Chương 16

Vừa mở mắt ra thi không thấy Linh đâu. Tôi vội lấy balô rồi xuống xe. Nhìn qua nhìn lại thì thấy nhỏ đang chạy lung tung như con nít.

_Ở đây khác Hà Nội nhiều lắm. Tôi tiến lại Linh

_Ừ, ở đây không ồn ào như Hà Nội. Linh dang tay ra hít một hơi thật mạnh, điều đó làm mấy thằng cứ nhìn nhìn.

_Ê, người ta nhìn kìa. Tôi nói

_Kệ người ta chứ.

_Ở đây thấy con gái mặc váy là cứ nhìn đấy. Nhanh nhanh rồi đi theo mình. Tôi nhăn mặt.

_Thế Quân thì sao?

_Ơ… Thôi về nhà Quân đi. Tôi cứng họng, “ai nói nhỏ lạnh lùng chứ, rắc rối không khác nhỏ Uyên” tôi suy nghĩ.

_Hihi. Nhỏ cười nhưng tôi thấy nụ cười sao mà khó coi, gượng gạo đến thế.

_Về nhà thôi, còn ở đó là bị bắt thì ráng chịu nha. Tôi biết Linh đang cố tỏ ra vui vẻ khi sắp đến ngày mà 10 năm trước ba mẹ Linh mất.

Hai đứa bắt xe lai về nhà tôi, hai cái xe dừng lại ở một ngôi nhà nghèo nhất xóm.

_Quân con về khi nào thế. Ba mẹ tôi ra ôm chầm lấy tôi.

_Mà ai đây vậy con? Ba mẹ tôi hướng mắt nhìn Linh.

_Dạ cháu chào hai bác. Linh lễ phép chào.

_Đây là Linh, là bạn con ở Hà Nội về đây chơi ít ngày. Tôi nói

_Thôi hai đứa vào nhà đi.

Tôi và Linh bước vào, nhìn lại khung cảnh trong nhà vẫn như cũ. Những đồ vật cũ kĩ, những giấy khen của hai anh em tôi được dán trên tường vẫn còn nguyên, tôi cũng không biết Linh có ở được nhà tôi hai ngày được không nữa.

_Anh Kòi, chụt… Cún nhớ anh quá cơ. Bé Cún nhảy lại ôm tôi rồi hôn lên má tôi.

_Bé Cún anh cũng nhớ anh nữa. Tôi mỉm cười nhìn nó.

_Anh , chị kia là bạn gái anh hả… Đẹp quá à. Nói rồi Cún nhà tôi chạy qua ôm lấy tay Linh như đúng rồi.

_Hi, em ngoan quá. Linh mỉm cười xoa đầu bé Cún.

_Chị là bạn gái anh Quân à? Anh chị nhìn đẹp đôi lắm.

_Ặc, con bé này, anh với chị ấy là bạn thôi. Tôi nói

_Hihi, nhìn anh đỏ mặt kìa, rõ là có đấy. Cún tiếp tục

Nói xong tôi xách *** ra ngoài sân bắt gà làm thịt.

_Quân , nhỏ kia là bạn gái mày à? Cũng có mắt nhìn người đấy chứ. Ba tôi nói

_Đó là bạn con, con đâu dám mơ cao . Tôi nói

_Ờ, mà thế tối con bé ngủ đâu. Mẹ tôi vừa nhổ lông gà vừa nói.

_Ờ con cũng chưa nghĩ đến. Tôi đáp

Làm khoảng 30phút thì cũng xong, vào nhà thì thấy hai chị em đang cười khúc khích rồi đang xem cái gì ấy.

_Hai người làm cái gì thế? Tôi hỏi

_Hihi, nhìn Quân ngố quá trời còn ở thời adam không một mảnh vải che luôn. Đây là nụ cười thật của Linh.

_Cún, sao em lại đưa cho chị Linh xem thế? Huhu, đời trai anh bị mất rồi sau này không ai lấy anh nữa rồi . Tôi vờ hai tay dụi dụi mắt.

_Huhu, tội anh ghê cơ, không ai lấy thì có con Bờm bên nhà anh Tuấn đấy. Cún troll tôi, từ nhỏ đến giờ nó thế đâu. Không ngờ mới mấy phút ngồi với Linh mà Cún nhà tôi thay đổi 180độ C. Thiện tai thiện tai…

_Cốc. Trêu anh. Mà hai người nói xấu gì anh nữa không đấy? Tôi nheo mắt hỏi

_Có chứ Cún nhỉ? Nào là 5tuổi vẫn còn tè dầm, xem phim lãng mạn là khóc như girl… Linh kể ra một loạt cái xấu của tôi.

