Edit:Mr.Downer
Năm 1999 là thời điểm trong nước vừa có phần mềm QQ, mãi cho đến khi Hạ Nhất Dương thi đậu đại học vào năm 2000 mới đăng ký, lúc đó ai cũng yêu thích “Chat chit trên mạng”, cảm thấy đây là một chuyện vô cùng mới mẻ cùng sành điệu, thế nên trong lúc bạn bè đại học bắt đầu trao đổi số QQ với nhau, Thẩm Lạc lại là một kẻ ngoại đạo.
Bởi vì hắn nói, hắn chỉ dùng MSN.
Sau khi Hạ Nhất Dương quen biết hắn, còn cố ý lén lút đăng ký một tài khoản MSN, kết quả sau này thật sự dùng không quen, liền bỏ.
Cũng là vào thời điểm đó Hạ Nhất Dương mới mơ hồ nhận ra được, dù Thẩm Lạc làm cái gì, anh cũng muốn làm theo, tương tự như lúc trẻ tuổi, hắn thích sau khi tan học uống nước ngọt vị
quả l*иg đèn, anh cũng nhất định phải uống hai ngụm, nếm thử xem nó là vị gì.
Hầu Diễm nói anh luôn thích tranh với Thẩm Lạc, câu này mà nói, trên bản chất quả thực không sai, nhưng đến cùng là tranh cái gì, ngay cả chính Hạ Nhất Dương cũng không rõ.
Khi đó Hạ Nhất Dương thỉnh thoảng sẽ quan sát ánh mắt Bạch Phương đặt trên người Thẩm Lạc.
Nhiệt liệt, thâm tình, vui mừng cùng do dự bất định.
Anh nghĩ, nhất định mình cũng giống như vậy.
Ngày hôm sau, Trần Hội không đến ngân hàng, gửi tin nhắn xin nghỉ đến nhóm công việc.
Khi Thái Thái nhận được tin nhắn đặc biệt thổn thức: “Rốt cuộc ngày hôm qua mấy anh uống cái gì? Lại có thể làm cho Trần ba ba uống đến nằm sấp?”
“Đừng hỏi anh.” Hạ Nhất Dương rũ sạch quan hệ nói, “Anh chỉ uống sữa thôi.”
Thái Thái trầm mặc: “Thẩm xử kia thực sự uống được.”
Ngoài miệng Hạ Nhất Dương không phụ hoạ, nhưng trong lòng vẫn chịu phục, tuy rằng đến trễ hai tiếng, nhưng Thẩm Lạc vẫn đi làm như cũ.
Hai người chạm mặt tại phòng uống nước trước giờ cơm trưa, Hạ Nhất Dương rất quan tâm hắn: “Tại sao không nghỉ ngơi một ngày, kiểm tra không cần liều mạng như vậy chứ?”
Chung quy đã qua một nửa của tuổi ba mươi, buổi tối uống dữ như vậy, ban ngày ít nhiều gì cũng biểu hiện lên trên mặt, Thẩm Lạc đương nhiên không dám uống thứ kí©h thí©ɧ dạ dày như cà phê, ngoan ngoãn đổi thành trà của Hạ Nhất Dương.
“Tôi vừa mới vào ngân giám, cũng không dám tuỳ tiện vắng mặt.” Thẩm Lạc cau mày, khó chịu nhợn một cái, hình như bị mùi vị trong miệng mình làm cho buồn nôn, dáng vẻ như sắp ói ra.
Hạ Nhất Dương hỏi một câu: “Có cần uống thuốc bao tử không?”
Thẩm Lạc: “Uống rồi.” Hắn bắt chước động tác thổi trà của Hạ Nhất Dương, qua một lúc, đột nhiên hỏi: “Ngày hôm qua tôi không gây phiền toái gì cho cậu chứ?”
Hạ Nhất Dương cười: “Không có xỉn rồi quậy, chỉ ôn lại kỷ niệm xưa với tôi thôi.”
Động tác nâng cốc của Thẩm Lạc hơi ngừng lại, nét mặt ung dung nói: “Vậy nhất định là tôi đã tâm sự gì với cậu.”
Hạ Nhất Dương ngó hắn một chút: “Đúng đấy, hờn dỗi nói với tôi rằng chúng ta tách nhau ra mười lăm năm ba tháng hai ngày cộng thêm mười hai giờ, thật dài.” “Lòng vòng nhiều như vậy…” Hạ Nhất Dương ghét bỏ nói, “Sao cậu không thể nói thẳng cậu nhớ tôi.”
