Beta: Bing.
Chương 30:
Ninh Dĩ Tầm về phòng, tẩy trang, sau đó ngâm mình mơ màng trong bồn tắm lớn, cô nhớ đến chuyện hôm nay, liền hơi hơi nhếch lên khóe miệng, Niên Ấu Dư hẳn sẽ cảm động vì quà sinh nhật của mình đi, có thể khiến cho tiểu cô nương vui vẻ, trong lòng Ninh Dĩ Tầm không hiểu sao lại cảm thấy rất vui và đắc ý.
Niên Ấu Dư cũng trở về phòng mình, cũng tắm rất lâu, nàng có cảm giác tâm tình của mình vẫn còn lơ lững trên không trung, chưa có biện pháp bình phục xôn xao trong lòng, nhớ đến lúc hát Ninh Dĩ Tầm thâm tình nhìn mình, trong lòng nàng có loại cảm giác ấm áp, thậm chí bây giờ nhớ tới, da thịt còn có thể nổi lên một tầng ửng đỏ.
Tắm xong, thổi tóc khô xong, Niên Ấu Dư vẫn còn chưa muốn đi ngủ, nàng nghĩ mình nên đi cảm ơn Ninh Dĩ Tầm một chút, ngụy biện cho hành vi muốn được gặp Ninh Dĩ Tầm của mình, vì mình mà tìm lấy cớ, Niên Ấu Dư dùng hết dũng khí gõ cửa Ninh Dĩ Tầm.
Ninh Dĩ Tầm mở phòng, nhìn ngoài cửa là Niên Ấu Dư trong lòng có chút ngoài ý muốn, nhưng thấy được nàng, tâm tình Ninh Dĩ Tầm cũng phấn khởi hẳn lên.
Niên Ấu Dư thoạt nhìn cũng là vừa tắm xong, tuy rằng tóc đã khô nhưng vẫn còn có chút mất trật tự, nữ nhân khi thả tóc đều thấy nữ tính hơn rất nhiều. Váy ngủ không tính là gợi cảm, cũng không xem là bảo thủ, cực kỳ thích hợp với khí chất sạch sẽ như bách hợp của Niên Ấu Dư. Niên Ấu Dư mới tắm rửa xong, xinh đẹp sạch sẽ như mật hoa anh đào, tươi mới mọng nước, thoạt nhìn cực kỳ mê người, Ninh Dĩ Tầm phát hiện bản thân mình cũng không phải là lần đầu tiên cảm thấy như vậy.
Niên Ấu Dư nhìn Ninh Dĩ Tầm mở cửa, hiển nhiên cũng là vừa tắm xong, tóc cũng thả ra, hơi hơi gợn sóng, váy ngủ bằng lụa khiêu gợi, cổ áo rất thấp, lộ ra xương quai xanh, có thể nhìn được trước ngực no đủ, đầu ngực còn hơi dựng thẳng vì nhiệt độ ban đêm, váy ngủ chỉ dài tới đùi, để lộ đôi chân thon dài trắng nõn xinh đẹp. Toàn thân Ninh Dĩ Tầm giờ phút này đều lộ ra một cỗ gợi cảm cùng liêu nhân. Niên Ấu Dư nhìn đến có chút mặt đỏ tai hồng, nàng không biết tầm mắt nên để chỗ nào mới tốt, cảm giác tầm mắt mình đặt trên người Ninh Dĩ Tầm lại có một chút háo sắc, bởi vì Ninh Dĩ Tầm hiện tại tuyệt đối có thể khiến cho nam nhân phun máu mũi, vì hiện tại mình đây là nữ nhân còn sắp phải phun máu. Thấy được Ninh Dĩ Tầm như vậy, lòng Niên Ấu Dư thực sự rất nôn nao, Niên Ấu Dư cũng cảm thấy tội cho ba ba mình, đương nhiên là nàng biết Ninh Dĩ Tầm và ba ba mình đã chia phòng ngủ.
