Tần Huệ chưa bao giờ nghĩ chính mình lại gặp phải chuyện ly kỳ như thế. Cô từ hiện đại xuyên không đến thập niên 70.Cái thời đại khó khăn khổ sở này, Tần Huệ chỉ biết than trời kêu khổ. Cô không thể ngờ rằng bản thân vậy mà lại nhặt được một người chồng sủng cô lên tới tận trời. Ngày qua ngày, cuộc sống của Tần Huệ không còn khó khăn như trước. Cô chẳng những có thịt ăn mà còn có cả quần áo đẹp để mặc -------
Một ngày nọ ---- Nhóc con Tần Huệ hướng về phía cô líu ríu tranh sủng hỏi : " Mụ mụ, con có phải là bảo bảo mà người yêu nhất hay không ?"
Tần Huệ định trả lời là phải, lại nhìn sang hướng ông chồng nhà mình xuất hiện một tia ủy khuất, chỉ đành buột miệng nói:"Mụ mụ chính là yêu cha của các con nhất."