Nạn nhân đầu tiên
Ngày 21/05/1960, Jeffrey Dahmer chào đời trong sự yêu thương của ông Lionel Dahmer và bà Joyce Dahmer - một cặp vợ chồng hiền lành ở Milwaukee. Cuộc sống trong những năm đầu đời của Jeffrey Dahmer trôi đi rất êm ả và hạnh phúc, cho đến khi người em trai kém 6 tuổi của cậu ra đời. Sự xuất hiện của đứa em trai, cộng với một số tiểu phẫu nhỏ mà Dahmer phải trải qua đã khiến cậu trở nên tự ti và hẹp hòi.
Cũng trong khoảng thời gian đó, cha cậu - một nhà hóa học đã quyết định dẫn gia đình chuyển từ bang Iowa tới bang Ohio để phục vụ công việc. Môi trường sống lạ lẫm khiến Dahmer càng thu mình lại. Trong suốt những năm tháng thiếu niên của mình, Dahmer không có nổi một người bạn. Điều đó khiến tâm lý của cậu dần hình thành những biến đổi kỳ lạ.
Năm 14 tuổi, Dahmer đã bắt đầu phát triển những huyễn tưởng về việc gϊếŧ người và quan hệ tìиɧ ɖu͙© với xác chết. Song có lẽ cuộc hôn nhân tan vỡ của cha mẹ hắn, cộng với những căng thẳng tâm lý vốn có chính là những chất xúc tác khiến hắn biến những huyễn tưởng ấy thành hành động. Quá trình hiện thực hóa của Dahmer bắt đầu ngay sau khi hắn tốt nghiệp trung học vào tháng 6/1978. Steven Hicks chính là người tình đồng tính và cũng là nạn nhân đầu tiên của hắn.
Thời điểm đó, Dahmer sống với cha và mẹ kế tại khu thượng lưu ở Bath, bang Ohio. Hắn đưa Hicks về nhà, uống bia và quan hệ tìиɧ ɖu͙©. Đến khi Hicks đòi về, Dahmer cảm thấy tức giận. Mất tự chủ trong cơn say, Dahmer vơ lấy một thanh tạ và phang vào đầu Hicks. Để phi tang, Dahmer chặt thi thể nạn nhân thành nhiều phần, nhét vào một túi ni-lông và đem chôn ở khu rừng phía sau nhà.
Trong khoảng thời gian sau đó, Jeffrey Dahmer vùi mình vào bia rượu và bỏ bê việc học hành tại đại học bang Ohio. Tháng 1/1979, cha của Dahmer ép hắn nhập ngũ và chuyển hắn đến Đức. Chỉ 2 năm sau, quân đội Đức trục xuất hắn ra khỏi quân đội vì thói nghiện rượu. Trở về nhà, Dahmer khai quật hài cốt đã phân hủy của Hicks lên, dùng búa nghiền nát nó và đem rải khắp nơi trong rừng.
Phanh thây và quan hệ với xác chết
Tháng 10/1981, Dahmer bị bắt vì tội vì tội gây rối trật tự công cộng. Điều này đã khiến cha hắn rất tức giận và gửi hắn đến sống với ông bà ngoại ở Wisconsin. Mọi chuyện đều ổn thỏa trong 4 năm sau cho đến khi hắn bị bắt lại vào tháng 9/1986 vì tội thủ da^ʍ trước mặt 2 cậu bé và phải chịu 1 năm tù treo.
Tháng 9/1987, Dahmer ra tay với nạn nhân thứ 2 của mình - Steven Toumi, người mà hắn quen trong một quán bar đồng tính. Hai người vào một khách sạn và uống say khướt. Sáng hôm sau, chỉ có mình Dahmer tỉnh dậy. Hắn không nhớ đã gϊếŧ Toumi như thế nào, chỉ biết rằng khi thức dậy đã thấy Toumi tắt thở, máu trào ở miệng.
Dahmer mua một chiếc vali lớn và nhét xác của Toumi vào trong. Sau đó, hắn chở cái vali đến tầng hầm nhà ông bà ngoại, nơi hắn quan hệ tìиɧ ɖu͙© và thủ da^ʍ với thi thể Toumi, trước khi chặt đứt tay chân cái xác và phi tang phần còn lại.
