Trong
lớp
tự
học,
Nhâm Niệm Niên
ngồi
trên bục giảng
rũ
mắt,
phía dưới đuôimắt phải
còn
có
một
nốt
ruồi
màu
nâu
nhạt,
trước
mặt
anh
là
một quyển sách dày
tên
nước
ngoài được
mở
ra,
nhìn qua
như đang
chuyên
chú đọc sách.
Cũng qua không bao
lâu,
anh đã
cảm
thấy
mí
mắt
càng
ngày
càng
nặng,
bắt đầu buồn
ngủ.
Cách
một
lớp kính,
hai
mắt
anh
nhanh
chóng
híp
lại.
Nhâm Niệm Niên không
chỉ
là giáo viên
ngữ văn
còn
là
chủ
nhiệm
lớp
này,
nămnay
anh
hơn ba
mươi
tuổi,
trong
toàn bộ khối 11
này,
anh
là
chủ
nhiệm
lớp khátrẻ
tuổi.
Lúc
này,
đám
học sinh
thấy Nhâm Niệm Niên
chống
cằm
ngủ gà
ngủ gật
lại
lậptức
tỉnh
táo
lại,
bọn
chúng
châu đầu ghé
tai,
nhỏ giọng
cười
cười
nói
nói.
Chẳng qua
chỉ
là xì xào bàn
tán,
nhưng dần dần
tiếng
nói
chuyện
trong phònghọc
càng
lúc
càng
lớn,
rốt
cuộc đánh
thức Nhâm Niệm Niên.
Mặc dù không
cẩn
thận
ngủ gục
trước
mặt
học sinh,
có
hơi xấu
hổ,
nhưngtrước giờ Nhâm Niệm Niên
rất
thoải
mái,
nhanh
chóng điều
chỉnh
tâm
tình,anh xoa xoa
cánh
tay
có
hơi
tê dại,
sau đó đứng
lên.
Nhìn
thấy
chủ
nhiệm
lớp đứng dậy,
đám
học sinh kinh sợ,
lấy Nhâm Niệm Niên
làm
tâm điểm dần dần khuếch
tán
ra bên
ngoài,
anh
nhìn
chỗ
nào
chỗ đó sợ
hãi,
học sinh vội vàng
thu
hồi đồ không
liên quan đến
học
tập,
mấy
học sinh
cá biệt ở
cuối
lớp giấu kỹ điện
thoại di động,
làm bộ
như đang giải đề.
Nhâm Niệm Niên đã
nhìn
thấu
từ
lâu
cũng không
tức giận,
trái
lại vui vẻ
cườicười,
cảm giác
mình
như đại vương
tuần
núi,
anh vừa đi qua,
đám khỉ
rừngnghịch
ngợm
trong
núi
hoảng sợ biến
thành
trẻ
ngoan.
Chỉ
là,
nếu
như bọn
chúng
có
thể
tự giác
hơn
một
chút,
anh
cũng sẽ bớt
nhọclòng.
Trải qua dò xét
của ‘Nhâm đại vương’,
các
học sinh đều
làm bài,
duy
chỉ
có
hainữ sinh ở
hàng sau vẫn
chụm đầu,
đeo
tai
nghe
chìm đắm
trong
thế giới
củamình,
cho
nên khi Nhâm Niệm Niên đến gần
thì
hai
nữ sinh
hoàn
toàn khôngnhận
ra.
Nhâm Niệm Niên giơ
tay gõ bàn
của
hai
học sinh
nữ,
cũng
hắng giọng
một
cái: “Khụ khụ!”
Hai
nữ sinh
lại
càng
hoảng sợ,
vội vã
tháo
tai
nghe xuống,
đồng
thời vứt điệnthoại di động vào
hộc bàn,
nhưng bởi vì quá
mức khẩn
trương,
ngược
lại
lại kéo
tập
chân dung
của
nam
minh
tinh
ra
ngoài.
‘Bộp’
một
tiếng,
tập
chân dungthoáng
rơi xuống,
còn
trùng
hợp
rơi bên
chân
của Nhâm Niệm Niên.
Hai
cô
học sinh quá sợ
hãi,
một
người
trong đó
muốn
nhặt
lên,
Nhâm Niệm Niên
lại
nhanh
hơn
cô
một bước,
cúi
người
nhặt
lên.
