Chương 3: Ôm Nhầm Con?

nhóm dịch: bánh bao

Lúc cô xuyên đến đây là được một tuổi, ông Ôn khom lưng gù lưng dùng quạt lưng bẩn thỉu cõng trên lưng.

Ông Ôn vốn thảm, cô khổ vất vẻ, tuy rằng lúc còn trẻ không còn vợ, mặc dù có một trai một gái, nhưng con trai con dâu ở mỏ đá bất ngờ xảy ra chuyện, mới được chôn cất không đến hai tháng, con gái lớn gả ra ngoài sinh vì sinh con trai mà khó sinh qua đời.

Thông gia là Hứa gia cách vách, con cái không có mẹ, bọn họ giữ lại cháu trai để nối dõi tông đường cho Hứa gia, nhưng đứa bé của dì Ôn cũng chính là chị họ của Ôn Tứ Nguyệt thì lại không cần.

Thừa dịp ông Ôn cõng Ôn Tứ Nguyệt không còn cha mẹ đi chịu tang, nhà bọn họ trực tiếp giữ lại con gái mà dì Ôn để lại, cũng chính là Quýt Cảnh cho ông Ôn.

Ông Ôn nếu không cần, bọn họ liền trực tiếp ném lên núi.

Ông Ôn làm sao có thể không cần, đây là thịt trên người con gái ông ấy, cho nên cuộc sống có gian nan hơn nữa, thì ông ấy vẫn lau nước mắt đưa Quýt Cảnh về.

Lúc nhập hộ khẩu cho Quýt Cảnh, họ cũng đổi.

Chính vào khi ấy, Ôn Tứ Nguyệt xuyên việt đến đây, nhưng ký ức trước kia của cô và phần đời còn lại của nguyên chủ Ôn Tứ Nguyệt, thì phải tối hôm qua cô mới biết được.



Đầu tiên cô không phải cháu gái ruột của ông Ôn, lúc con dâu ông Ôn sinh được đưa đến viện y tế trấn, cùng ngày còn có một đôi vợ chồng thanh niên trí thức trong thành cũng đang sinh con.

Bọn họ cũng sinh được một cô con gái, sau đó tình tiết máu chó ôm nhầm trong phim đã xảy ra.

Cặp vợ chồng trẻ đã sớm trở lại thành phố, một người là y tá trưởng của bệnh viện y tế, một là giám đốc phân xưởng của nhà máy cơ khí.

Còn đem cháu gái ruột của ông Ôn mang về thành hưởng phúc, đây cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là qua một thời gian cha mẹ ruột trong thành muốn đến nhận thân, đón Ôn Tứ Nguyệt trở về.

Không phải bọn họ mới phát hiện năm đó đứa nhỏ ôm nhầm, mà là luyến tiếc vương Vệ Hồng tự tay nuôi lớn gả cho một tên côn đồ, nhưng lại không nỡ bỏ tài phú mà người cha chủ tịch xã cung ứng tiêu thụ mang tới.

Cho nên đôi vợ chồng kia mới nhớ tới Ôn Tứ Nguyệt ở nông thôn, vội vàng tới đón về, để cho cô gả cho tên côn đồ Lưu Tiểu Đông kia.

Ôn Tứ Nguyệt không biết cha mẹ ruột còn có tính toán như vậy, cứ thế hồ đồ gả cho Lưu Tiểu Đông, kế đó liền mở ra cuộc sống bi thảm nhất trong đời cô.

Bi thảm của cô không chỉ là bị người Lưu gia cười nhạo cô là cô nông thôn không có kiến thức, quan trọng hơn là bạo lực gia đình không ngừng của Lưu Tiểu Đông, còn có cha mẹ ruột không ngừng đòi hỏi tiền bạc từ cô.

Mà Ôn Tứ Nguyệt nguyên bản thì bị nhà chồng bạo lực gia đình cho đến chết, Lưu gia lo lắng cha mẹ ruột Ôn Tứ Nguyệt đến gây chuyện, mà bồi thường cho bọn họ một khoản tiền lớn, còn một đường dìu dắt cơ chứ.