Theo thời gian, phương pháp dụ dỗ nạn nhân và gϊếŧ người của Dahmer ngày càng hoàn thiện. Trước tiên, hắn lựa chọn con mồi tại những quán bar dành cho dân đồng tính hoặc nhà tắm công cộng. Sau đó, hắn kiếm cớ làm quen với họ bằng cách mời bia, rượu, hay thuê họ làm người mẫu chụp ảnh. Nạn nhân sẽ bị đánh thuốc mê, rồi bị xiết cổ đến chết. Thi thể của họ tiếp tục bị cưỡng bức, bị cắt xẻ và phi tang ở bãi rác. Đôi lúc Dahmer cũng giữ đầu nạn nhân lại như chiến lợi phẩm.
Cái chết tức tưởi của cậu bé người Lào
Một đêm tháng 5/1991, Dahmer đã gặp Konerak Sinthasomphone - một cậu bé người Lào 14 tuổi. Sau khi chuốc mê dược Konerak, hắn đưa cậu đến một căn hộ bốc mùi và cưỡng bức cậu.
Khoảng 2h sáng, Konerak tỉnh lại và phát hiện một người đàn ông tóc vàng đang nằm đè lên người mình. Bằng tất cả sức mạnh, Konerak đã đứng dậy và mò được ra cửa. Cậu bé hoảng loạn đến mức không nhận ra mình đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ. Đây là cơ hội duy nhất để có thể sống sót.
Sandra Smith – một nhân chứng gần đó đã nhìn thấy cậu chạy rất nhanh trong tình trạng khỏa thân nên đã gọi 911. Smith không biết cậu bé là ai, song chắc chắn cậu bé bị thương và đang hoảng loạn. Các nhân viên y tế tới trước tiên và sau đó ít phút là cảnh sát. Họ đang cố tìm hiểu điều gì đã xảy ra với cậu bé gốc Á này thì một gã đàn ông cao lớn, tóc vàng tiến đến chỗ cậu bé.
Gã tóc vàng khai rằng, Konerak là người tình của hắn và đang say rượu. Trong cơn hoảng loạn và bị ảnh hưởng bởi thuốc mê, Konerak không thể thuyết phục được cảnh sát tin mình đang bị hại. Gã tóc vàng thậm chí còn đưa cảnh sát thẻ căn cước của hắn. Nhìn thấy Konerak đã hoảng loạn chống cự gã tóc vàng trước khi cảnh sát tới, Sandra Smith ra sức can thiệp. Tuy nhiên, cảnh sát vẫn bỏ ngoài tai và lắng nghe gã đàn ông da trắng.
Để xác minh lời khai, hai viên cảnh sát đã cùng cậu bé và gã tóc vàng quay trở lại căn hộ. Nó bốc mùi dù khá ngăn nắp. Quần áo Konerak được gấp và đặt trên ghế sofa. Ngoài ra, còn có 2 tấm ảnh cậu bé mặc quần bơi màu đen. Konerak ngồi lặng trên ghế và không thể nói chuyện rành mạnh. Thậm chí, dường như cậu còn không hiểu rõ giải trình của gã đàn ông tóc vàng với cảnh sát. Hắn xin lỗi cảnh sát vì đã để người tình gây náo loạn và hứa sẽ không để chuyện như thế tái diễn.
Cảnh sát tin vào gã tóc vàng. Không có lí do nào để nghi ngờ cả. Hắn trình bày rõ ràng, rành mạch và vô cùng điềm tĩnh, trong khi cậu bé gốc Á rõ ràng đang say và mất bĩnh tĩnh. Bản thân họ cũng chẳng muốn xen vào chuyện nội bộ của những người đồng tính luyến ái. Vì thế, họ rời căn hộ và để mặc Konerak ngồi im trên ghế.
Tuy nhiên, cảnh sát đã bỏ qua không kiểm tra phòng ngủ trong căn hộ đó. Trên giường, thi thể Tony Hughes – một nạn nhân trước đó của Dahmer đã bắt đầu phân hủy. Họ không ngờ là ngay khi họ vừa đi, Dahmer đã xiết cổ cậu bé gốc Á và quan hệ tìиɧ ɖu͙© với xác chết. Họ đã bỏ qua cơ hội kiểm tra hồ sơ về cái tên Jeffrey Dahmer trên tấm căn cước. Nếu làm điều đó, có thể Konerak đã không phải chết.
