Quyển 9 - Chương 1015: Tiếp ứng

Edit: Hong Van

Beta Tiểu Tuyền

Chuẩn yêu nhớ rõ chỉ lệnh của Thần Quân, kêu một tiếng bén nhọn, sau đó liều mạng nhào lên, cho dù là toàn thân lộ ra sơ hở cũng phải gắt gao ngăn chạn đối thủ, chỉ trong nháy mắt, lại có ba, bốn đầu Chuẩn yêu bị thương.

Nhìn đến đây, Trường Thiên cho là cũng nên kết thúc rồi, đưa tay lên không trung lăng không ấn xuống, mấy đầu Bức yêu khổng lồ đang tiến đến gần đột nhiên đón đầu đυ.ng vào một bức tường vô hình.

Tốc độ phi hành của chúng rất nhanh, đã sớm vượt qua tốc độ của âm thanh, lần này đột nhiên đυ.ng vào chướng ngại vật cứng rắn, chỉ nghe mấy tiếng “bốp bốp”, trọng tải khổng lồ và quán tính khổng lồ khiến cho bọn chúng vừa đυ.ng phải thì đã gãy xương đứt cánh! Từ góc độ của Trường Thiên, còn có thể thấy đầu của một vài con Bức yêu phun máu ra xa, văng lên trên bức tường vô hình, tựa như một trái cà chua chín bị ném mạnh lên một tấm kính dày, loại cảm giác nùng tương (tương đậm đặc) nổ mạnh thế này, có vẻ hơi thê diễm.

Diều hâu trên không trung cũng sẽ không bỏ qua cơ hội bỏ đá xuống giếng, lập tức nhào về tới trước hung hãn xé cào, có hai đầu Bức yêu đôi cánh vốn đã bị gãy mất một nửa rồi, lại bị cắn xé mấy lần như vậy, cánh dơi đã trực tiếp bị kéo xuống, đau đến to giọng kêu thảm thiết! Mà phần lớn Bức yêu là dính vào Tam Muội Chân Hỏa, trong lúc trằn trọc kêu to đã nhanh chóng bị thiêu thành tro tàn.

Trong chốc lát, ba mươi ba đầu Bức yêu đã đi hai mươi lăm đầu, còn dư lại

thì thấy mọi chuyện không ổn, quay đầu bỏ chạy.

Chuẩn yêu không nhận được chỉ thị của Trường Thiên, cũng không truy kích, chỉ dừng ở giữa không trung chờ mệnh lệnh của hắn. Vậy mà Bức yêu bay ra ngoài không tới hơn ba mươi trượng, bốn đầu bay ở đằng trước đột nhiên kêu một tiếng bén nhọn, rồi bị cắt thành mấy chục mảnh nhỏ đều nhau, ngay cả hành khách trên lưng cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Máu và thịt cùng rơi xuống, trên không trung có những làn gió mạnh mẽ, trong nháy mắt đã thổi bay mùi máu tươi đến không còn gì.

Bốn đầu Bức yêu phía sau khẩn cấp dừng lại, lúc này mới phát hiện ra chẳng biết từ lúc nào mà đằng trước đã xuất hiện một tấm lưới lớn tinh tế ánh ra kim quang, mắt lưới mảnh mà dày, hết lần này tới lần khác lại giấu ở phía sau những đám mây, tỷ lệ thấy được cơ hồ là không, bây giờ mây đã tán đi, ánh mặt trời chiếu xuống, tấm lưới lớn này mới bị phản quang và nhìn thấy, có vô số giọt máu đỏ tươi rơi xuống từ mỗi mắt lưới, nháy mắt đã không còn bóng dáng.

Người bố trí tấm lưới này thật âm hiểm, cơ hồ không uổng phí một chút công phu nào mà mấy kẻ xui xẻo kia đã bị tốc độ của bản thân tự hại rồi.

