Beta: Bing.
Chương 17:
Ninh Dĩ Tầm tắm xong ra ngoài, nhìn Niên Tông Hán ngủ như chết trên gường trong lòng một trận phiền muộn, xem ra cô thực sự là cong hết đường bẻ rồi, đến nhìn nam nhân cũng thấy phiền, đặc biệt là người đã là chồng trên danh nghĩa của mình rồi.
Ninh Dĩ Tầm gọi điện thoại cho Trần Tinh.
Trần Tinh mệt mỏi một ngày, vội vàng tắm rửa một cái, nàng chuẩn bị chìm vào giấc ngủ ngon, tốt nhất là ngủ thẳng cẳng đến sáng mai hẵng tỉnh, chỉ là nàng ngủ không bao lâu lại thức giấc, ở thời điểm Ninh Dĩ Tầm kết hôn như vậy, Trần Tinh thực muốn nghỉ ngơi một chút, nàng nhìn bản thân mình trong gương, đã 35 tuổi, đã không còn trẻ nữa, tuy rằng miễn cưỡng còn có thể coi được, nhưng mà công việc vất vả như vậy, không chừng sẽ mau già đi.
Chỉ là Trần Tinh vừa chuẩn bị ngủ lại nửa tiếng, thì Ninh Dĩ Tầm gọi điện thoại đến, điện thoại mở 24/24 này là chuẩn bị vì Ninh Dĩ Tầm.
"Biết giờ là mấy giờ không, mà hôm nay là đêm tân hôn của cô, gọi cho tôi làm cái gì chứ?" Trần Tinh nhìn đồng hồ, đã là hai giờ sáng.
"Chị đang nói móc em hả?" Ninh Dĩ Tầm biết Trần Tinh chắc chắn là đang bất mãn mình gọi phá giấc ngủ của nàng, người này lúc nào cũng vậy, bất mãn chưa bao giờ nói ra mặt, đều là quanh co lòng vòng biểu đạt.
"Không dám thưa Đại minh tinh, nói đi, chuyện gì đây?" Trần Tinh ngồi dậy mở đèn bên đầy giường, sau đó lấy kính mắt trên tủ đầu giường đeo vào.
"Ngày mai, bố trí công việc cho em đi." Ninh Dĩ Tầm hơi thở dài nói, đã gả đi không làm được gì, mình đúng là mệnh khổ.
"Không phải cô nói có thể diễn tốt vai này sao?" Trần Tinh không đoán cũng biết, hiện tại Ninh Dĩ Tầm đang trốn tránh vai diễn của mình, ai bảo cô tùy hứng, bây giờ thì biết chuyện hôn nhân đại sự không đơn giản là trò đùa rồi chứ gì, cô nghĩ mọi chuyện đơn giản quá mà.
"Diễn có tốt cũng đâu có đạt giải, không có tinh lực làm." Hiện tại Ninh Dĩ Tầm rất ghét vai này, thực ra cô sợ nhất là diễn cảnh trên giường với Niên Tông Hán, chỉ cần nghĩ đến thôi da gà đều nổi lên rồi, nếu có thể trốn thì trốn xa xa một chút mới được.
"Sau đêm tân hôn liền quăng trượng phu qua một bên, bản thân lại đi công tác, không tốt lắm đâu." Không phải Trần Tinh không lo lắng, dù sao Niên Tông Hán cũng là người có địa vị, lỡ như phát hiện Ninh Dĩ Tầm đùa bỡn mình, cái kia thực đúng là khó giải quyết.
"Cùng lắm thì bỏ em, có làm gì bất chính được chứ." Ninh Dĩ Tầm nghĩ Niên Tông Hán có thể dạy dỗ được một nữ nhi như Niên Ấu Dư, hẳn là sức khỏe không có vấn đề. Niên Tông Hán cưng con gái như vậy, con gái hắn lại che chở mình như thế, ít nhiều Ninh Dĩ Tầm cũng không có sợ hãi.
"Vậy tùy em, mai tôi sắp xếp cho." Trần Tinh cũng không biết Ninh Dĩ Tầm có thể duy trì cuộc hôn nhân này được bao lâu, bất quá Ninh Dĩ Tầm làm như vậy cũng khiến cho người ta lo lắng, chỉ là Trần Tinh vẫn lựa chọn dung túng Ninh Dĩ Tầm, dù sao nàng cũng không muốn Ninh Dĩ Tầm không vui.