Thẩm Lạc: “…”
Hạ Nhất Dương thấy hắn không nói tiếng nào, không nhịn được đế thêm một câu: “Làm sao? Không thừa nhận à?”
Thẩm Lạc rũ mắt xuống, hắn lắc đầu: “Không phải thế.” Một lát sau, Thẩm Lạc lại cười hỏi Hạ Nhất Dương: “Vậy cậu có nhớ tôi hay không?”
Hạ Nhất Dương nói: “Tôi không nhớ cậu thì sao phải mời cậu đi ăn?”
Thẩm Lạc: “Đó không phải là do tôi chủ động khiến cậu mời sao.”
Hạ Nhất Dương tức giận đến không chịu nổi, nghĩ tôi mời cậu ăn hơn một tháng, nửa tháng trước bữa nào bữa nấy cũng vừa ngon vừa đắt tiền! Cậu có lương tâm không?!
Thẩm Lạc kéo cánh tay anh: “Vậy tối nay chúng ta đi ăn cái gì?”
Hạ Nhất Dương còn đang nổi nóng: “Ăn cái rắm!”
Thẩm Lạc rõ ràng xem nhẹ cái rắm kia: “Cùng đi tắm không? Tôi thật sự khó chịu, đi ngâm chân, mát xa?”
Hạ Nhất Dương lia một vòng gương mặt trắng bệch của đối phương, trong lòng mềm nhũn ra, nhưng ngoài miệng có tiện nghi vẫn muốn chiếm: “Vậy cậu mời khách đi.”
“Đương nhiên là tôi mời khách.” Thẩm Lạc đưa tay véo véo cổ của Hạ Nhất Dương, “Hai ta vui vẻ thư giãn một chút.”
Đàn ông trung niên công tác bận rộn thường yêu nhất ba hoạt động ngày nghỉ: Tập gym, uống rượu, ngâm chân tắm rửa.
Hạ Nhất Dương chưa bao giờ yêu thích hai cái trước, chỉ có chuyện ngâm chân tắm rửa mát xa này anh không bài xích, trên cơ bản Hạ Nhất Dương cảm giác mình là kiểu người tuổi càng lớn càng rầu rĩ, đặc biệt sau khi tiến vào giới tài chính đầy áp lực như vậy.
“Cậu nên hưởng thụ cuộc sống nhiều một chút.” Thẩm Lạc vừa trở về không bao lâu mà đã rất rành rọt địa chỉ mấy nhà tắm lớn, “Tướng mạo này của cậu, đi ra ngoài lừa mấy cô gái, lừa cô nào dính cô nấy.”
Hạ Nhất Dương cách hắn một cái tủ thay quần áo: “Ai nói? Bây giờ mấy cô gái trẻ đều rất lợi hại, kiếm tiền còn nhiều hơn tôi, ngay cả Thái Thái nhìn tôi cũng không lọt mắt.”
“Tiểu thư ký kia của cậu?” Thẩm Lạc hỏi.
Hạ Nhất Dương: “Còn phải hỏi, cô ấy rất xuất sắc.”
Thẩm Lạc đóng tủ lại, hắn đã thay xong áo tắm màu trắng, chống cửa hỏi anh: “Thế nào, cậu xem trọng người ta?”
“Cậu đang nghĩ cái gì đấy?” Hạ Nhất Dương thấy khó hiểu, “Đi thôi đi thôi.”
Thẩm Lạc lẹt xẹt lê dép, quay đầu nói chuyện với anh: “Cậu cởi hết rồi?”
“?” Hạ Nhất Dương bối rối, “Không mặc qυầи ɭóŧ sao?!”
Thẩm Lạc bĩu môi: “Nhà quê mới mặc qυầи ɭóŧ.”
“…” Hạ Nhất Dương đạp hắn một cước từ phía sau.
Nhân viên mát xa là hai cậu trai, Thẩm Lạc đến nằm sấp như đại gia, chỉ cậu nhân viên không đẹp trai qua chỗ Hạ Nhất Dương: “Cậu qua đó đi.”
Cậu ta ngoan ngoãn đi qua, dư quang khoé mắt của Hạ Nhất Dương liếc người còn lại có bộ dạng không tệ lắm kia đến bên giường của Thẩm Lạc.
Thẩm Lạc hoàn toàn không có dáng vẻ dự định nói chuyện, úp đầu xuống, cũng không nhìn người, nhấc ngón tay chỉ vai mình: “Dùng sức một chút.”