Đυ.ng vào như vậy, thật đau...... Chuẩn yêu cũng sợ hết hồn, theo bản năng mà cảm thấy hai cánh phát rét, không khỏi hơi khép cánh lại. Không hổ là Thần Quân đại nhân, chỉ cần ra tay, những Bức yêu khổng lồ này cũng đã hao tổn đếnthất thất bát bát. Chẳng qua lúc này Trường Thiên đã thong thả nói: “Bốn đầu Bức yêu này, tính cho các ngươi.”

Trận chiến còn lại cũng không có gì để nói nữa. Hồng chuẩn nhanh chóng gọn gàng xử lý hết mấy đối thủ đã không còn ý chí chiến đấu này. Trường Thiên lại ban thưởng mấy bình linh đan, để cho người bị thương tiến vào buồng xe phía trước dưỡng thương, hắn thì mở cửa lớn buồng xe ra, chui vào một lần nữa.

Huân hương nhàn nhạt bay tới. Thoáng cái đã từ trong không trung gió lốc gào thét tiến vào trong mật thất ôn hòa an bình, mấu chốt nhất chính là người nằm ở nơi đó,sắc mặt an bình, thân thể tinh xảo cuộn lên, giống như mèo con. Hắn chỉ cần nhìn nàng mấy lần, đã cảm thấy tâm bình khí thuận.

Dù sao Ninh Tiểu Nhàn cũng không ngủ thật, nghe được tiếng cửa mở thì lập tức mở mắt nói: “Gặp gỡ phiền toái?”

“Không đâu.” Hắn bước đi thong thả rồi ngồi xuống bên người nàng, “Gió êm sóng lặng.”

Khóe miệng nàng khẽ cong lên: “Chàng động thủ với người khác.” Trên người hắn có lệ khí, không chỉ có động thủ, sợ rằng còn gϊếŧ người. Hơi thở như vậ ysao dấu diếm được nàng?

Hắn làm sao lại quên mất nha đầu này có sức quan sát kinh người: “Chẳng qua chỉ là một lớp đoạn binh mà thôi. Đã cứu Chuẩn yêu, chuyện này là khó tránh khỏi.” Nếu vẫn là hai người lên đường, đoán chừng cũng sẽ không khiến người ta chú ý, nhưng Hồng chuẩn Hạt Bỉ Tất tộc đồng hành cùng bọn họ, mục tiêu này đã trở nên lớn hơn rất nhiều. Phải biết rằng Chuẩn yêu là phụ tộc của Ẩn Lưu, lại là lính trinh sát cực tốt, các Tiên Tông bên trận doanh Quảng Thành Cung nhìn thấy hành tung của hai mươi mấy đầu Hồng chuẩn rải rác này, làm sao mà bỏ qua được?

Bọn họ cách đại quân của Ẩn Lưu ngày càng gần, cảnh vây diệt như vậy

cũng sẽ càng ngày càng nhiều hơn. Dù sao ai cũng biết mục đích của Ẩn Lưu là Quảng Thành Cung, như vậy trước khi bọn họ đến, đối thủ tự nhiên phải nghĩ biện pháp hao tổn nhiều binh lực của nó, làm giảm bớt lực trùng kích đối với Quảng Thành Cung lúc đó. Cho dù có gặp phải ngăn trở trùng điệp, đại quân chủ chốt của Ẩn Lưu căn bản đã tập kết xong xuôi, nếu là muốn cắt giảm lực lượng của nó trên phạm vi lớn thì rất khó, như vậy chỉ còn lại một biện pháp hữu hiệu nhất, chính là bao vây chặn đánh ở xung quanh đại quân Ẩn Lưu, chặn lại, gϊếŧ hết viện quân, phụ tộc đang chạy đến từ bốn phương tám hướng, bằng không đợi đến khi những dòng suối nhỏ này dung nhập vào trong sông lớn, lại muốn động thủ thì đã rất không dễ dàng rồi.

Những ngày qua, theo từng bước từng bước đại quân Ẩn Lưu tiến vào phạm vi lãnh thổ của Quảng Thành Cung, chung quanh đại quân cơ hồ mỗi ngày đều có những cuộc chiến, những trận phục kích lớn nhỏ, chuyện mà mấy người Trường Thiên và Chuẩn yêu gặp được, chẳng qua chỉ là một góc của tảng băng mà thôi.

