“Thiếu gia?” Bạch Cần không biết vì cái gì, thấy thiếu gia nàng mang một bộ biểu tình như vậy, trong lòng dâng lên một loại dự cảm không tốt.
“Hắc hắc.” Tô Li cười toét miệng với nàng
……
“Thiếu gia, như vậy không ổn cho lắm đi? Nếu như bị lão gia phát hiện……” Sáng sớm ngày thứ hai, Bạch Cần đứng bức tường ở hậu viện, bộ dáng như sắp khóc nhìn Tô Li.
“Hừ, ngươi không nói ta không nói thì ai biết được?” Tô Li đứng ở đầu tường thượng, cười với Bạch Cần một chút, nụ cười kia cực kỳ lóa mắt, chỉ là Bạch Cần bây giờ chẳng có tâm trạng thưởng thức.
Nàng biết ngay mà, thiếu gia cười như vậy với nàng, nhất định sẽ không có chuyện tốt!
" Bạch Cần, ta đi rồi, ngươi ở nhà cứ từ từ đợi, nếu có chuyện gì, nhớ che giấu cho ta đấy!" Tô Li liếc mắt nhìn Bạch Cần một cái, liền xoay người sang chuẩn bị đi chỗ khác.
Nghĩ nghĩ, nàng lại quay người lại.
“Nếu là thật không che dấu được, ngươi cứ việc nói thẳng ra, ngàn vạn đừng ôm tội vào người, nhớ kỹ đấy!”
Bạch Cần, nha đầu này là một người tính tình thành thật, Tô Li nghĩ nghĩ vẫn là phải dặn dò nàng một câu.
Nói xong, lúc này nàng mới từ trên vách tường nhảy xuống.
Hậu viện này ở gần sân sở trụ của Tô Li, ngày thường rất ít người đi qua, đương nhiên sẽ không có ai nghĩ đến, Tô Li sẽ từ nơi nhảy nhảy xuống.
“Thiếu gia!” Tô Li vỗ vỗ tay mình, vừa nhấc mắt, liền thấy Thôi Đan đứng ở trước mặt nàng...
Thôi Đan là con trai độc nhất của bà vυ" muôi Thôi ma ma, cũng coi như là người đối xử tốt với Tô Li.
Lần này Tô Li đến chỗ này, Bạch Cần đi theo đi không thích hợp, Tô Li nghĩ một chút thì gọi Thôi Đan này tới.
“Đi thôi, đi đến mềm hương uyển.”
Thôi Đan nghe Tô Li nói xong, trên mặt xẹt qua một mạt do dự, nghĩ nghĩ, vẫn thấy nên khuyên nàng: “Thiếu gia……”
“Dẫn đường dẫn đường, đừng nói nhiều!” Tô Li biết Thôi Đan muốn khuyên nàng, bất quá, nàng đã quyết, lần này tất nhiên muốn đi.
Thôi Đan thấy nàng như vậy, cũng đã không có cách nào khuyên bảo nữa, rốt cuộc Tô Li mới là chủ tử, hắn chỉ là một cái hạ nhân.
Một hồi đành phải tận lực giữ chặt Tô Li!
Thôi Đan ôm bộ dáng quyết tâm chịu chết, Tô Li đi theo cùng, hắn trước tiên đã chuẩn xe ngựa tốt cả rồi, hướng trung tâm lớn nhất kinh thành, tới Hoa Trung lâu.
Không sai, mềm hương uyển, là thanh lâu có tiến tăm vang dội nhất ở kinh thành.
Tô Li này mới sáng sớm, trèo tường từ trong nhà mặt ra, liền đi đến một chỗ như vậy.
Lại nói tiếp, Tô Li ngày trước tuy rằng hoang đường nhưng chỗ này cũng chưa bao giờ đến, vốn dĩ bởi Tô Li biết chính mình là thân nữ nhi, đi thanh lâu là không thích hợp.
Vả lại, Tô Li cũng coi thường những nữ tử ở thanh lâu, cảm thấu nếu đến sẽ làm thấp thân phận của mình.
Cho nên mềm hương uyển này tuy rằng nổi danh, mà đối với Tô Li vẫn là lần đầu tiên đi lại trong loại này thời điểm này.
Thôi Đan lo lắng cũng là lẽ thường tình.
“Chi!” Xe ngựa ở phía trước mềm hương uyển thì ngừng lại, Thôi Đan ngoài ý muốn phát hiện, hôm nay ngoài cửa mềm hương uyển tụ tập rất nhiều người, lui tới đều là xe ngựa tinh xảo, mà đều là những nhóm công tử ca gây chú ý.
Update: 15/8/2020