Anh vừa
nhìn
mặt bìa
tậpchân dung
lập
tức
nhận
ra
là Dư Hành.
Dư Hành
ra
mắt
là
ca sĩ,
bây giờ đã
chuyển qua
làm diễn viên.
Hắn
ra
mắt
mớichỉ ba bốn
năm đã
có được
hàng
ngàn
hàng vạn
người
hâm
mộ,
minh
tinh
tiểuthịt
tươi đang
nổi
tiếng
nhất định không
thiếu Dư Hành.
Năm
nay Dư Hành 23
tuổi,
là
lúc
người khác vừa
tốt
nghiệp đại
học đang đau khổ
thực
tập
thì
hắn đã đánh
ra
tên
tuổi
trong giới giải
trí.
Dư Hành đẹp
trai,
bài
hát
cũng sáng sủa dễ
thuộc,
đồng
thời
thân
là diễn viênmới,
kỹ xảo biểu diễn
của
hắn
cũng khó
có
thể
chê
trách.
Hiện
tại
nhân khí
của Dư Hành
tăng vọt,
cũng dùng
thực
lực
chứng
minh bản
thân,
hoàn
toàn không để
lộ vết
nơ gì,
đương
nhiên
là
làm
mấy
cô bé yêu
thích.
Nhâm Niệm Niên
nghĩ đến phim
mới
của Dư Hành sắp
trình
chiếu,
lần
nàyhắn
thủ vai
nam
chính số một,
nhạc phim
cũng do
hắn biên soạn và biểu diễn.
“Thầy
thấy
mấy em đang
nghe
nhạc?
Bài
hát
mới
của Dư Hành?”
Nhâm Niệm Niên
hỏi.
Hai
nữ sinh
liền
ngẩn
người,
đương
nhiên không
ngờ
chủ
nhiệm
lớp
của bọn
họcũng biết Dư Hành,
nhưng
có
thể
là gần đây Dư Hành quá
nổi
tiếng,
cho
nênmọi
người
cũng biết đôi
chút.
Hai
cô bé gật đầu.
Bài
hát
mới
của
nam
thần được phát
hành,
cũng đã
có
mặt
trên
các bảng xếphạng âm
nhạc,
đương
nhiên
các
cô phải
tích
cực
cày
hạng
cho Dư Hành,
phải đổi
tài khoản
liên
tục
nghe bài
hát.
Huống
hồ
hôm
nay Dư Hành
còn
có buổihọp báo phim
mới,
các
cô
càng kích động.
Đáng
tiếc phải đi
học không được đến buổi
họp báo,
chỉ
có
thể
làm
chó
liếʍ
màn
hình,
bởi vậy
các
cô
lên weibotám
chuyện với đám
người
hâm
mộ,
không
ngừng đổi
mới
các
loại
thần
thái
của Dư Hành,
thuận
tiện
lưu ảnh
mới
của
nam
thần.
Trong
lớp
ngoại
trừ
hai
cô
còn
có
rất
nhiền fan
của Dư Hành,
nam
nữ đều
có,
chỉlà
hai
cô gái
này khá xui xẻo,
bị Nhâm Niệm Niên bắt quả
tang.
Sau đó đương
nhiên
là Nhâm Niệm Niên
tịch
thu
hai quyển
chân dung
này,cũng bảo
các
cô
nộp điện
thoại di động.
Hai
nữ sinh xin xỏ,
tuy
nói không
cam
tâm
tình
nguyện
nhưng
cũng không dám
trái
lời giáo viên,
hơn
nữa Nhâm Niệm Niên đẹp
trai,
bình
thường
cũng ít khi
tức giận,
sẽ không quá
mức
làm khó
học sinh.
Sau khi Nhâm Niệm Niên
nhận điện
thoại di động,
anh
lập
tức
cười: “Đượcrồi,
tan
học
các em
tới văn phòng gặp
thầy.”
02
Tiếng
chuông
tan
học vừa vang
lên,
hai
cô
nữ sinh
nhanh
chóng
thu dọn
cặp sách,
chạy vọt
tới phòng
làm việc
của Nhâm Niệm Niên.
