- 🏠 Home
- Hồi Ký
- Voz
- Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo
- Chương 5
Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo
Chương 5
Được một lúc thì mấy đứa lại về nhà, bé Sún lại cứ nhõng nhẽo nên tôi lại phải chở. Đi về trên đường thì gặp mấy thằng đực cứ nhìn tôi vẻ gato lắm.
Được một lúc thì bọn tôi cũng về nhà.
Vừa vào thì đóng cửa phòng lại, tắm phát cho thơm cmn tho rồi đánh răng lên giường ngủ. Một giấc mơ yên bình lại tới.
Tôi khẽ nhíu mày dậy, ở quê tôi dậy quen rồi cứ tầm 5h giờ không thể ngủ hơn được nữa.
Đứng dậy vươn vai, vào trong phòng Vscn rồi chạy lên trên tầng 4 rồi tầng thượng vừa đặt chân lên thì thấy bao cát, hình nhân, tập tạ… Tôi tiến lại phía hình nhân dùng mấy chiêu karate mà đánh.
_Khá khen cho mày, có nghề mà giấu anh em. Không biết từ đâu thằng Hòa đứng sau lưng tôi từ lúc nào.
_Tao đánh lung tung ý mà. Tôi gãi đầu
_Giấu đi. Nói xong nó đưa chân trái ra đá tôi. Nhờ học võ nên tôi cũng phản xạ khá nhanh né sang bên phải rồi đưa tay đấm vào nó, nó nhảy sang và ra một cú đá nhưng tôi đỡ được. Quay về thủ thế, thằng Hòa nó học taewodo nên toàn dùng chân, tôi karate thì kết hợp cả chân và tay, tôi liền nhảy lên và đấm nhưng nó né được, đánh ở cự li gần taewodo sẽ không có lực. Sau một hồi bị chèn ép thì nó cũng chịu thua.
_Hộc…hộc mày học võ ở đâu thế. Nó thở dốc hỏi
_Tao học từ lúc lớp5, học của thằng anh gần nhà. Tôi đáp
_Thế mà giấu nghề lâu giờ, mà tao thấy mày đánh nhau bao giờ đâu học võ làm gì?
_Tao học không phải để đánh nhau mà là tự bảo vệ bản thân thôi.
Hai thằng ngồi một lúc thì cũng xuống tầng ai về phòng nấy. Tôi kiếm đại cái áo của thằng Hòa mới cho, tôi thấy cái nào cũng đẹp cả bước vào phòng tắm cho mát.
_Dạ ,cháu chào Bác. Bác dậy sớm thế. Tôi nói
_Sớm gì đâu. Bác dậy quen rồi, mà tí bác đi lên nộp hồ sơ, học bạ cho cháu. Mấy đứa ở nhà nhé.
_Vâng.
Một lúc sau thì thấy Bé Sún và thằng Hòa cũng xuống.
_Con gái con đứa giờ mới chịu dậy. Bác Lan nói
_Thôi ăn cơm đi. Bác Lan nói tiếp
_Con mời cả nhà ăn cơm. Đồng thanh
_À mà sao cháu không thấy bác Hùng đâu nhỉ. Tôi giờ mới hỏi
_Ba em làm công ty nên ít khi về nhà lắm. Sún nói
_Mà Kòi mày tí xuống dưới gara tao lấy xe cho mà đi ở đây ra đó làm cũng gần. Thằng Hòa nói.
_Kòi, con đi làm ở đâu thế? Bác Lan hỏi
_Dạ cái quán kem Hạnh Phúc ý. Tôi đáp
_1tháng bao nhiêu?
_Dạ 2triệu5.
Ăn cơm xong tôi ở lại dọn mâm xuống, thằng Hòa thì xuống gara lấy cho tôi cái xe máy điện.
_Nè thế nào? Nó chỉ vào cái xe
_wow, đẹp ghê mày. Tôi nói
_Ừ, Tí lấy mà đi.
_Ừm.
Tôi phóng xe đạp điện đi , ra tới quán kem thì thấy mới nhỏ quản lý và mấy đứa nhân viên khác tới.
_Đến sớm ghê ha.
_Ừm.
_Anh tên gì?
_Gọi mình là Quân,sinh năm 97 ở Nghệ An. Còn bạn.
_Em tên Quỳnh, sinh năm 98 ở Hà nội.
_Ừ, hi. Mà lại giới thiệu giùm anh mấy người còn lại đi.
_Vâng.
_Mọi người lại đây em nhờ tí nè. Quỳnh nói. Tôi nhìn lại thì có 5 nhân viên 4 boy 1 girl cộng tôi nữa là 5 boy 1 girl.
_Đây là anh Hùng, Hoàng, Tiến, Kha, Phượng.
_Em chào mấy anh, em là Quân, mong mọi người giúp đỡ. Tôi nói.
_Ừ. Anh em trong quán cả. 4 người đều nói thế trừ 1 thằng.
Nó nhìn tôi kiểu khinh khinh nhưng tôi mặc kệ.
_Em chào chị Vân. Mấy nhân viên đều chào, còn tôi thì không biết ai nên không chào.
_Ai đây bé Quỳnh. Chị ấy mỉm cười rồi quay qua nhìn tôi
_Dạ chị Tú nhận vào đấy ạ.
_Dạ em chào chị,em tên Quân là nhân viên mới ạ. Tôi nói
_Ừ , nhìn em cool quá à, chỉ cái tội hơi lùn. Nói xong chị lấy hai tay véo vào má tôi.
_Ơ.
_Chị ấy thế đó, lớn rồi mà như trẻ con. Quỳnh mỉm cười nói
_Hi…
- 🏠 Home
- Hồi Ký
- Voz
- Niềm Hạnh Phúc Của Một Thằng Nghèo
- Chương 5