Vào một đêm mùa hè, trên người hai người đều có nhiều mức độ mồ hôi khác nhau, dùng đèn dầu cô có thể thấy rõ mồ hôi trên trán Giang Nhiên.
Nguyễn Niệm Niệm không nhịn được nở nụ cười, chỉ là lúc vui mừng tột độ lại bỗng cảm thấy buồn bã…
Vào thời khắc mấu chốt, Nguyễn Niệm Niệm đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.
Không có công cụ!
Cô không muốn sinh con quá sớm nên lùi về phía sau một chút.
Lúc cô lùi lại, lông mày Giang Nhiên nhíu lại.
Bây giờ đôi mắt sâu thẳm của anh đã không còn đáng sợ nữa, nhưng quai hàm cắn chặt cho thấy tâm trạng của anh không được tốt.
Nguyễn Niệm Niệm thấp giọng nói: “Không, em sợ có thai.”
Khi Giang Nhiên kịp hiểu cô nói ý là gì, cơ thể hơi cứng đờ.
Hôm nay cô ngăn cản anh đánh tên công tử bột kia, thậm chí còn nói đến việc không muốn có con với anh, đó chỉ là để ngăn cản anh sao?
Trong đêm tối sắc mặt người đàn ông vô cùng lạnh lùng, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô: “Em không muốn có con với anh sao?”
Nguyễn Niệm Niệm cuống quít giải thích: “Không phải, không phải, em chỉ là chưa muốn sinh con sớm như vậy, hiện tại nhà chúng ta người lớn còn ăn không đủ no, nếu như sinh con, đứa nhỏ cũng ăn không đủ no thì làm sao bây giờ?”
Nguyễn Niệm Niệm đang suy nghĩ vấn đề thực tế.
Giang Nhiên nói: “Anh sẽ nuôi hai người.”
Trực giác Nguyễn Niệm Niệm nói rằng đây không phải là lúc thích hợp để bàn chuyện này, rõ ràng nhìn anh còn rất khó chịu, vì thế cô đứng dậy khỏi giường, đến gần anh, thì thầm vào tai anh.
Sắc mặt Giang Nhiên đột nhiên trở nên mất tự nhiên.
Nguyễn Niệm Niệm tự mình tìm biện pháp giải quyết, sau đó liền tự mình đi thực thi phương án mình đưa ra, nhưng phương án này vừa mới thực hiện, mới đυ.ng tới mục tiêu, tay của cô đột nhiên bị một bàn tay lớn nắm lấy.
“Anh đi tắm.”
Nói xong, người đàn ông xuống giường đi ra ngoài.
Nguyễn Niệm Niệm nhìn tay anh rồi nhìn bộ dạng bừa bộn của mình, trong lòng thầm nghĩ, chính cô cũng có chút khó chịu.
Thở dài một hơi.
Vào ngày mai cô sẽ đi tìm công cụ đó.
Giang Nhiên lại tắm nước lạnh.
Khi anh quay lại, Nguyễn Niệm Niệm vẫn còn thức, ánh mắt cô đặt lên người anh.
Cái nhìn đó tựa như đưa tình.
Giang Nhiên dùng khăn tắm lau người: “Đừng tán tỉnh anh.”
Nguyễn Niệm Niệm thực sự bị oan: “Em không làm gì cả.”
Giang Nhiên…
Anh không thể nói, chỉ cần một ánh mắt của cô, trạng thái của anh sẽ trở nên bất ổn được.
Anh giữ vẻ mặt nghiêm túc và không nói gì.
Nguyễn Niệm Niệm nằm trên giường, nhưng cô đang suy nghĩ chuyện khác, hôm nay cô để ý ở hợp tác xã cung ứng tiếp thị, xà phòng ở hợp tác xã cung ứng tiếp thị có giá 40 xu, sữa rửa mặt có giá 45 xu, ngoài ra còn có phiếu.
Loại xà phòng cô làm hiện tại bằng dầu dừa và dầu cọ thường được sử dụng làm xà phòng giặt trong tương lai, nhưng hiện tại, loại xà phòng cô làm tốt hơn xà phòng rửa mặt hiện nay.