Khi
các
cô gõ
cửa,
kỳ
thực Nhâm Niệm Niên đang
lén đọc
một quyển
tiểuthuyết,
một vai
nam
chính
trong đó
là Dư Hành,
còn vai
nam
chính kia…
Hôm
nay Nhâm Niệm Niên
thu
tập
chân dung
của Dư Hành
trong
lớp
mình,
kỳthực
hai
ngày
trước,
khi
anh dạy
thay ở
lớp bên
cạnh đã bắt được
một
nữ sinh đang
trộm đọc
tiểu
thuyết,
nội dung
tiểu
thuyết
cũng
có
liên quan đến Dư Hành.
Lúc đó Nhâm Niệm Niên
nhìn
lướt qua
tên
truyện,
bây giờ
lên
mạng
tìm kiếmmới phát
hiện đồng
nhân
của Dư Hành và
minh
tinh Phương Tự Cửu.
Quyểntiểu
thuyết
này
có
lượt bình
chọn,
bình
luận và
tích phân
rất
cao,
có
thể
thấy được
mọi
người
rất
hoan
nghênh,
nhất
là fan CP Dư Hành và Phương Tự Cửu.
Dư Hành
là Alpha đẹp
trai
trong giới,
mà Phương Tự Cửu
trắng
trắng
mềmmềm,
cười
rộ
lên
hiện
lúm đồng
tiền,
là Omega
rất đáng yêu.
Hai
người bọn
họngang
tuổi,
thời điểm
ra
mắt
cũng không
chênh
lệch
nhiều
lắm,
hơn
nữa
từ khira
mắt đến
nay,
Dư Hành và Phương Tự Cửu
thường
có
hợp
tác,
hai
người bọnhọ
chỉ
cần đứng
chung
một khung sẽ
tràn
ngập ảo giác CP,
làm
các fan gàothét không
ngừng,
cảm
thấy
hai bọn
họ
rất xứng đôi.
Hiện
nay,
CP
chồng
chồng
trong giới
minh
tinh,
AO
thành đôi
chiếm
tỷ
lệ khálớn,
cho
nên
nếu
ngày
nào đó Dư Hành và Phương Tự Cửu
thực sự
tuyên bố kết
hôn,
mọi
người
cũng sẽ không quá khϊếp sợ,
dù sao CP ‘Hành Cửu’
của
hai bọn
họ
rất
nổi
tiếng,
mỗi
lần
có
cái
loại
hoạt động bình
chọn CP
minh
tinh yêuthích gì đó,
CP Hành Cửu đều
lọt
top 3.
Nhâm Niệm Niên vừa
mới xem được ba
chương
tiểu
thuyết
thì
hai
nữ sinh đã ở bên
ngoài gõ
cửa.
Nhâm Niệm Niên
hốt
hoảng,
nhất
thời không phản ứng kịp
nên
nhờ
các giáo viên
trong phòng
mở
cửa giúp.
Sau khi
hai
cô đi vào,
Nhâm Niệm Niên
lập
tức đưa
tập
chân dung và điệnthoại
cho
hai
người,
cũng
căn dặn sau
này đi
học phải
chú ý,
làm fan
cũng phảicó
lý
trí,
hai
cô
nghe xong gật đầu
lia
lịa.
“Hai em
thích
hắn
như vậy?”
Vốn
có vẻ
mặt
nghiêm
túc,
Nhâm Niệm Niên đang dạy dỗ
học sinh
chợt
hỏimột
câu
như vậy: “Rốt
cuộc Dư Hành
tốt
chỗ
nào?”
“Thì…
Rất
tốt,
mặt
nào
cũng
thích.”
Cô bé
khá
dịu dàng ít nói
ngại
ngùng mở
miệng, một
nữ sinh thẳng
thắn
nói ra: “Thầy,
thầy
không
hiểu
đâu,
thế
hệ của thầy với
em rất khác nhau.”
Vừa nói ra
lời
này,
nếu đổi thành một giáo viên khác có
thể
sẽ tức giận, nhưng Nhâm Niệm Niên lại bật cười: “Đúng,
thầy
và các em
khác
thế hệ, năm đó
thầy
thích
nam
ca sĩ
nổi
tiếng, có
thể các em
cũng
không biết, cũng chưa từng nghe qua bài
hát
của hắn.”
Hai cô gái
sửng
sốt,
sau
đó lại hỏi
Nhâm
Niệm
Niên
thích ai?
Nhâm
Niệm
Niên
nói mấy cái tên, các
cô có chút ấn
tượng, nói
là cha mẹ
của
mình
cũng
thích, có
tên các cô
chưa
từng
nghe
qua,
lắc
đầu.