Cậu nhân viên chỉ mới trả lời được, còn chưa động tay, Hạ Nhất Dương đột nhiên rón rén xuống giường của mình, dùng mắt ra hiệu với cậu ta.
Thẩm Lạc nhắm hai mắt, tự nhiên cũng không biết động tĩnh ở sau lưng mình, chỉ cảm thấy trên lưng ê ẩm, sức lực của chàng trai này quả thật rất mạnh.
Cũng không biết đối phương mát xa theo trình tự gì, bóp một chút ở cổ, xoa một chút ở vai, ấn vài cái rồi dời đến trên trên lưng, bàn tay càng ấn càng di chuyển xuống dưới, đợi đến lúc đυ.ng đến hông, rốt cuộc Thẩm Lạc nhịn không được mở miệng.
“Ấn chỗ nào vậy?” Hắn hỏi.
Đại khái là do nằm lâu, âm thanh của Thẩm Lạc vừa khàn vừa trầm, tựa như mang ra từ trong l*иg ngực một luồng mùi vị gợi cảm.
Bàn tay đang xoa bóp hăng hái của Hạ Nhất Dương cũng không biết làm sao ngừng lại, anh hắng hắng cổ họng, cố ý nói: “Cậu thật đúng là không mặc qυầи ɭóŧ à?”
Thẩm Lạc không nhúc nhích, Hạ Nhất Dương chỉ cảm thấy cơ thịt dưới bàn tay đột nhiên căng cứng, đối phương cũng không nói gì, tiếp tục duy trì tư thế nằm sấp.
Hạ Nhất Dương hơi rướn người dòm, nhìn thấy vành tai đỏ ửng giấu bên trong mái tóc đen của Thẩm Lạc.
“…” Đại khái nhìn thấy Thẩm Lạc đột ngột xấu hổ, làm cho cả Hạ Nhất Dương cũng bắt đầu có chút ngại ngùng, anh ho khan một cái, không nặng không nhẹ vỗ mông đối phương, cười mắng một tiếng “Mất mặt quá.”
Hai nhân viên mát xa đứng bên cạnh đều cười.
Hạ Nhất Dương ngoan ngoãn trở lại nằm sấp trên giường của mình, anh không bắt chước Thẩm Lạc úp mặt xuống, chỉ dùng mu bàn tay lót cằm rồi nhắm mắt lại.
Một lát sau, Thẩm Lạc rốt cuộc quay đầu, lộ mặt ra, nhìn Hạ Nhất Dương.
“Sao?” Hạ Nhất Dương đương nhiên chú ý tới động tác của đối phương, anh mở một con mắt, dùng khẩu hình nói với Thẩm Lạc.
Thẩm Lạc cũng dùng khẩu hình: “Thoải mái không?”
Hạ Nhất Dương híp mắt hưởng thụ một lúc, gật đầu: “Còn cậu?”
Bởi vì đè nửa khuôn mặt, khi Thẩm Lạc cười rộ lên, trên mặt bên kia xuất hiện một má lúm nho nhỏ.
Hắn dùng ngón tay chỉ Hạ Nhất Dương: “Không thoải mái bằng cậu xoa bóp.”
Mát xa xong rồi đương nhiên phải đi tắm, lúc này Hạ Nhất Dương chợt có chút nhức đầu, bởi vì anh không phải rất muốn tắm chung một bể với Thẩm Lạc.
Nghĩ tới nghĩ lui nửa ngày, Hạ Nhất Dương quyết đi tắm hơi trước, xông cho choáng đầu một tí, nói không chừng lát nữa có phản ứng thì sẽ nhỏ một chút, kết quả nghĩ thì hay, nhưng xông chưa đến năm phút đồng hồ, Hạ Nhất Dương liền thật sự không chịu nổi.
Đàn ông có tuổi mà, là khoai lang sắp nhũn, đã nhũn còn nướng, không nát mới là lạ…
Hạ Nhất Dương thờ thẫn đi ra, nghỉ ngơi một lúc, cuối cùng vẫn đi đến bể tắm, đợi đến khi cởϊ áσ tắm anh mới chợt nhận ra mình còn mặc qυầи ɭóŧ, may mắn xung quanh đều không có ai, bằng không thật đúng là hai lúa.
Đặt qυầи ɭóŧ cùng áo tắm gọn gàng bên cạnh, Hạ Nhất Dương thoải mái xuống nước, đang khó hiểu Thẩm Lạc đi đâu, liền nghe thấy phía sau truyền đến tiếng đạp nước “lạch bạch” “ lạch bạch”.