_Ơ…ặc…ẹc. Khỏi phải nói mặt tôi ngu đến cỡ nào. Mong rằng lúc đó có một cái hố để chui xuống cho đỡ nhục.

Tôi rút khỏi hai người kia và đưa cái mặt như đám ma ra ngoài này hít thở không khí, nhà tôi chỉ có 4 trào ruộng. Mai ở nhà sẵn tiện giúp ba mẹ gắt lúa luôn.

_Ê Quân, mày về lúc nào thế. Thằng Tuấn ở gần nhà tôi, nó thường hay trêu tôi, nó ỷ nhà nó giàu hơn nhà tôi nên tôi cũng không ưa mấy loại này lắm.

_Ồ hôm nay rồng đến nhà tôm à.

_Anh em sao lại nói thế chứ, mà tao thấy mày dẫn nhỏ nào mới về phải không? Thằng Tuấn đi thẳng vào vấn đề, chắc lúc nãy nó thấy tôi đi theo Linh. Linh như thế thằng con trai nào không mê mới lạ.

_Ừ, người yêu tao đây. Tôi chém nó, không phải trong lòng nói thế đâu vì không muốn nhỏ quan hệ với mấy thằng này.

_Người yêu ai cơ? Không biết từ đâu Linh lù lù sau lưng tôi đứng đó.

_Chào bạn, mình là Tuấn đẹp trai muốn làm quen với bạn. Nó cười khẩy vì nó cũng biết tôi nói dối rồi.

_Chào. Linh

_Bạn người ở đâu sao đi theo thằng nhà quê này. Qua nhà mình chơi đi ở đây ô nhiễm quá. khuôn mặt thật của nó hiện ra.

_Thế bạn có gì hơn Quân không? Nhà bạn cũng chỉ bằng truồng nuôi chó của nhà mình thôi . Linh nói

_Mày… Mày cứ để đó. Nói xong thằng Tuấn bước về tôi thì hả lòng hả dạ cứ cười cười như thằng điên…

Đang cười chảy ra nước mắt của câu nói Linh dành cho thằng Tuấn. Thì tôi đang được Linh ngắm bằng ánh mắt rất chi là thiện cảm.

_Lúc nãy mình nghe nói ai là người yêu Quân cơ? Nhỏ lấy ngón tay trỏ búng búng vào môi .

_À thôi, Linh nghe nhầm đấy. Mình vào ăn cơm thôi. Tôi khuôn mặt vẫn bình thường, không phải vì tôi không dám nói ra vì nói ra thì sợ nhỏ hiểu nhầm thôi.

_Ừ.

Hai đứa đi vào thì thấy ba mẹ đang dọn cơm lên, tôi và Linh cũng lại phụ một tay.

Cún thì trải chiếu xuống nền đất rồi, hạ mâm cơm xuống cả nhà đều ngồi xuống tôi thấy Linh ngại ngại cái gì ấy.

_Ở nhà cô không được như thành phố các con. Nên chỉ thế này thôi, con thông cảm. Mẹ tôi nói

_Không có gì đâu cô, con mong ngồi ăn như thế này mà không được. Linh cười buồn nói.

_Thôi, cả nhà ăn đi. Con cứ tự nhiên nhé, xem như nhà của mình.

Bữa cơm trôi qua đầy vui vẻ, ba mẹ hỏi tôi trên Hà Nội vào học chưa? Sống tốt không? Việc làm thế nào rồi…

Ăn cơm xong tôi dọn mâm xuống nhỏ Linh thì mệt nên lên nằm với bé Cún nhà tôi rồi. Căn nhà nhỏ chỉ có hai giường thế là tôi lại trải chiếu xuống để nằm. Quen rồi nên một lúc sau tôi cũng thiếp đi vì chuyến đi xe.

Đang ngủ ngon thì có cái gì đang chọc vào mặt tôi. Tôi lại trở bên phải nằm nhưng cái gì đang ngứa ngứa ở làm tôi bật dậy.

_Ặc, để mình ngủ tí đi. Tôi mắt nhắm mắt mở nói.

_Không, 16h rồi, ba mẹ đi gắt lúa rồi đó. Cún nói.