Nhâm
Niệm
Niên
cười
cười, đã sớm đoán được hai em
học sinh này sẽ
có phản ứng như thế.
Bởi vì hai
nữ sinh không
ở ký túc xá, thấy thời gian cũng không còn sớm, Nhâm Niệm Niên cho các
cô về nhà
ăn cơm chiều,
trên
đường
về phải chú ý
an toàn.
Chờ sau khi hai
cô gái ra
khỏi
văn
phòng, Nhâm Niệm Niêm tắt
máy
vi tính trước mặt, anh cũng không hứng thú với quyển đồng nhân CP
Hành
Cửu
nữa,
ngược
lại
là dùng di
động
nghe
bài
hát mới nổi của
Dư Hành.
Âm thanh quen thuộc
quanh
quẩn
trong tai, anh
mới
cảm thấy an tâm.
03
Trong
một
phòng
làm
việc
thường có
bốn năm giáo viên, ngoại
trừ Nhâm Niệm Niên,
ngồi
phía
đối diện hơi chếch một chút là
một
giáo
viên,
cũng
là một Omega nam, chẳng
qua mặt của hắn
thua
xa Nhâm Niệm Niên.
Lúc này thấy Nhâm Niệm Niên đeo tai
nghe
lên,
giáo
viên
kia
chụm
đầu ghé tai với
các
giáo
viên
Beta
ở xung quanh, lặng lẽ bàn
tán
gì đó.
Kỳ thực các giáo viên không thích Nhâm Niệm Niên một chút nào, bởi vì
Nhâm
Niệm
Niên
không
phải
tốt
nghiệp từ
trường đại
học
sư phạm danh tiếng,
với bằng cấp của anh
hoàn
toàn
không có
tư cách tới trường cấp ba
này
làm giáo viên,
nhưng
anh
lại đột ngột nhảy sang đây, khẳng định sau lưng có
bí mật gì
đó không
để người biết,
nói không
chừng
Nhâm
Niệm
Niên
còn
có quan hệ
với
hiệu
trưởng.
Không
chỉ
như vậy, bọn họ
cũng
đều
cảm thấy ngày thường
Nhâm
Niệm
Niên
mang
kính, dáng vẻ
nghiêm trang, nhưng
bên trong
xương
hoàn
toàn
là một Omega vừa lẳиɠ ɭơ
vừa
phóng
túng.
Vì sao? Bởi vì
mỗi ngày Nhâm Niệm Niên đều toát ra
hương vị
Alpha.
Trẻ vị thành niên không ngửi thấy loại mùi này, nhưng sau khi trưởng thành,
bọn
chúng
có thể ngửi thấy hương vị tiết dục
tố trên người
người
khác. So
với những
người
bình
thường, hương
vị tiết dục tố
Beta
cũng
không
có gì đặc
biệt, Omega thành niên lại khá nhạy cảm, có
thể phân rõ mùi
Alpha.
Tất cả mọi
người cùng ở chung
một phòng
làm việc,
cho nên mỗi khi
đi làm, những
giáo
viên
này đều ngửi được mùi Alpha trên người Nhâm Niệm Niên,
hắn không
khỏi
hoài
nghi
là hàng ngày Nhâm Niệm Niên đi
ra ngoài
tìm bạn tình, có thể
là bạn tình cố
định, nhưng mà…
Hình
như Nhâm Niệm Niên vẫn chưa bị
đánh
dấu.
Luôn
bị Alpha khác đặt dưới thân, toàn thân Nhâm Niệm Niên nhiễm
đầy hương
vị, lại không bị đánh dấu, lúc
nào
cũng
có thể bị
vứt bỏ.
Hơn nữa Omega bị chơi lỏng, sau này
sẽ rất khó tìm
được
đối
tượng
kết
hôn thích
hợp,
một khi đến kỳ
phát
tình,
không chịu nổi
sẽ tùy tiện tìm một
Alpha, cuối cùng bị
chơi
hư cùng với chà đạp, tình cảnh rất
thê
thảm.
Vì sao không muốn đánh dấu Omega như Nhâm Niệm Niên?
Có giáo viên cực kỳ
tò mò, nghe được một
ít tin đồn. Dường như là
thân
thể
Nhâm
Niệm
Niên
có bệnh gì
đó,
hoàn
toàn
không
thể
có thai, cũng không
thể sanh con…
Aiz,
đáng
thương.