Một đôi chân đứng bên mép bể tắm, Hạ Nhất Dương ngẩng đầu, nhìn thấy Thẩm Lạc loả thể.
“…” Hạ Nhất Dương há miệng thở dốc, nửa ngày mới hỏi được một câu, “Cậu cởi sạch khi nào thế?”
Thẩm Lạc không trả lời, hắn cúi đầu liếc mắt nhìn áo tắm và qυầи ɭóŧ được xếp ngay ngắn bên cạnh, nét mặt thật sự vi diệu: “Cậu là con gái sao?”
Hạ Nhất Dương: “……”
Thẩm Lạc: “Bây giờ con gái cũng không mặc qυầи ɭóŧ vào nhà tắm.”
Hạ Nhất Dương đỏ mặt: “Đừng, đừng nhiều lời, mau xuống dưới.”
Thẩm Lạc vừa xuống nước vừa hỏi anh: “Muốn tôi kì lưng cho cậu không?”
Hạ Nhất Dương cứng cổ không dám nhìn đối phương, nhưng cũng không muốn được hắn kì lưng, đành phải nói: “Tôi kì cho cậu.”
“Không phải cậu vừa giúp tôi mát xa sao?” Thẩm Lạc ra hiệu đối phương xoay người sang chỗ khác, “Có qua có lại mới toại lòng nhau, tôi cũng phải kì lưng cho cậu.”
“…” Hạ Nhất Dương bị gây khó dễ đành phải xoay lưng lại, anh nắm tay vịn bên cạnh bể, cam chịu lộ ra một mảng lưng lớn.
Thẩm Lạc đổ nước nóng lên lưng anh, kết quả không nắm chắc được mức độ trong tay, lỡ kéo đẩy một cái, xoa ra một vệt đỏ thật dài, Hạ Nhất Dương bị đau rên một tiếng, cả người anh đều run lên.
Thẩm Lạc lập tức dừng lại, qua một lúc lâu, hắn mới khàn giọng nói: “Xin lỗi.”
Hạ Nhất Dương lắc tay một cái: “Không sao, cậu tiếp tục được rồi.”
Sau đó, động tác của Thẩm Lạc thật sự nhẹ đi rất nhiều, Hạ Nhất Dương chỉ cảm thấy đừng nói là kì lưng, nói là gãi ngứa còn tạm chấp nhận được, đặc biệt khi đυ.ng tới vệt đỏ kia, Thẩm Lạc ôn nhu đến mức giống như là đang vuốt ve.
“Xoay lại đây.” Thẩm Lạc đột nhiên nói.
Hạ Nhất Dương: “?”
Thẩm Lạc: “Tôi giúp cậu kì đằng trước.”
Tuy rằng đầy đầu Hạ Nhất Dương là dấu chấm hỏi nghĩ “Tại sao phải kì đằng trước”, nhưng cơ thể vẫn nghe lời xoay người lại.
Tư thế của hai người liền trở thành mặt đối mặt.
Ánh mắt của Hạ Nhất Dương nhất thời không biết nên đặt chỗ nào, theo bản năng cúi đầu, kết quả bởi vì do chiều cao, nước trong bể tắm chỉ tới vùng tam giác của Thẩm Lạc, tính khí của hắn cương lên rõ ràng, toàn bộ qυყ đầυ đều lộ khỏi mặt nước.
Hạ Nhất Dương: “…”
Thẩm Lạc hiển nhiên phóng khoáng hơn anh rất nhiều: “Cậu có phản ứng?”
Một bên ngẩng đầu có thể dài đến mức nổi trên mặt nước, một bên chỉ có thể ở dưới nước, sự đối lập này thật sự rất tàn nhẫn…
Ngữ khí của Thẩm Lạc rất điềm tĩnh: “Chuyện như vậy rất bình thường, cậu cũng đã lâu không phát tiết đúng chứ? Có muốn giải quyết trước không?”
Hạ Nhất Dương thực sự quẫn bách đến nỗi đầu đầy mồ hôi, trong não đều là keo dán, lời nói ra hoàn toàn không có logic bình thường: “Đây là nơi tắm rửa…… Không thích hợp.”
Thẩm Lạc gật đầu: “Cũng đúng.”
Hạ Nhất Dương: “Đợi một lát đi lên rồi giải quyết.”
Thẩm Lạc đáp ứng nói: “Được.”
Một lát sau, hắn lại nói: “Không thôi bây giờ chúng ta đi lên đi, tôi có chút đợi không kịp.”
