Ôn Tứ Nguyệt được biết là lão đại huyền học, chuyên gia vẽ phù, đại sư xem tướng… Bỗng chốc xuyên không trở thành thiên kim bị ôm nhầm từ nhỏ.
Lúc ba mẹ ruột tìm đến, cô đang ngồi trong cái rãnh để nhặt than.
Ba mẹ ghét bỏ cô, song lại muốn đón cô về để thay cái đồ giả mạo kia gả cho một tên lưu manh có cha là chủ tịch xã.
Đã thế cô dứt khoát gả cho anh thanh niên trí thức vừa dịu dàng vừa lương thiện tên Tiêu Mạc Nhiên kia! Nhưng đâu ai ngờ anh chính là thiếu gia hào môn cơ chứ!
Sau này cô phát hiện anh hình như có gì đó sai sai!!?
Khi làm việc: “Anh dùng sức đào một chút, cầm cuốc đào thế kia là sợ bùn sẽ đau à?”
Tiêu Mạc Nhiên vẫn mỉm cười như thường.
Đặc biệt là khi các thanh niên tri thức khác nói chuyện với cô, anh lập tức tỏ vẻ ấm ức.
“Anh đâu cố ý!”
“Đều do anh không tốt.”
“Không sao, anh ở một mình cũng được.”
Ôn Tứ Nguyệt: “…” Sao anh có mùi trà xanh thế hả!!!