếu bờ bắc không thể ngăn được thì để cho Ẩn Lưu đại quân càng trèo lên càng nhiều, như vậy một bộ phận binh lực khác mai phục tại bờ nam có đất dụng võ.
Cái gọi là tế hà vị tế, đánh du kích dùng để miêu tả sinh động về cuộc chiến này, cho dù đại quân Ẩn Lưu có cường đại hay quân kỷ lại nghiêm minh đi chăng nữa, khi chia làm hai phần thì lực lượng nhất định sẽ giảm mạnh. Lúc này đại bộ đội vào Đại Bàn Sơn trận đã tới bờ bắc, bờ Nam chỉ để lại hai phần quân đội cho nên phòng ngự mỏng manh vừa lúc bị phục binh của Quảng Thành cung nắm chặt cái đuôi nhỏ.
Trong lòng nàng thấp thỏm không yên, không biết Trường Thiên muốn ứng đối như thế nào. Cho dù hắn có cường đại hơn nữa thì cũng không thể trực tiếp ra tay, nếu không sẽ vì vậy dẫn phát ra phản ứng dây chuyền ngay cả hắn đều không ngờ được.
Xích Tất Hổ cũng nhìn thấy khói đỏ giữa không trung thì xanh mặt hạ lệnh: “Hắc phong quân cùng ta quay lại bờ Nam!” Ẩn Lưu lần này phái ra bốn quân, lúc này bờ Nam có lưu một quân, bờ bắc đã đã tới tam quân, Xích Tất Hổ muốn dẫn lĩnh dưới tay mình hồi trở lại phòng thủ.
Lời của hắn trộn lẫn nhập thần thông, trong quân mỗi người đều nghe rất rõ. Một tiếng hiệu lệnh truyền xuống, Hắc phong quân thay đổi phương hướng nhanh chóng vọt tới Đại Bàn Sơn trận phía bờ Nam. Bởi vì mới chém gϊếŧ say sưa, rất nhiều yêu binh đều trực tiếp biến trở về chân thân, giờ phút này chạy trốn chấn động ầm ầm, rất nhiều hậu cần tạp dịch đều vội vàng nhường đường cho chúng nó.
Đoàn xe tự nhiên cũng nhanh chóng dựa sát vào bên cạnh bờ sông, dọn ra Không gian cho những yêu thú gϊếŧ đỏ cả mắt này.
Trong khoảng khắc, tiếng rống giận dữ của Xích Tất Hổ, nhóm yêu binh như là nước lũ tràn bờ tuôn về hướng Đại Bàn Sơn trận, gấp rút tiếp viện bờ Nam.
Lúc này địa hình hoàn cảnh xấu hiển hiện ra. Toan Nghê Tinh Vệ đoạt bãi thời cuộc thế hiểm ác, cho nên vội vàng lựa chọn sử dụng một chỗ tránh gió quay trở lại thung lũng đến mắt trận của Đại Bàn Sơn trận, cái này một phương diện mượn nhờ địa hình lại để cho địch nhân khó có thể đối với mình hình thành xu thế vây quanh, một phương diện khác nơi này như một miệng hồ lô, mở rộng thuận tiện ở bờ Nam đại quân lao ra từ Truyền Tống Trận Pháp tới phía trước địch nhân.
Từ hai điểm này quan chỉ huy Tinh Vệ không chỉ không thể nói cách làm là sai, ngược lại bởi vì cái này tùy cơ ứng biến mà hiện ra kinh nghiệm quân sự dày dặn. Nhưng có điều hiện tại thế cục quay ngược lại, Hắc phong quân muốn từ bờ bắc xông về bờ Nam đi, khiến cho hình thành cảnh tượng thiên quân vạn mã dọc theo con đường lớn xung yếu quaytrở lại miệng hồ lô, không thể tránh được tình huống xô đẩy.
Đương nhiên, mỗi yêu binh da dày thịt béo, ai cũng sẽ không để ý loại chuyện nhỏ nhặt này.
Cho nên khi một đầu Cự Địa Thát lảo đảo mà chen đến bờ sông, cũng không có người lưu ý đến hành động của nó.
Ngay sau đó, nó đột nhiên ngẩng đầu lên, trong mắt hàn quang lóe lên, đột nhiên quay lại đầu, thoát khỏi đội ngũ. Yêu binh phía sau không biết nó muốn làm cái gì, đã thấy nó mở ra hai cái cánh tay còn muốn thô lớn hơn cả ván cửa, đột nhiên kìm ở một cỗ xe ngựa!
“Ngươi điên rồi, buông!” Đằng sau, có yêu binh bị dọa đến vong hồn đại bốc lên, lập tức nghiêm nghị quát trách móc, bởi vì chiếc xe này có vẻ ngoài rất đẹp, rất đẹp đẽ quý giá, quan trọng nhất là, màu sắc của nó chính là vàng ròng, hơn nữa kéo xe chính là sáu con Long Mã!
Ai cũng biết, đây là xe ngựa
của Ninh đại nhân!
Quấy nhiễu Ninh đại nhân, lâu la như bọn hắn đã không còn mạng rồi.