Hạ Nhất Dương: “……”
Hạ Nhất Dương cảm giác, hai người đều là đàn ông già dặn trưởng thành hơn ba mươi lăm tuổi, nếu bình tĩnh, chuyện kiểu này vẫn có thể dựa vào ý chí để kiềm chế.
Kết quả rõ ràng là, Thẩm Lạc không cho anh cơ hội đó.
Lão lưu manh này thật sự rất không biết xấu hổ, mỗi lần Hạ Nhất Dương vất vả cố tình không nhìn tới hắn, ráng hít sâu để di dời sự chú ý, thì Thẩm Lạc lại nghĩ ra những trò mới để trêu chọc anh, dưới nước bóp eo anh một cái, dùng chân cạ chân anh, dán lại gần rồi kề sát vành tai anh nói chuyện, khiến cho Hạ Nhất Dương cứng xong rồi mềm, vừa mềm xong lại cứng, mệt mỏi gần chết.
“Gần được rồi, lên đi.” Thẩm Lạc lại giục anh, tên này vẫn dựng cột thẳng tắp từ nãy đến giờ, không thấy ỉu xìu, thái độ đặc biệt kiên trì.
Hạ Nhất Dương uể oải nói: “Tắm thêm chút nữa…”
Thẩm Lạc kích động anh: “Cậu sợ cái gì, trong đại học cũng đâu phải chưa từng làm chuyện tự an ủi cho nhau.”
Hạ Nhất Dương nghĩ mẹ nó ông đây lại chưa hề làm chuyện đó với cậu!
Lúc học đại học, anh và Thẩm Lạc không chung một ký túc xá, chuyện bạn cùng phòng quay tay cho nhau quả thực không thiếu, lại thêm Hạ Nhất Dương có bộ dạng vừa xinh trai vừa ngoan ngoãn, thế nên hầu như mỗi lần xóc lọ tập thể, anh đều là “Giao tế hoa*” có bàn tay được yêu thích nhất.
*Nghĩa là “gái hồng lâu”.
Thẩm Lạc kiên quyết kéo anh ra khỏi bể tắm, giũ áo tắm của Hạ Nhất Dương ra che người cho anh, còn chính hắn thì tuỳ tiện vừa đi vừa lúc lắc điểu.
Buồng tắm vòi sen có rất ít người, Thẩm Lạc tìm một gian tận trong cùng, đẩy Hạ Nhất Dương đi vào, còn chưa khoá cửa thì hắn đã không thể chờ đợi được nữa, vội vàng cách một lớp áo tắm xoa nắn tính khí của đối phương.
Hạ Nhất Dương mới vừa cài then cửa, đã bị Thẩm Lạc đẩy vào vách tường gạch sứ.
“Cậu cũng sờ của tôi đi.” Thẩm Lạc thấp giọng giục.
Hạ Nhất Dương chỉ có thể đỏ mặt hỗ trợ.
Thẩm Lạc ra tay có chút gấp gáp, động tác vuốt ve qυყ đầυ thực sự không thể gọi là ôn nhu, Hạ Nhất Dương đau đến chảy mồ hôi trên trán, cắn răng nói: “Cậu nhẹ chút…”
“À.” Thẩm Lạc nghe lời giảm nhẹ động tác, qua một lúc lại hỏi, “Đã lâu tôi không vuốt, như vậy thế nào?”
Hạ Nhất Dương không nói lời nào, nhưng cơ thể trái lại rất thành thật, trán anh tựa trên vai Thẩm Lạc, thở hổn hển nặng nề.
Cũng không biết là do kỹ thuật của anh tốt hay là do thế nào, tính khí của Thẩm Lạc lại lớn hơn vài phần trong tay anh, mặt đối mặt đυ.ng phải của anh.
“Cậu muốn bắn chưa?” Hạ Nhất Dương không nhịn được hỏi.
Thẩm Lạc hừ một tiếng, lầm bầm nói: “Nào nhanh như vậy, tôi cũng không bị xuất tinh sớm…”
… Sắp bắn như Hạ Nhất Dương thật sự có tâm tình phức tạp.
Thẩm Lạc tựa hồ không chịu nổi thao tác dây dưa của Hạ Nhất Dương, hai tay hắn dứt khoát bao lấy tay của anh, đỡ tính khí của cả hai dán vào để cùng nhau ma sát.
Hạ Nhất Dương làm sao chịu được kí©h thí©ɧ như thế nào, mã nhãn co rụt lại, chưa tới vài giây đã bắn sạch sẽ.