_Đi sớm thế. Tôi bật dậy ra rửa mặt và tắm phát rồi mặc quần áo dài và cái mũ .

Nhìn lại Linh thì vẫn cái váy trắng đó, nhỏ thì không đưa áo quần thế làm sao mà đi ra đồng gắt lúa được nhỉ.

_Linh đi gắt lúa với Tớ không? Tôi quay sang hỏi.

_Gắt lúa á, đi chứ. Linh hí hửng khác ngày thường. Chắc là đang cố cười để quên đi nỗi đau mà.

_Cún vào tìm chỗ áo của mẹ cái áo dài , còn quần thì mặc của tớ cũng được. Tôi nói và hình dung lúc đó không biết Linh nhà ta sẽ như thế nào nhỉ?

_Eo, mặc quần của cậu á. Linh ngạc nhiên nhìn tôi như người trên sao hỏa.

_Nếu không thì mặc quần mẹ tớ cũng được. Tôi nói

_Thôi, cậu lấy quần cậu đưa cho tớ đi.

Tôi đưa cho Linh cái quần của tôi. Tôi thì kòi lắm nên chắc là nhỏ sẽ mặc vừa. Nhỏ nhận lấy cái quần của tôi và cái áo của mẹ tôi.

Trước khi đi vào phòng thay đồ nhỏ quay đầu nói.

_Cấm nhìn trộm, Cún canh chừng giùm chị.

_Ta ứ thèm nhé. Nói xong tôi bước ra ngoài nhà vươn vai một cái cho khoẻ người. Ngoài đường thì cũng không có ai đi qua. (Đường Quê ít người đi lại lắm)

_Đi ra gắt lúa thôi. Nhỏ Linh đập vai tôi nói. Tôi nhìn lại nhỏ từ đầu xuống chân nhìn thấy sao sao ý nhưng Linh vẫn xinh như thường.

_Cún ở nhà coi nhà nhé, anh và chị Linh đi gắt lúa đây. Tôi nói vọng vào trong nhà.

_Dạ.

Hai đứa bước đi, nhỏ Linh cứ nhìn xung quanh chỉ cái này cái kia. Rồi tự nhiên đập đập vai tôi nói.

_Quân con gì bay bay thế? Nhỏ hỏi

_Con chuồn chuồn mà cũng không biết hả. Tôi lắc đầu ngán ngẩm.

_Không? Quân bắt cho tớ đi. Nhỏ nhìn con chuồn chuồn không chớp mắt nói.

_Bắt làm gì, để nó sống. Tôi nói

_Ứ chịu đâu, không bắt là tui cứ đứng đây. Nhỏ hậm hữc giẫm chân xuống đất. Tôi thì cũng chịu luôn, hôm qua tính nhỏ khác lắm mà.

_Thôi, để tớ bắt là được chứ gì? Nhưng nói thì dễ làm được thì lại khác.

Tôi đi từ từ tiến lại con chuồn chuồn đang đưa tay ra bắt thì nó lại bay đi. Nó đậu vào cành cao hơn, tôi vẫn thế từ từ chậm rãi và đang đưa tay ra thì nó lại bay đi. Lặp đi lặp lại những 5 lần mới bắt được tôi thì chán nản vì mới làm một việc rất cao cả là bắt chuồn chuồn. Nhỏ Linh thì khỏi phải nói cứ cầm con chuồn chuồn nghịch nghịch như đúng rồi. Mấy người đi qua cứ nhìn tôi và Linh như đứa điên trốn trại…

Sau một quãng đường dài hai đứa mới tới cánh đồng ruộng. Một màu vàng tràn ngập trên cánh đồng quê tôi.

_Quân ở đây vui quá à? Linh hí hửng

_Ừ, giờ cậu ngồi đây nha. Tớ lại gắt lúa đây. Tôi nói rồi lại phía ruộng của nhà tôi. Linh thì không chịu ngồi yên tại chỗ mà chạy theo tôi.

_Chờ tớ với ngồi một chỗ chán lắm. Nhìn nhỏ chạy mà tôi phải bụm miệng cười, mặc cái quần thì dài hơn chân, cái áo thì rộng thùng thình.

_Uỵch. Nhỏ ngã xuống bờ ruộng.

_Haha, hihi, tôi thì ngoác miệng cười. Nếu ai nhìn thấy cảnh đó mà không cười thì tôi chắc rằng họ bị chai cảm xúc.

_Linh…Linh bị sao không? Tôi cố nín cười nhìn nhỏ.