Đáng tiếc, động tác của Cự Địa Thát vô cùng nhẹ nhàng, yêu binh này còn chưa hô xong thì nó đã khẽ quát một tiếng, nâng xe ngựa lên cao rồi sau đó vung mạnh ra ngoài!
Nó vốn là yêu quái có sức lực lớn, tại trong quân lại bởi vì tác chiến đặc biệt dũng mãnh mà được ban thưởng Long Tượng quả, tuy chiếc xe ngựa vàng ròng rất nặng nhưng tính cả sáu con Long Mã thì cũng sẽ không vượt qua ba vạn cân, tuyệt không có vượt qua phạm vi gánh vác của nó. Hơn nữa chuyện xảy ra đột nhiên, sáu con Long Mã cũng không kịp phản ứng, còn không có giãy dụa.
Trên hai tay cơ bắp giơ lên cao rồi thét gào một tiếng thì trong chớp mắt xe ngựa vàng ròng đã bị ném mạnh đến trên mặt nước, sắp sửa rơi xuống nước.
Không đợi đồng bạn phía sau hắn hổn hển lại trách mắng câu thứ hai, trên mặt nước đột nhiên “Rầm rầm” một tiếng từ đó tách ra, ngay sau đó một cái bóng khổng lồ nhảy ra khỏi mặt nước, miệng to hé mở cắn lấy xe ngựa vàng ròng!
Động tác mau lẹ, chuyện ngoài ý muốn phát sinh được quá nhanh khiến cho tất cả mọi người chấn kinh.
Đợi đến khi nó trùng trùng điệp điệp rơi xuống nước, hơn nữa tại bên bờ nổi lên bọt sóng thì mọi người mới thấy rõ đó là một đầu yêu kình khổng lồ, luận chiều cao và cân nặng tuyệt không kém hơn Tinh Vệ Thủy Tộc mới bốc xếp và vận chuyển là bao. To con nên có sức lớn, vài thớt Long Mã đều không thể chống lại nó, tuy nhiên bốn chân đá đáp giãy dụa, lại chỉ tới kịp phát ra tiếng thê lương tiếng Xi..Xiiii.. đã bị tóm xuống nước.
Động tĩnh này không thể gạt được Xích Tất Hổ. Khi hắn quay đầu trông thấy một màn này thì mồ hôi lạnh thấm ướt cả lưng.
Mấy ngày trước hắn ở trong lều lớn nên biết rõ Ninh Tiểu Nhàn đang ốm nhẹ nên không ở trong trướng lều của chủ soái, mà nghỉ nghơi ở bên trong xe ngựa vàng ròng. Nhưng mà ở trước mắt hắn, xe bị rơi vào sông Lăng Sa
, Ninh Tiểu Nhàn bị Thủy Tộc không rõ lai lịch cướp đi, hắn làm sao ăn nói với Thần Quân đại nhân đây?
Yêu quái kia nhanh chóng lặn xuống rồi, bởi vì đợi khi hắn xông tới nhìn vào trong nước thì đâu thấy bóng con yêu quái nữa? Thả ra Thần Niệm kiểm tra, lại chỉ thấy đến vài mét dưới nước. Hắn biết rõ nước sông này ngăn cách Thần Niệm đặc biệt cường đại.
Hắn đè xuống kinh sợ trong lòng, một mặt mệnh lệnh Hắc phong quân nhanh chóng thông qua Đại Bàn Sơn trận tiếp viện bờ Nam, một phương diện khác phi tốc chọn hơn mười yêu binh có kỹ năng bơi tốt, bảo bọn hắn xuống nước tìm hiểu. Nếu không phải do hắn bơi không tốt, khó coi hơn nữa thân là tướng lĩnh không thể bỏ xuống quân đội tùy ý hành động, thật muốn nhảy đi xuống tìm người.
Trước mắt bao người, dù sao chuyện này cũng không thể gạt được đi. Hắn chỉ do dự hai giây rồi phất tay gọi thân binh đến: “Nhanh chóng bẩm báo việc này cho Thần Quân đại nhân!”
...
Trường Thiên tới nhanh vô cùng.
Thân binh kia vừa vượt qua Truyện Tống Trận không đến hơn mười giây mà bóng ảnh của hắn cũng đã xuất hiện tại bờ Nam, vốn là ánh mắt quét qua xa trận, nhăn lông mày dài lại, mặt như băng sương mới nói: “Có từng phái người đi tìm không?”
Xích Tất Hổ thấy binh lính dưới tay mình làm chuyện tốt, khẳng định mình không chịu nổi, lập tức nói: “Đã phái đi xuống, thế nhưng mà...”
Nhìn thấy ánh mắt băng hàn Trường Thiên quét tới, hắn chỉ phải kiên trì nói: “Lính của chúng ta đều là yêu quái lục địa, kỹ năng bơi không thể bằng yêu quái thủy sinh...”
Trường Thiên đưa tay, đã cắt đứt hắn mà nói: “Mang con yêu quái quăng xe vào nước kia đến.”
Lúc này Cự Địa Thát ném xe ngựa vàng ròng vào trong nước đã bị bắt rồi áp tải qua. Nhưng thằng này mở to một đôi tròn mắt, đối với việc mình ném Ninh đại nhân vào trong nước
cũng kinh ngạc không khác gì mọi người.