Chương 13: Kết Quả Thử Giọng
Sau buổi thử giọng, Anh Thư cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều. Dù chưa biết kết quả thế nào, nhưng việc cô đã dám đứng trên sân khấu và thể hiện hết mình đã là một thành công lớn đối với cô. Đêm hôm đó, cô không ngủ được, hồi hộp nghĩ về tương lai và những điều sẽ đến.
Sáng hôm sau, khi Anh Thư đang chuẩn bị đến trường, điện thoại của cô vang lên. Là cuộc gọi từ công ty âm nhạc. Tim cô đập thình thịch khi cô bắt máy, đầu dây bên kia là giọng nói của một người quản lý.
“Chào Anh Thư, chúng tôi rất ấn tượng với phần thử giọng của bạn. Chúng tôi muốn mời bạn đến để thảo luận thêm về một số chi tiết cho quá trình hợp tác sắp tới.”
Anh Thư không thể tin vào tai mình. Cô đã được chọn! Niềm vui dâng trào trong lòng cô, đôi mắt sáng rực khi cô nhanh chóng cảm ơn người quản lý rồi gác máy. Cô ngay lập tức gọi cho Nhật Anh, giọng đầy phấn khích.
“Nhật Anh! Tớ đã được chọn rồi! Họ muốn gặp tớ để bàn về hợp đồng!”
Ở đầu dây bên kia, Nhật Anh cười vang. “Tớ biết mà! Tớ luôn tin cậu sẽ thành công. Đây chỉ là khởi đầu thôi, Anh Thư.”
Cả ngày hôm đó, Anh Thư chìm trong niềm vui, nhưng cũng có một chút lo lắng. Việc được chọn có nghĩa là cô sẽ phải đối diện với nhiều thách thức mới. Sự nghiệp ca hát không đơn giản, và hơn hết, cô sẽ phải đối diện với việc làm sao để cân bằng giữa việc học và sự nghiệp.
Buổi chiều, khi cô về đến nhà, mẹ cô đã đợi sẵn. Bà dường như đã biết về tin tức của Anh Thư, và dù ánh mắt bà không giấu được lo lắng, bà vẫn mỉm cười nhẹ nhàng.
“Con đã thành công bước đầu rồi, Anh Thư. Mẹ rất tự hào về con,” mẹ cô nói, giọng bà dịu dàng nhưng có phần lo âu. “Nhưng con biết rằng đây mới chỉ là khởi đầu, đúng không? Con sẽ phải cố gắng rất nhiều để không chỉ thành công trong âm nhạc mà còn phải giữ vững việc học.”
Anh Thư gật đầu, cô hiểu rõ những gì mẹ nói. “Con biết, mẹ. Con sẽ cố gắng hết sức mình để không phụ lòng bố mẹ.”
Vài ngày sau, Anh Thư đến gặp người quản lý tại công ty âm nhạc. Cuộc thảo luận diễn ra khá suôn sẻ, họ rất hài lòng với phong cách âm nhạc và tiềm năng của cô. Tuy nhiên, họ cũng nhắc nhở rằng việc trở thành ca sĩ không hề dễ dàng và cô cần phải chuẩn bị tinh thần cho những khó khăn phía trước.
Người quản lý nhìn cô với ánh mắt chuyên nghiệp nhưng cũng đầy kỳ vọng. “Con đường này sẽ không dễ dàng, Anh Thư. Em phải sẵn sàng đối diện với những áp lực từ dư luận, từ công chúng, và cả từ chính bản thân mình. Nhưng nếu em có đủ quyết tâm, chúng tôi tin rằng em có thể tiến xa.”
Anh Thư hít một hơi sâu, lòng cô tràn đầy quyết tâm. “Em sẽ làm được. Đây là ước mơ của em, và em sẽ không từ bỏ.”
Trở về sau cuộc gặp gỡ, Anh Thư bắt đầu một giai đoạn mới trong cuộc sống. Cô phải học cách quản lý thời gian giữa việc học và luyện tập. Những buổi học tại trường Trần Bình Trọng vẫn diễn ra đều đặn, nhưng giờ đây, sau giờ học, cô thường dành thêm nhiều thời gian cho việc luyện thanh, tập nhạc và chuẩn bị cho những dự án âm nhạc đầu tiên.
Nhật Anh vẫn luôn ở bên cô, âm thầm ủng hộ và động viên. Dù bản thân cậu cũng có những kế hoạch cho tương lai của mình, nhưng cậu chưa bao giờ để Anh Thư cảm thấy cô đơn trong hành trình theo đuổi giấc mơ. Mỗi lần Anh Thư cảm thấy mệt mỏi hay chán nản, cậu luôn là người giúp cô lấy lại tinh thần.
Một buổi chiều nọ, khi cả hai đang ngồi bên bờ biển Nha Trang, Anh Thư quay sang Nhật Anh, đôi mắt cô ánh lên sự biết ơn. “Cậu biết không, nếu không có cậu, tớ đã không thể đi xa được như thế này.”
Nhật Anh mỉm cười, cậu nhìn thẳng vào mắt cô, giọng nói ấm áp. “Tớ chỉ là người đồng hành, còn cậu mới là người đã nỗ lực hết mình. Cậu xứng đáng với những gì cậu đạt được.”
Anh Thư im lặng, lòng cô ngập tràn cảm xúc. Cô không chỉ cảm thấy biết ơn Nhật Anh vì sự ủng hộ mà cậu đã dành cho cô, mà còn nhận ra rằng tình cảm của cậu đối với cô còn hơn cả tình bạn. Nhật Anh không chỉ là người bạn đồng hành, mà còn là người đã luôn dõi theo, quan tâm và thấu hiểu cô hơn bất kỳ ai khác.
Thời gian trôi qua, mối quan hệ giữa Anh Thư và Nhật Anh ngày càng trở nên gắn kết hơn. Cả hai không cần phải nói ra những lời yêu thương, nhưng sự đồng điệu trong tâm hồn và những cử chỉ chăm sóc nhỏ bé đã nói lên tất cả. Trong lòng Anh Thư, cô biết rằng Nhật Anh đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của cô, và cô trân trọng điều đó hơn bao giờ hết.
Những ngày tháng tiếp theo sẽ đầy ắp những thử thách mới, không chỉ với sự nghiệp của Anh Thư mà còn với tình cảm giữa cô và Nhật Anh. Nhưng dù phía trước có khó khăn đến đâu, cả hai đều biết rằng họ sẽ luôn ở bên nhau, cùng bước tiếp trên con đường dài phía trước.