Ở thời đại này, không có quyết tâm và can đảm là không ly được hôn.
Liên quan đến tất cả, gia đình, nhà cửa, thể diện và con cái.
Không được đơn vị chứng nhận cũng không ly được hôn.
Để đơn vị viết chứng nhận, lãnh đạo đơn vị cũng sẽ làm công tác tư tưởng.
Giống như có một đôi vợ chồng trong khu tập thể, tình cảm rạn nứt đi ly hôn, lãnh đạo tâm sự từ xây dựng nhà nước đến phát triển con người, tài nghệ làm công tác tư tưởng tuyệt đối hạng nhất, cứ thế khuyên được hai người quay lại!
Cũng chính vì vậy, trong khu tập thể xưởng may bọn họ, tỷ lệ ly hôn cũng là thấp nhất, trừ khi tang ngẫu!
*tang ngẫu: mất vợ hoặc chồng
Tang ngẫu là loại bỏ đầu tiên, trong sách Tống Kiến Thiết sống đến hơn bảy mươi tuổi.
Không phải tử vong tự nhiên, bọn họ cũng không làm được.
Không nói phạm pháp, cũng quá mất nhân tính.
Hơn nữa cũng không đến nổi làm đến bước đó, dù sao không phải thế giới huyền huyễn tùy ý gϊếŧ chóc, coi mạng người như cỏ rác.
Nhà là chia cho Tống Kiến Thiết, cho dù ly hôn thành công, quan trọng hơn là tìm một chỗ nương thân mới.
Không dễ dàng như vậy.
Về nhà đẻ không phải kế hoạch lâu dài, tuy nói không có ông bà ngoại, cậu mợ cũng rất tốt với các cô, nhưng bọn họ cũng phải nuôi một gia đình đông người, bôn ba vì cuộc sống.
Lúc đi làm cô không yên lòng, Nguyễn Linh cũng nhìn ra được.
Khẽ hỏi: "Ôn Nhiên, có phải cậu có tâm sự gì không?"
"Tối hôm qua ngủ không ngon, có chút mệt." Ôn Nhiên khẽ nói: “Cậu đã thuộc số thuốc kia chưa, lát còn kiểm tra."
Lần này Nguyễn Linh đã tính trước: “Yên tâm, có cậu đốc thúc, mình đã sớm thuộc rồi."
"Vậy thì tốt." Ôn Nhiên sắp xếp lại suy nghĩ, lại bắt đầu vào công việc.
Bận bịu một ngày, không ngày nào lại mong đợi tan làm sớm như hôm nay, vừa hết ca cô liền vội cưỡi xe đạp về nhà.
Thật ra không cần lên nhà ngang, vừa vào khu tập thể đã có thể đoán được đại khái từ phản ứng của mọi người.
Đi qua hành lang liền cơ bản xác định, Tống Kiến Thiết không trúng tuyển.
Không có ai chúc mừng, chỉ có người khác khi nhìn cô ngập ngừng muốn nói lại thôi.
Đúng như dự đoán, cô vừa vào cửa bà Tống liền mắng: "Nhất định là cô cái đồ tang môn tinh này làm hỏng vận khí của ba cô, ba cô đã nói vị trí chủ nhiệm phân xưởng mười phần chắc chín, đang tốt lành sao lại mất được!"
"Bà nói đang tốt lành sao lại mất, trước khi bà tới ông ta mười phần chắc chín, sau khi bà tới lại mất, rốt cuộc ai mới là tang môn tinh!" Ôn Nhiên mồm miệng lanh lợi đáp trả lại.