Chương 19: “Đúng là không cho người ta cơ hội mà.”

Nào, lại quay lại thời điểm YoonHo vừa mở cửa phòng, phía sau là Park YooChun và Kim JunSu đang há hốc mồm.

YoonHo vẫn đang cởi trần, vì ‘đánh nhau’ với JaeJoong nãy giờ nên tóc bị rối bung lên, trên người cũng có một số vết cào hồng hồng rất đáng ngờ. Kim JaeJoong tuy có vẻ nghiêm chỉnh hơn, nhưng trên người lại mặc quần áo của YoonHo mà hiện tại cũng đang xộc xệch. Bởi vì hồi nãy đùa giỡn quá mệt nên đang nằm trên sôpha mà thở dốc.

Nói tóm lại, nhìn hai người này giống như đang “làm vậy làm vậy” thì đột nhiên bị phá đám. Park YooChun cùng Kim JunSu thấy tình cảnh này, không hẹn mà có cùng ý nghĩ.

“Tham nhập doanh trại địch.” Kim JunSu.

“Nhìn có vẻ khẩn trương.” Park YooChun.

“Chiến đấu rất kịch liệt.” Kim JunSu.

“Phá chuyện tốt người ta.” Park YooChun.

“Nguy cơ vô cùng lớn.” Kim JunSu.

Hai người thay phiên nhau nói mấy câu năm chữ này xong liền liếc nhìn nhau, đồng thanh phun ra hai chữ “Rút lui!” sau đó liền biến mất, trước khi biến JunSu còn kịp bỏ lại một câu.

“JaeJoong à, nghỉ ngơi cho tốt rồi hãy về, tớ có nói với dì Kim rồi. YoonHo hyung, ‘làm’ cũng phải có chừng mực nha.”

Nghe xong câu này Kim JaeJoong lập tức đứng dậy hét lên với Jung YoonHo “Trả lại trong sạch cho tôi!” sau đó hai người lại lao vào ‘cuộc chiến’, đến cửa cũng chưa thèm đóng.

Đang lúc hai người ‘đánh nhau’ hăng say, lại có tiếng gõ cửa phá đám. YoonHo dừng lại đột ngột khiến JaeJoong bị mất đà, lảo đảo ngã luôn vào lòng của YoonHo, nhìn về phía cửa. Một mỹ nhân rất có khí chất đứng trước mặt, đang sững sờ nhìn hai người.

Sao hôm nay lắm khách không mời thế =.=

“Kang Hye Jin? Cô đến đây làm gì? Ai cho cô địa chỉ?” YoonHo có chút không kiên nhẫn nói, hắn ghét nhất là bị con gái cứ bám theo làm phiền.

“Em… em đến nhà anh, bác Jung bảo anh chuyển ra ngoài ở rồi, nên em đến xem anh thế nào. Anh…” Cô gái tên Kang Hye Jin nhỏ nhẹ nói, có điều JaeJoong nhận thấy trong mắt cô ta ‘bắn’ ra vô số sát khí, tất cả đều nhằm vào cậu.

“YoonHo… anh… hai người…” Kang Hye Jin không biết nói sao nhìn hai người con trai vẫn giữ nguyên tư thế ‘ôm ấp’.

JaeJoong lúc này mới ý thức được tư thế không phù hợp, liền đẩy YoonHo ra, tự nhiên đi vào bếp, mở tủ lạnh tìm sữa.

“Giờ cô xem được rồi đấy, chúng tôi rất ổn. Cô không cần lo lắng, có thể về được rồi.” YoonHo vẫn nhìn theo bóng dáng JaeJoong, nói.

“YoonHo! Lúc trước cha mẹ nói đến chuyện đính hôn của chúng ta, anh nói em tuổi còn quá nhỏ nên không đồng ý.” Kang Hye Jin thấy YoonHo không thèm nhìn mình liền trở nên tức giận, chỉ tay về phía phòng bếp. “Bây giờ thì sao? Cậu ta lớn hơn em sao? Lại còn là con trai!”

“Chuyện này không liên quan đến cô! Tôi đối với cô không có hứng thú. Cũng đừng đến tìm tôi nữa, mời trở về cho! Cám ơn!”

Nói xong YoonHo cũng không để ý gì đến Kang Hye Jin nữa, trực tiếp đóng cửa lại. Vừa quay người thì nhìn thấy JaeJoong đang tựa người vào khung cửa nhà bếp uống sữa, liền nghĩ thầm, mở tủ lạnh nhà người ta cũng thực thuận tay đi.

“Chậc chậc… Mấy món nợ phong lưu này cũng không ít nha. Lần trước một người, lần này lại một người.” JaeJoong mở miệng nói.

“Bảo bối à, em hỏi như vậy là vì ghen sao?”

“Ghen? Hừ, tôi còn bận uống sữa, hơi đâu đi quản chuyện của anh.” JaeJoong uống một ngụm lớn, môi trên đọng lại một vệt sữa trắng, liền đưa lưỡi liếʍ sạch. Nhìn đến động tác có chút trẻ con này, YoonHo liền xấu xa cười.

“Bảo bối, sữa có ngon không?”

“Jung YoonHo, nếu anh bảo anh không thích cô ta béo, cô ta có thể đi hút mỡ; anh không thích cô ta gầy, cô ta có thể đi tăng cân. Anh không thích cô ta xấu, cô ta có thể đi phẫu thuật thẩm mỹ; anh không thích cô ta quá đẹp, cô ta có thể tự làm xấu đi. Thậm chí anh có thể kỳ thị giới tính của cô ta, cô ta cũng có thể đi chuyển giới vì anh. Có điều anh lại nói lý do là cô ta quá nhỏ. Anh biết rõ cô ta không có cách nào từ trong bụng mẹ sinh ra sớm vài năm. Haizz… đúng là không cho người ta cơ hội mà!”

JaeJoong vừa mới nói xong, YoonHo đã lại nhào vào, hai người lại tiếp tục ‘cuộc chiến’.

Aiii… Buổi sáng thật là tốt đẹp~