"Có việc sao?" Ninh Dĩ Tầm đương nhiên biết chính mình trời sinh tư chất, chỉ dùng thân thể cũng có thể câu dẫn được người khác, kỹ năng không cần phải bàn đến, thậm chí là dùng âm thanh để câu người, loại kỹ năng này Ninh Dĩ Tầm cũng có thể dễ dàng dùng được. Cô là diễn viên đạt giải bằng chính thực lực, đối với ngôn ngữ cơ thể, hay âm thanh đề đã đạt đến trình độ cao cấp, rõ ràng có thể dựa vào mặt ăn cơm, còn cố tình dựa vào tài hoa.
"Không có việc gì, em chỉ muốn cảm ơn chị....." Không biết có phải mình nhìn nhầm hay không, nàng cảm thây âm thanh Ninh Dĩ Tầm nói ra giờ phút này đều lộ ra một cỗ gợi cảm, giống như móng vuốt của con mèo nhỏ, cào cào, khiến tim Niên Ấu Dư không khỏi đập nhanh hơn mấy lần.
"Vào phòng nói chuyện, chẳng lẽ muốn đứng làm thần giữ cửa sao?" Ninh Dĩ Tầm trêu chọc hỏi.
Niên Ấu Dư cảm thấy hơi ngượng ngùng, nhưng Ninh Dĩ Tầm kêu nàng đi vào phòng cô, vẫn khiến cho Niên Ấu Dư có chút thụ sủng nhược kinh, sau đó ngoan ngoãn đi theo Ninh Dĩ Tầm vào phòng, nàng cảm giác trong phòng Ninh Dĩ Tầm tràn ngập mùi thơm, đó là mùi nước hoa Ninh Dĩ Tầm hay dùng. Niên Ấu Dư có dự cảm, đây là lãnh địa của Ninh Dĩ Tầm, bình thường hẳn là không có người đi vào.
"Em có quen mùi như vậy không?" Ninh Dĩ Tầm nheo mắt hỏi, trừ bỏ Hàn Hân và cha mẹ cô, không ai biết cô có loại thói quen xa xỉ cổ quái này, đem nước hoa đắt tiền xịt phòng, thậm chí là Trần Tinh cũng không biết, bởi vì cô muốn phòng ngủ là lãnh địa của mình, trừ những người thân cận, không ai được phép bước vào. Kỳ thật cô cũng không muốn ba mẹ đi vào, nhưng ba mẹ nàng cứ thích thừa dịp cô không có ở nhà mà vụn trộm tiến vào phòng nàng, vì ba mẹ nào cũng cuồng nhiệt với nhật ký của con gái mình.
"Dạ quen." Niên Ấu Dư cảm thấy mùi này không hiểu sao lại lộ ra một cỗ cảm giác ái muội.
"Tôi có thói quen xịt nước hoa trong phòng, tôi thích thơm thơm một chút." Ninh Dĩ Tầm xoay người, đem mặt kề sát Niên Ấu Dư mỉm cười nói, quả thật Niên Ấu Dư rất xinh đẹp, trừ bỏ từ xinh đẹp này, Ninh Dĩ Tầm cũng không biết dùng từ nào để diễn tả nét đặc thù của Niên Ấu Dư nữa.
Niên Ấu Dư bị Ninh Dĩ Tầm đột nhiên xoay người kề sát mặt có chút hoảng sợ, cho đến bây giờ nàng còn không biết Ninh Dĩ Tầm đang câu chính mình thì đúng thật là quá ngốc rồi, nhưng biết rõ như vậy là không đúng, Niên Ấu Dư vẫn không hiểu sao vẫn chờ mong bị cô trêu chọc, nàng giống như kẻ nghiện thuốc phiện, hoàn toàn không khắc chế được.
"Em có thể ngồi trên giường tôi." Ninh Dĩ Tầm nói với Niên Ấu Dư.
Trên giường, nghe thật là quá ái muội, khiến cho người ta liên tưởng đến nơi riêng tư, quả thật sắc mặt Niên Ấu Dư cũng hơi đỏ lên, cũng may là phòng Ninh Dĩ Tầm hơi tối, ánh sáng từ đèn ngủ hắt ra vàng nhạt, khó có thể thấy được. Nhưng ánh sáng mỏng manh kia cũng khiến cho phòng tràn ngập ái muội, mà có lẽ ái muội này cũng chính là tâm của các nàng mà thôi.