Ngày hôm sau, Niên Ấu Dư dậy rất sớm lên chạy bộ, chạy bộ xong, tắm rửa xong, nàng tự mình xuống bếp chuẩn bị một phần ăn sáng cho mình, kỳ thật nàng định chờ Ninh Dĩ Tầm dậy, sẽ làm cho Ninh Dĩ Tầm một phần, tuy rằng là chuyện nhỏ nhặt, nhưng Niên Ấu Dư thân là vãn bối cũng cần phải cẩn thận một chút. Niên Ấu Dư làm bữa sáng cho mình xong, chuẩn bị đem đến nhà ăn, liền nhìn đến Ninh Dĩ Tầm phong phạm ngôi sao mười phần ra đến.
"Chào buổi sáng, sao chị không ngủ thêm chút nữa?" Niên Ấu Dư chủ động chào hỏi Ninh Dĩ Tầm.
"Không được, hôm nay còn có lịch trình, phải ra ngoài ngay lập tức." Ninh Dĩ Tầm thấy Niên Ấu Dư mặc tạp dề đáng yêu, cầm một phần sandwich, một phần trứng rán, còn có một ly sữa, xem ra là làm cho nàng, không nghĩ đến đại tiểu thư Niên gia còn có thể tự mình xuống bếp.
"Lịch trình không phải dời lại rồi sao?" Hiện tại không phải đang trong thời gian nghỉ kết hôn sao, hơn nữa không phải cùng ba ba đi hưởng tuần trăng mật sao? Hình như ba ba đã đặt xong vé máy bay đi Hawaii rồi mà, trong lòng Niên Ấu Dư đầy nghi vấn, nhưng nàng vẫn không muốn ép hỏi cô, cho nên thay đổi một câu hỏi không có lực sát thương.
"Quảng cáo này đã ký rất lâu rồi, quên mất, nhưng mà Trần Tinh gọi nhắc nhở, nên không còn cách nào." Ninh Dĩ Tầm hơi trầm xuống, giống như một bộ dáng bất đắc dĩ thực sự.
"Nhưng là...." Niên Ấu Dư vẫn cảm thấy sau đem tân hôn bỏ ba ba đi hình như không được tốt lắm.
"Trần Tinh với mọi người đang chờ bên ngoài, tôi phải đi liền, không kịp nói cho ba ba em, ba ba em tỉnh, em nói thay tôi một tiếng nha..." Ninh Dĩ Tầm nói với Niên Ấu Dư xong, ra vẻ vội vội vàng vàng đạp giày cao gót đi ra ngoài.
"Chị có muốn mang bữa sáng theo không....." Tuy rằng Niên Ấu Dư rất muốn giữ Ninh Dĩ Tầm lại, nhưng thấy căn bản không giữ lại được, đều có thể làm cũng chỉ có thể là đưa bữa sáng cho Ninh Dĩ Tầm.
"Tôi ăn." Ninh Dĩ Tầm nhìn Niên Ấu Dư một chút, sau đó lấy sandwich trên bàn rồi bước đi không quay đầu lại.
Niên Ấu Dư nhìn bóng dáng xinh đẹp của Ninh Dĩ Tầm chậm rãi biến mất, hơi hơi thở dài một cái, nàng đã lường trước đến lúc ba ba tỉnh lại, hẳn là tâm tình không được tốt lắm rồi. Niên Ấu Dư cảm thấy Ninh Dĩ Tầm giống như con bướm xinh đẹp, đại khái sẽ không muốn dừng lại, ba ba thích Ninh Dĩ Tầm, chắc chắn sẽ cảm thấy thực bất đắc dĩ, Niên Ấu Dư âm thầm nghĩ đến.
Lúc Niên Tông Hán tỉnh lại, đã là giữa trưa, hắn vỗ vỗ đầu còn hơi đau nhức, hắn hối hận vì tối hôm qua uống quá nhiều rượu, bỏ lỡ đêm tân hôn còn không nói, còn dậy trễ như vậy, thê tử chắc sẽ không vui vẻ gì đi.