Thẩm Lạc: “……”
Hạ Nhất Dương: “……”
Thẩm Lạc còn cứng rắn, trên qυყ đầυ dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c của Hạ Nhất Dương, hắn nắm lấy tính khí đã mềm nhũn của đối phương, mặt đầy buồn bực.
Hạ Nhất Dương lúng túng nói: “Cậu buông tay ra trước, tôi giúp cậu vuốt bắn.”
Thẩm Lạc giống như một đứa nhỏ bướng bỉnh, không chịu thả tay ra.
Hạ Nhất Dương dùng ngữ khí mềm mại nói: “Ngoan.”
Thẩm Lạc liếc mắt nhìn anh, rốt cuộc cũng chịu buông ra.
Hạ Nhất Dương vừa định tiếp tục giúp hắn, lại bị Thẩm Lạc đẩy tay, người đàn ông với điểu còn đang cứng rắn, cứ như vậy không nói một lời mở cửa đi sang gian phòng cách vách, để lại Hạ Nhất Dương một mặt bối rối.
Tắm xong sạch sẽ trước là Hạ Nhất Dương, thực ra anh có chút suy nghĩ không chắc về thái độ của Thẩm Lạc, hơi nôn nóng lúc đợi người đi ra.
Thẩm Lạc tắm rửa rất lâu, cũng không biết có phải tốn chút thời gian để tự xử hay không, khi hắn đi ra hai gò má hơi đỏ, không nhìn ra tâm trạng như thế nào, Thẩm Lạc chỉ bình tĩnh lướt mắt qua Hạ Nhất Dương.
“Đi thôi.” Thẩm Lạc nói.
Hạ Nhất Dương do dự nửa ngày, quyết định nói lời xin lỗi trước tiên: “Cái kia… Thật xin lỗi.”
Thẩm Lạc nhìn anh: “Xin lỗi cái gì?”
Hạ Nhất Dương gãi mặt, thở dài: “Ai, đừng giận mà.”
Thẩm Lạc nhìn anh chăm chú một chút, đột nhiên cười cười, đưa tay xoa nhẹ sau gáy của anh: “Trước tiên cho cậu ghi sổ, lần sau trả tôi.”
Editor lảm nhảm:Yên tâm, sau này hai lão sẽ lái xe, sẽ có thịt vụn. (*´∇`*)
Sẵn tiện giải thích về chuyện “không thể một chút kinh nghiệm tìиɧ ɖu͙© cũng không có” của hai lão như đã ghi trong văn án. Có lẽ sẽ có bạn thắc mắc câu này, tại sao lão Thẩm với lão Hạ xa nhau mười lăm năm mà lại có kinh nghiệm tìиɧ ɖu͙©, chẳng lẽ trong quãng thời gian xa nhau đó, dù hai người yêu thầm nhau nhưng vẫn phát sinh quan hệ với người khác? Thế nên, chị Tĩnh Thuỷ Biên cũng đã trả lời trên weibo của mình như sau:
“Tôi thực sự say rồi… Đến bây giờ còn làm phiền tôi chuyện vấn đề kinh nghiệm tìиɧ ɖu͙© của công và thụ trong Niên Hoa… Tránh lôi ban đầu tôi đã viết rằng, bọn họ sắp 40, sẽ không không có kinh nghiệm tìиɧ ɖu͙©, nhưng tôi không có viết là sau khi bọn họ tách nhau ra, sẽ không không có kinh nghiệm tìиɧ ɖu͙©.
Nguyên văn vì để cho mọi người yên tâm, tôi đều viết rõ ràng cuộc sống tại nước ngoài của bọn họ giống như khổ hạnh tăng
*… Vì vậy các bạn còn nhất định muốn tôi nói rõ chuyện bọn họ quen bạn gái trước khi cả hai còn chưa yêu nhau lúc đại học sao?
Do truyện tôi viết là BL! Cũng không phải BG! Tại sao tôi phải viết chuyện bọn họ quan hệ với một cô gái nào đó chứ.
”Vậy đó, thế nên nói cho dễ hiểu là hai lão này có kinh nghiệm tìиɧ ɖu͙© trước khi cả hai thích nhau, sau khi thích nhau rồi và xa nhau thì dĩ nhiên là không có quan hệ với ai khác nhé. Mình giải thích trước để các bạn khỏi lăn tăn hen. ⊙▽⊙
*Chi tiết này được viết ở những chương sau.