Niên Ấu Dư ngồi trên giường Ninh Dĩ Tầm, Ninh Dĩ Tầm cũng ngồi trên giường, váy ngủ ngắn ngủn của cô hơi kéo lên, khiến cho Niên Ấu Dư nhạy cảm phát hiện được bên trong không có qυầи ɭóŧ, Ninh Dĩ Tầm mặc áo ngủ khêu gợi như vậy, bên trong lại không có mặc qυầи ɭóŧ, chỉ cần động tác mạnh thêm một chút nữa, sẽ có khả năng phơi bày ra, ý tưởng này tràn ngập trong đầu Niên Ấu Dư. Niên Ấu Dư cảm thấy bản thân mình rất tà ác, tư duy lại dám suy nghĩ đến chuyện như vậy, điều này làm cho Niên Ấu Dư thẹn thùng nhanh chóng đem tầm mắt của mình đặt ở nửa người trên, nhưng bên trên cũng không có bao nhiêu vải, cổ áo chữ V trễ xuống, nơi mềm mại đầy đặn kia của Ninh Dĩ Tầm cũng dễ dàng lộ ra, Niên Ấu Dư thực sự không biết nên để tầm mắt ở chỗ nào, cũng không thể ngước lên mà nhìn trần nhà đi.
"Em muốn cảm ơn tôi cái gì sao?" Ninh Dĩ Tầm nheo mắt hỏi,cô thấy Niên Ấu Dư co quắp bất an, thậm chí không dám đem tầm mắt đặt trên người của mình, Ninh Dĩ Tầm nhìn lại mình một chút, vừa lòng với sự gợi cảm của mình, khiến cho Niên Ấu Dư ngây thơ không dám nhìn thẳng. Nhưng càng ngây thơ như vậy, càng làm cho Ninh Dĩ Tầm muốn đi trêu chọc, nếu câu dẫn đối phương, đối phương không thèm quan tâm, vậy cũng không có ý nghĩa gì nữa.
"Cảm ơn chị đã hát Lãng Điệp, em rất thích." Niên Ấu Dư thật tâm nói.
"Chỉ hát cùng em thôi, cũng không có gì đặc biệt lắm." Ninh Dĩ Tầm không để ý chút nào nói.
"Có lẽ đối với chị mà nói không xem là gì, nhưng đối với em ý nghĩa không như vậy." Niên Ấu Dư thật lòng nói, bởi vì Ninh Dĩ Tầm thực không biết nàng thích cô đã 13 năm.
"Nếu em thích, tôi có thể hát lại cho em nghe." Ninh Dĩ Tầm nhìn Niên Ấu Dư nói, hứa hẹn này của cô không phải ai muốn nghe là có thể nghe được, bất quá muốn nghe cô hát, còn phải xem tâm tình của cô nữa.
"Thật sao?" Niên Ấu Dư nghe vậy, cực kỳ vui vẻ nhìn Ninh Dĩ Tầm, bất quá Ninh Dĩ Tầm là người cảm tính, Niên Ấu Dư chỉ sợ cô tùy tiện nói thôi.
"Thật." Ninh Dĩ Tầm hơi nghiêng người về phía trước, đem mặt dán sát vào Niên Ấu Dư.
Bởi vì thân mình hơi nghiêng về trước, cổ áo chữ V trễ xuống, cảnh sắc bên trong bị Niên Ấu Dư không cẩn thận nhìn đến. Tuy rằng Niên Ấu Dư nhìn đến bộ ngực trắng nõn mềm mại kia, dù ánh sáng không tốt lắm, không nhìn kỹ được, nhưng cái nhìn cần thấy thì cũng đã thấy đại khái rồi, Ninh Dĩ Tầm không xấu hổ, Niên Ấu Dư đã muốn xấu hổ đến mức không dám nhìn lại, nàng suy nghĩ có phải Ninh Dĩ Tầm câu dẫn mình khắp nơi hay không đây? Dù sao nàng cũng không nghĩ ra nguyên do để Ninh Dĩ Tầm vô duyên vô cớ nghiêng người lại chỗ nàng.