Trái lại bên phía Quảng Thành Cung cũng thế, Ẩn Lưu cũng phái người ra thực hiện kế sách y như vậy.

Nàng biết bản lĩnh của hắn, thấy hắn vùi đầu làm việc, cũng không hỏi nhiều, thanh thản ổn định tiếp tục nghiệp lớn thuần dưỡng của mình.

......

Sáu canh giờ sau.

Xe kéo Long Mã, lao ra khỏi Hải Thị Thận Lâu.

Phiến mê cung khổng lồ này mô phỏng lục đạo luân hồi, trong đó hung hiểm khắp nơi, cũng không biết đã đốn ngã bao nhiêu đối thủ, kỳ chủ nhân cũng tự cảm thấy rất thỏa mãn, chỉ cho đến sáng nay, trong đám mây vốn ảm đạm âm u đột nhiên bắn kim quang vạn trượng, chiếu sáng từng góc của mê cung đến rõ ràng rành mạch.

Sau đó, tòa mê cung này tựu như tuyết đọng dưới ánh nắng của ngày xuân, nhanh chóng tan rã. Tất nhiên người tạo ra nó cũng không thể tránh được một kiếp, rất nhanh trong tay Trường Thiên liền có thêm một quả Thận Châu.

Hắn vừa mới lau đi vết máu trên hạt châu này, cầm ở trong tay nhìn mấy lần, hai đầu Chuẩn yêu đã bay trở về báo cáo: “Phía trước có đại đội nhân mã xuất hiện, khoảng hơn ba trăm người!”

Thần kinh mọi người lập tức căng thẳng. Bọn họ chỉ có hơn hai mươi người, nếu đối chiến với hơn ba trăm kẻ địch sợ rằng......

Trường Thiên lại lắc đầu nói: “An tâm đừng vội.”

Quả nhiên đội nhân mã này xông thẳng đến chỗ bọn họ, hô hấp của Chuẩn yêu đã gấp gáp lên. Chẳng qua là khi bóng dáng của đối phương dần dần hiện ra trong tầm mắt, thì hai bóng dáng một xanh một trắng bay ở đầu cũng càng rõ ràng hơn.

Đây là hai đầu đại điểu, không mập mạp như là Bức yêu khổng lồ, thân hình ưu mỹ mà thần tuấn. Có một Chuẩn yêu hơi mở miệng ra, vui mừng hô lên: “Trọng Minh Điểu, Thanh Loan! Đây là đội ngũ của Ẩn Lưu!”

Hai đầu đại điểu cùng nhau nhẹ nhàng bay đến, hóa thành hình người,nửa quỳ với Trường Thiên nói: “Thần Quân đại nhân, chúng ta đến chậm!” Phía sau là một đám yêu chúng, tất cả đều quỳ rạp xuống.

Trường Thiên cau mày nói: “Sao lại trễ như vậy?” Hắn vừa ra khỏi Thần Ma Ngục thì đã truyền lệnh cho Thất Tử dẫn người đến tiếp ứng.

Trong giọng nói của hắn có bất mãn nhàn nhạt, trong lòng Thất Tử căng thẳng: “Đoạn đường này gặp gỡ không ít quân địch, phá vỡ vòng vây gϊếŧ ra ngoài tổn hao không ít thời gian.”

Trường Thiên chỉ chỉ vào xe ngựa vàng ròng: “Thanh Loan lưu lại chiếu cố nàng; Thất Tử, ngươi mang hai trăm người đi theo Hồng Dao trợ giúp Hạt Bỉ Tất tộc.” Hồng Dao chính là đầu Chuẩn yêu lúc trước được Trường Thiên cứu ra từ dưới tay của Bắc Thần Viêm. Các Hồng huẩn nghe hắn thật sự còn nhớ đến chuyện cứu viện tộc nhân, đồng loạt quỳ gối, cảm kích nói: “Đa tạ Thần Quân đại nhân.”