Đối mặt với những đồn đại
sau
lưng,
thông thường Nhâm Niệm Niên đều cười cho qua, anh
đã quen rồi.
Buổi
tự học của
học
sinh
ký túc qua
đi,
Nhâm
Niệm
Niên
đeo tai nghe, trên đường
nghe
Dư Hành hát, ngồi tàu điện ngầm chen chúc, đại khái kéo
dài
một giờ mới về
đến nhà.
04
Sau khi về
nhà,
Nhâm
Niệm
Niên
vội
vàng
chấm
bài tập cho học
sinh, yên
lặng
ghi
chép
tình
hình
từng
học sinh trong
lớp,
sau đó lại
bắt
đầu soạn bài, làm PPT.
Chờ anh làm xong thì
đã lá 11
giờ đêm. Bụng Nhâm Niệm Niên kêu réo, lúc này
anh
mới nhớ hình như mình đã
quên
ăn cơm chiều.
Trong
tủ lạnh trống
rỗng,
anh
bận rộn luôn không có thời gian mua
thức
ăn,
càng
không
rảnh
nấu
cơm,
anh tùy tiện ăn
mì gói lót dạ.
Ăn xong mì
gói,
Nhâm
Niệm
Niên
vội
vàng
vọt vào nhà tắm, sau
đó lấy ra
quyển sổ
nhỏ mình thường
giấu
ở trong ngăn kéo đầu giường.
Nhâm
Niệm
Niên
âm thầm tính táo, anh còn
thiếu người đàn ông
kia
bao nhiêu
tiền?
Tiết
kiệm
đủ tiền thuốc
men cho em
gái
chưa?
Kết quả là
còn
thiếu
nhiều lắm.
Mệt mỏi kéo đến, Nhâm Niệm Niên gỡ
mắt kính xuống,
sau
đó đuối sức nằm
trên
giường.
Gần 12 giờ
đêm,
trước khi
ngủ
Nhâm
Niệm
Niên
vẫn nghe bài hát của
Dư Hành một lần, anh tính toán một
chút, cả
ngày
nay mình nghe bài hát này
vô số lần, cũng coi
như
là kéo hạng cho
Dư Hành đi.
Chỉ là Dư
Hành
nhiều
fan
như vậy, hoàn toàn không
thiếu
người như
anh,
hình
như
anh lại làm chuyện ngu xuẩn dư
thừa
rồi.
Nhâm
Niệm
Niên
vừa mới nhắm mắt ngủ
mười
lăm
phút,
cửa
phòng
đột
nhiên
bị mở ra,
một
người
đàn
ông leo lên giường anh.
Hơi lạnh của hắn mang từ
bên ngoài
vào,
lúc này phủ lên
người Nhâm Niệm Niên làm
anh
không
nhịn
được
run
lên.
Nhâm
Niệm
Niên
nghiêng đầu sang chỗ
khác, vươn tay
muốn
đẩy
người
này
ra: “Trễ rồi, tôi…
Tôi
hơi mệt, hôm nay có
thể không... Không làm không?”
“Vậy
anh nằm, tôi động.”
Âm thanh của người đàn ông mạnh mẽ
lạnh
lùng,
không cho
cự tuyệt,
rõ ràng là âm
thanh
trong bài
ca kia, giờ khắc này lại
lạnh
như
băng,
giống như
là một người khác.
Từ trước tới nay khi
làm
tình,
hắn
không
bao
giờ hôn môi với
Nhâm Niệm
Niên, dạo
đầu
trước
khi
tiến
vào cũng rất ít, cổ
và xương quai xanh của anh bị
người
đàn
ông ma sát
và gặm cắn, vật nhỏ
đáng
thương trước ngực cũng bị kéo
tới
kéo lui, trở nên sưng đỏ.
Nhâm
Niệm
Niên
không
ngừng kêu
lớn,
thân
thể
run rẩy từng cơn, sau đó
hắn lập tức xâm
nhập.
Cảm giác tê liệt và
đau đớn khi bị
lấp đầy đan xen, Nhâm Niệm Niên siết chặt ngón tay
đến
trắng
bệch, nước mắt
lăn
dài xẹt qua nốt
ruồi
dưới
khóe
mắt
kia...
Đại khái trừ anh ra
cũng
không
ai biết Dư Hành lại
có một mặt khác như
vậy.