_Huhu, đau chân. Nhỏ ôm lấy chân nước mắt lại rơi.

_Ớ, sao tự nhiên lại khóc thế? Đau ở đâu tớ xem? Tôi ngồi xuống mà không cười nữa.

_Hức, trẹo chân rồi.

_Đưa chân ra tớ xem nào. Giờ nhắm mắt và cắn vào tay tớ nha. Tôi nói thế và chuẩn bị một phát cắn định mệnh. Nghĩ lại sao lúc đó ngốc thế ,giờ mang hai dấu răng của nhỏ ở tay.

_Hic, ừ. Nhỏ nhắm mắt và cầm tay tôi chực sẵn ở miệng rồi.

_Ắc…rắc….

_ÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁ… Tiếng hét của hai đứa hòa vào nhau. Mọi người thì nhìn hai đứa.

_Hai đứa kia làm gì mà hét thế nhỉ?

_Trời nắng mà hét như điên… Blap…blap

Xem lại tay mình thì máu ra mẹ nó rồi. Nhỏ thì ôm lấy chân.

_Cậu chảy máu rồi? Linh hốt hoảng nhìn vào tay tôi.

_Không sao đâu , nhẹ mà. Tôi nói thế chứ đau lắm. Mấy thím cử thử mấy girl cắn vào tay là biết.

_Sao lại không sao, tớ xin lỗi. Nói rồi nhỏ đi tìm cái gì để bịt cho tôi.

_Ba mẹ để con xuống gắt nữa. Nói rồi tôi bước xuống cầm liềm gắt. Mồ hôi thì cứ rớt xuống ầm ầm. Nhỏ một lúc sau mới quay lại trên tay là một đống là nhưng lá đó chả cầm máu được .

Nhỏ bước xuống gần tôi.

_Đưa tay ra. Linh nói

Tôi đưa tay ra, Linh lấy cái lá bàng quấn vào tay rồi lấy dây gì đó buộc lại. Tôi thì cũng bó tay sự ngây thơ của cô nàng này.

_Cảm ơn. Tôi nói

_Hi.

_Thằng Quân đưa người yêu về đi gắt hả mày, ghê quá. Bác nào trong xóm tôi trêu

_Dạ không phải đâu bác, bạn con đấy. Tôi cười đáp lại

_Thôi khỏi phải giấu đi, lúc nãy ở đằng xa tao thấy hai đứa tình cảm lắm mà. Chàng giúp nàng. Bác gái trên xe bò nói tiếp.

Tôi thì cũng mỉm cười cho qua vì không muốn nhỏ hiểu nhầm thì chết.

_Cậu ngồi đó để tớ ôm lúa lên. Tôi và ba mẹ tầm khoảng 1 tiếng sau cũng găt xong. Nhỏ thì ngồi trên bờ lướt điện thoại.

Tôi thì cũng khá khó khăn khi ôm lúa lên vì cái tay đau.

_Để tớ ôm nữa cho. Hai cô chú cho con ôm với. Linh cất điện thoại vào túi rồi bước xuống ruộng ôm lúa.

_Ôm được không đó. Tôi trêu

_Xì, để rồi xem. Linh lấy tay ôm lấy lúa ôm ngang lưng xách đi.

Một lúc sau lúa cũng được sắp xếp trên xe bò xong. Ba mẹ thì về trước để tôi quản xe bò.

_Cho tớ leo lên với . Linh với với tay bên dưới.

_Nắm lấy tay tớ đi, bám chắc vào. Nhỏ bước lên càng xe bò tôi thì kéo lên. Sau một lúc vật lộn thì cũng kéo được Linh lên.

_Lần đầu tiên tớ đi xe này á. Sướng ghê ha. Linh nói rồi đưa điện thoại ra.

_Quân chụp ảnh với tớ đi. Linh nói

_Không? Tớ ghét nhất chụp ảnh, không chụp đâu. Tôi lắc đầu đáp

_Đi đi, không là tớ nhảy xuống dưới này. Nhỏ từ từ đứng dậy.

_Ê ê cẩn thận đấy, tớ chụp. Tôi hoảng hồn nhỏ mà ngã thì tôi cũng không sống nổi với gia đình nhỏ đâu.

_Tách. Hai đứa chụm đầu lại, tôi thì chỉ biết nhìn vào cái máy ảnh chứ biết làm gì đâu?

Hai đứa luyên thuyên một lúc rồi về tới nhà…