Chương 10

M/á/u tươi văng tung toé, nhuộm đỏ cả nền gạch xanh trong viện.

Bên ngoài viện, tiếng gió hòa với tiếng khóc thét của mẹ, khiến ta suýt chút nữa ngất xỉu.

Mẹ bảo Quý Mộ Bạch rời khỏi đây nhưng chàng không chịu đi.

Chàng che chắn trước người mẹ ta, bị Khương Yển đ/â/m hai nhát.

Hai nhát d/a/o đó đ/â/m thẳng vào trái tim của chàng.

Dường như cảm thấy vẫn chưa đủ sảng khoái, khoảnh khắc cuối cùng trước khi rút d/a/o ra, Khương Yển còn xoay con d/a/o một vòng, xoắn vào rút ra.

Mũi d/a/o lôi ra một ít m/á/u thịt, mùi m/á/u tươi tràn ngập khắp nơi.

Ta muốn lao ra ngoài, nhưng lại nhìn thấy đôi mắt thâm thuý của Quý Mộ Bạch qua khe hở.

Chàng mấp máy đôi môi thấm đẫm m/á/u.

Ta hiểu ý chàng, chàng nói:

“Ngôn Ngôn, đừng sợ……”

“Ngôn Ngôn, hãy sống sót……”

Khoảnh khắc đó, mùi m/á/u tươi xộc lên từ cuống họng, ta chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, toàn bộ thế giới đều chìm trong bóng tối.

Sau khi tỉnh lại, sơn tặc đã rời khỏi đây.

Ta chạy ra ngoài, hy vọng có thể tìm được người hỗ trợ, thế rồi đau đớn phát hiện ra, cả thôn làng, ngoại trừ ta thì chẳng còn ai sống sót.

Chị gái nhà hàng xóm thân thiết với ta, bị họ chà đạp đến ch/ết.

Bác gái thường xuyên cho ta đậu hủ miễn phí, bị bọn họ dúi đầu vào trong lu nước, cuối cùng ngạt thở qua đời.

Ngay cả Tiểu Bảo mọi ngày ngồi xổm trước thôn ăn kẹo cùng với ta, cũng bị họ treo ngược lên cây, làm thành một tấm bia.

Sau đó, ta báo quan, huyện thái gia phái một tiểu đội vào trong núi, nhưng chỉ tùy tiện điều tra một vòng đã quay lại.

Ta quỳ 3 ngày 3 đêm trước nha môn trong huyện thành, chỉ để đổi lại một câu:

“Thế lực của sơn tặc rất lớn, cố mà chịu đi.”

Không những thế, họ còn không nhận đơn kiện của ta, cướp lấy ngân lượng ít ỏi còn sót lại trên người ta.

Sư gia của nha môn còn bỏ thuốc vào tách trà của ta, muốn bán ta vào lầu xanh.

Mãi đến khi đó, ta mới biết, huyện lệnh đã sớm thông đồng với sơn tặc, cùng một giuộc với nhau.

Đêm hôm đó, ta rút cây trâm cài trên tóc xuống, lần đầu tiên gi/ết người.

Ta trốn đi, mai danh ẩn tích, dò hỏi tin tức về Khương Yển ở khắp nơi.