Thế nhưng, câu chuyện dã man này không dừng lại ở đó. Mẹ của Sandra Smith - bà Glenda Cleveland, 36 tuổi, sống ngay cạnh khu căn hộ Oxford mà Jeffrey Dahmer sinh sống. Bà đã gọi cho cảnh sát để tìm hiểu điều gì đã xảy ra với cậu bé người gốc Á. Viên cảnh sát khẳng định đó là một người trưởng thành và mọi chuyện vẫn ổn. Tuy nhiên, vài ngày sau đó, Cleveland đã gọi lại để thông báo rằng, bà đã đọc được thông tin cậu bé người Lào có tên Konerak Sinthasomphone đã mất tích, trông rất giống với cậu bé đã chạy trốn từ nhà Dahmer....
Sống ở nhà ông bà ngoại được 1 năm, Dahmer buộc phải chuyển đi do ông bà của hắn không chịu được cảnh đàn đúm, rượu chè thâu đêm suốt sáng của cháu trai và những gã đàn ông khác. Được tự do tự tại, Dahmer bắt đầu gϊếŧ người không phanh.
Căn phòng rùng rợn
Đêm 22/7/1991, hai cảnh sát vùng Milwaukee đang lái xe tuần tra quanh Trường Đại học Marquette thì nhìn thấy một người đàn ông bị còng tay đang chạy hớt ha hớt hải. Tưởng rằng người này là một tên tội phạm bỏ trốn, hai cảnh sát đã tra hỏi anh ta thì được biết anh ta tên là Tracy Edwards. Edwards khai rằng mình vừa bị một người đàn ông tóc vàng hành hung và dẫn cảnh sát đến căn hộ ở khu chung cư Oxford, phố 924 North 25 th – nơi kẻ đó đang sống.
Họ gõ cửa căn hộ số 213, một người đàn ông tóc vàng khoảng 30 tuổi ló đầu ra. Sau một hồi tra hỏi và thấy nhiều điểm đáng ngờ, cảnh sát quyết định xông vào phòng ngủ của gã tóc vàng.
Bước vào phòng, hai viên cảnh sát không khỏi ngỡ ngàng trước những bức ảnh treo đầy xung quanh: Chặt tay chân, đầu người trong tủ lạnh, phanh thây, mổ bụng... Không chần chừ, hai cảnh sát còng tay gã tóc vàng và định đưa hắn về đồn cảnh sát.
Lúc một trong hai viên cảnh sát tiến về phía chiếc tủ lạnh, gã tóc vàng vội vùng vẫy và lao vào viên cảnh sát đang khống chế mình. Tuy nhiên, hắn đã không kịp ngăn viên cảnh sát nọ mở chiếc tủ lạnh ra. Đột nhiên, đóng sầm cánh cửa lại và la lớn: “Có một cái đầu ở trong tủ lạnh”. Đội tiếp viện và pháp y nhanh chóng được gọi đến để khám xét ngôi nhà. Họ không khỏi rùng mình trước mùi hôi thối bao phủ quanh căn nhà và máu me trong tủ lạnh - một cái đầu đang phân hủy.
Không dừng lại ở đó, khi mở ngăn đá phía trên ra, họ còn phát hiện thêm 3 cái đầu nữa được gói gọn gàng bên trong các túi nylon. Trong chiếc nồi áp suất góc nhà là một vài bàn tay và một dương v*t đang bị phân hủy. Cái giá phía trên chiếc nồi còn có 2 chiếc đầu lâu nữa. Ngoài ra, cảnh sát còn tìm thấy nhiều chai thuỷ tinh đựng cồn êtylic, thuốc gây mê và chất formaldehyt (dùng để bảo quản bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nam).
Những bức ảnh Dahmer chụp thi thể các nạn nhân cũng được tìm ra, trong đó có bức ảnh chụp đầu của một người đàn ông trong bồn rửa bát; cái khác lại chụp nạn nhân bị mổ phanh dọc từ cổ xuống đến háng, vết cắt rất ngọt và lộ rõ cả xương chậu. Một vài bức ảnh nữa chụp những nạn nhân trước khi bị gϊếŧ trong tư thế nô ɭệ tìиɧ ɖu͙©.
Sau khi vụ việc của Dahmer được công bố, cả thế giới rơi vào cơn chấn động. Ai cũng cố hiểu xem chuyện gì đã xảy ra trong căn hộ số 213. Không ít giả thuyết được các nhà điều tra đặt ra. Tuy nhiên, ngoài Dahmer chỉ có mình thám tử Patrick Kennedy biết, bởi ông là người duy nhất Dahmer kể cho nghe về 13 năm cuộc đời đen tối của mình.