Nhưng là hắn nhìn quanh bốn phía, cũng không thấy tân thê tử của mình, thầm nghĩ chắc Ninh Dĩ Tầm ở bên ngoài. Đợi hắn chuẩn bị sạch sẽ đi ra, chỉ nhìn thấy mình con gái, cũng không thấy Ninh Dĩ Tầm.
"Dĩ Tầm đâu?" Niên Tông Hán hỏi.
"Nàng nói còn công việc chưa làm xong, sáng sớm đã đi ra ngoài." Niên Ấu Dư trả lời, nàng cảm nhận ba ba nghe những lời đó xong sắc mặt rõ ràng hơi đổi, nhưng rất nhanh cũng che giấu đi.
"Nàng thật sự còn bận hơn ba, ba có thể làm gì đây?" Niên Tông Hán tự giễu nói, tuy rằng giờ phút này bất mãn Ninh Dĩ Tầm, nhưng hắn cũng không biểu hiện ra ngoài nhiều.
"Con nghĩ Dĩ Tầm về sẽ bồi thường cho ba, nếu ba không vui vẻ hôm nay con ở nhà với ba được không?" Niên Ấu Dư nói tốt vì Ninh Dĩ Tầm, nhân tiện hy sinh thời gian của mình lấy lòng lão ba.
"Ba không sao, con có việc thì đi làm việc đi." Niên Tông Hán sờ đầu Niên Ấu Dư sủng nịnh nói, hắn cảm thấy vẫn là con gái mình tốt nhất, tri kỷ như vậy.
"Vậy ba ba ra ngoài hả?" Niên Ấu Dư hỏi, nếu ba ba ra ngoài, nàng sẽ không đi theo, nếu không ra ngoài, nàng sẽ ở nhà bồi ba ba.
Niên Tông Hán lắc đầu, nói giỡn sao, nếu ra ngoài chắc chắn sẽ bị người khác biết là bị bỏ rơi sau đêm tân hôn, mặt mũi hắn còn để ở đâu nữa a.
"Hôm nay con cũng không có việc gì, muốn ở nhà, ba, ở nhà với con đi." Niên Ấu Dư cười nói.
.....//......
"Ồ, cậu còn có thể gọi điện cho mình luôn, mình nghĩ cậu có mẹ kế liền mặc kệ mình." Ngữ khí Tôn Lê ghen ghét nói.
"Ngữ khí của cậu sao chua như vậy, không biết còn tưởng cậu thầm mến mình đây!" Niên Ấu Dư nói đùa.
"Cậu mơ đi, cậu không lo làm fan cuồng quấn quít lấy mẹ kế đi, gọi điện cho mình thật bất thường nha!" Tôn Lê hỏi ngược lại.
"Bị cậu phát hiện rồi, quả thật nàng không có ở nhà, mình ở nhà chơi cờ tỷ phú với ba ba đây!" Niên Ấu Dư cười nói.
"Nàng đi đâu?" Tôn Lê gác chân lên bàn làm việc tò mò hỏi, ngày đầu tiên sau hôn lễ liền rời khỏi nhà, điều này không giống chuyện mấy người đàng hoàng hay làm đâu.
"Hôm nay có lịch diễn, sáng sớm đã đi ra ngoài." Niên Ấu Dư thật tình nói.
"Mình thấy mẹ kế này của cậu sớm muộn gì cũng đội nón xanh cho ba ba cậu thôi." Tôn Lê cũng không tin Ninh Dĩ Tầm và Niên thúc yêu đương thật lòng gì, hôm qua thấy ánh mắt Ninh Dĩ Tầm nhìn Niên thúc, nửa điểm cũng không giống nữ nhân đang yêu, không yêu thanh niên, lại gả cho người xém bằng tuổi ba mình, thế nào cũng thấy có vấn đề.
"Đừng nói bừa, Dĩ Tầm không phải người như vậy." Điểm ấy, Niên Ấu Dư đối với Ninh Dĩ Tầm vẫn là có tin tưởng.
"Để mình chống mắt lên coi." Tôn Lê cười lạnh nói, dù sao, cô cũng có dự cảm như vậy.
Đương nhiên, Niên Ấu Dư vạn vạn lần không nghĩ đến, sau này Ninh Dĩ Tầm thực sự đội nón xanh cho ba ba, mà đối tượng ra quỹ lại là chính mình.