Chương 30: Thiên Hạ Vô Song - Tg/Thập Tứ Lang 30

Dứt lời liền đuổi theo, nhưng không đuổi kịp, không bao lâu liền không thấy bóng dáng nàng. Đại tăng lữ đột nhiên dừng bước, gió núi tập tập qua, mang đến một trận hương khí ưu nhã. Mặt hắn trầm như nước, theo mùi thơm này chậm rãi hướng phía đông mà đi, bỗng nhiên chỉ thấy mặt đất đối diện giống như bị cự nhân đào rỗng, có một cái hố cực kỳ sâu rộng.

Đại tăng lữ chậm rãi đi tới, nhìn xuống dưới, chỉ thấy dưới đáy hố có một con hồ ly màu đỏ cả người đầy máu, đã chết từ lâu rồi. Bên cạnh thi thể có một cái rương gỗ cao cỡ nửa người bị nghiền nát, rất nhiều đồ chơi nhỏ rải rác trên mặt đất. Có hương liệu khéo léo của bộ tộc Hữu Hồ, trong máu càng có mùi thơm, máu càng nhiều, mùi thơm càng đậm, nhưng mà mùi hương kia cũng dần dần mờ nhạt vì gió núi.

Hắn thở dài một tiếng, chắp hai tay trước ngực hành lễ với thi thể hồ ly đỏ. Thi thể hồ ly đỏ dần trở nên trong suốt, cuối cùng hóa thành rất nhiều đốm sáng nhỏ như sợi vải, lưu luyến không rời vờn quanh bên người, thật lâu mới chậm rãi tiêu tán.

Đây là một chút tin tức cuối cùng mà tộc nhân lưu lại. Đại tăng lữ mở bàn tay ra, phía trên có một hàng chữ nhỏ lấp lánh huỳnh quang: Gặp phải dư nghiệt Chiến Quỷ, xem ra có sáu người, cấp báo người của tộc ta trong Quất Tử hồ tăng cường đề phòng.

Đại tăng lữ mặt không chút thay đổi, dùng ngón tay xoa xoa hàng chữ kia. Hắn chậm rãi xoay người, bỗng nhiên lại thở dài một hơi, nói: "Hiện giờ Chiến Quỷ tộc cũng học cách lén lút theo dõi, hợp lực công kích?"

Qua một lúc lâu, mấy người chậm rãi đi ra từ trong rừng cây, đều ăn mặc màu đen, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị, đồng tử trên mặt mỗi người đều là màu đỏ máu, lành lạnh nhìn hắn.

Một, hai, ba, bốn... Đại tăng lữ đếm tới đếm lui, năm con chiến quỷ, trách không được tên tộc nhân truyền tin này chết nhanh như vậy, thảm như vậy.

Tên Chiến Quỷ cầm đầu lạnh lùng nói: "Các ngươi đả thương Lệ Triêu Ương đại nhân của bộ tộc ta trước, hôm nay bọn ta muốn gϊếŧ sạch hồ ly trong Quất Tử hồ, báo thù cho Lệ Triêu Ương đại nhân."

Đại tăng lữ nhịn không được bật cười, vỗ cánh tay phải của mình lắc đầu nói: "Nguyên lai là vì Lệ Triêu Ương, ta cũng tính toán với nàng ta một khoản. Người niêm phong nàng ta trong băng đúng là ta, tay phải của ta cũng bị nàng ta chém rồi, khó khăn lắm mới nối lại được, đến bây giờ vẫn còn chưa lưu loát."