Ninh Dĩ Tầm thấy Niên Ấu Dư đỏ mặt, mới ý thức được mình hơi làm quá, vốn đang có chút ngượng ngùng, nhưng nhìn đến Niên Ấu Dư xấu hổ đến độ không dám nhìn thẳng mình liền cảm thấy thú vị. Cô động đậy thân mình một chút, đến gần Niên Ấu Dư thêm một chút, nhưng không đến mức thật sự quá gần.
Niên Ấu Dư không hiểu vì sao Ninh Dĩ Tầm đột nhiên đến gần mình, Ninh Dĩ Tầm đến gần khiến cho nàng cảm thấy khẩn trương không hiểu được.
"Em nhìn trái nhìn phải như vậy, sao có thể nhìn tôi rõ ràng được đây?" Ninh Dĩ Tầm cười hỏi.
"Hửm?" Niên Ấu Dư biết rõ còn cố hỏi, tuy rằng nàng đã nhớ đến cuộc điện thoại ái muội với Ninh Dĩ Tầm hồi đầu tuần kia nhưng vẫn hỏi, nàng tưởng rằng Ninh Dĩ Tầm đang đùa với mình, không nghĩ đến Ninh Dĩ Tầm nói thật, chỉ là bây giờ trong lòng cũng không xác định.
"Mỗi ngày em đều xem ảnh chụp của tôi, bây giờ tôi người thật đang ở trước mặt em, chẳng lẽ em không muốn nhìn một chút sao?" Ninh Dĩ Tầm ái muội hỏi.
"Muốn nhìn." Niên Ấu Dư đỏ bừng mặt tiếp lời Ninh Dĩ Tầm, có trời mời biết, nàng cảm thấy đầu óc mình sắp bốc khói rồi, nhất định là mặt mình bây giờ rất là đỏ luôn đi.
"Vậy đêm nay em nhìn cho rõ ràng một chút." Ninh Dĩ Tầm thấy Niên Ấu Dư bị mình trêu chọc thẹn thùng đến đỏ mặt, bộ dạng không nhịn được, càng khiến tâm tình Ninh Dĩ Tầm thêm sung sướиɠ.
"Được." Niên Ấu Dư nhỏ giọng trả lời, nàng cảm giác bản thân mình đã không còn là mình nữa, biết rõ không tốt, lại nghĩa vô phản cố mà vui vẻ nhận sự trêu chọc của Ninh Dĩ Tầm, nàng trầm mê loại cảm giác này, loại cảm giác này là cảm giác không thể kiềm lòng được.
Niên Ấu Dư lớn mật nhìn về phía Ninh Dĩ Tầm, tim đập như sấm. Khi nhìn đến mặt Ninh Dĩ Tầm, nàng giống như mê muội, tham lam nhìn cô, cảm giác như thế nào cũng không nhìn đủ, đương nhiên gương mặt gần như vậy không đẹp như hình ảnh trên sân khấu đã qua chỉnh sửa, nhưng vẫn khiến trong lòng Niên Ấu Dư ngứa ngáy, thậm chí không khỏi vươn tay vuốt ve mặt Ninh Dĩ Tầm.
Ninh Dĩ Tầm không nghĩ đến Niên Ấu Dư nhìn còn chưa thỏa, mà lại muốn động tay sờ, nhưng cô một chút cũng không ngăn cản tay của Niên Ấu Dư, Ninh Dĩ Tầm thậm chí cảm giác được mặt mình bị tay Niên Ấu Dư chạm đến, toàn thân nổi lên một cỗ cảm giác khác thường, nhìn lại tầm mắt mê muội kia của Niên Ấu Dư, tầm mắt cô rơi xuống đôi môi xinh đẹp của nàng, trong nháy mắt kia, cô sinh ra du͙© vọиɠ. Ma xui quỷ khiến thế nào, Ninh Dĩ Tầm đột nhiên đưa tay ôm lấy Niên Ấu Dư, lúc Niên Ấu Dư còn chưa kịp phản ứng, môi cô đã đặt lên môi Niên Ấu Dư.