Chương 5: Trận bóng

Chương 5: Trận bóng

“Lộ Tử Uẩn! Cố lên! A a a Lộ thần giỏi nhất!”

Tiếng hét của ác nữ sinh gần như lấn át tiếng gào của những người xung quanh, điều này cũng khiến Nhậm Tiểu Nguyệt ý thức được nhân khí của nam thần khoa thể thao này cao như thế nào.

“Cố lên nha…”

Lúc này, ngay cả Hạ Mông vẫn luôn bình tĩnh cũng không nhịn được mà hò hét theo người khác khi nhìn thấy tư thế vô địch và oai hùng của chàng thanh niên.

Nhậm Tiểu Nguyệt nghĩ thầm, bởi vì có soái ca nên bây giờ trên trong sân vận động to như thế này toàn những sinh viên nữ “đi theo địch”, đội mình không những phải đối đầu với đội bạn mà còn phải đương đầu với thảm trạng này, thật sự quá đáng thương.

Xuất phát từ sự đồng tình, Nhậm Tiểu Nguyệt cũng hô to.

“Khoa ngoại ngữ cố lên, cố lên! Khoa ngoại ngữ cố lên, mọi người nhất định sẽ thắng!”

Thật trùng hợp, trong một đống tiếng hô to của sinh viên nữ ủng hộ hộ cho khoa ngoại ngữ thì tiếng kêu của Nhậm Tiểu Nguyệt có vẻ cực kỳ đột ngột.

Tiên phong của khoa ngoại ngữ thật vất vả mới nghe được tiếng cổ vũ của người nhà rốt cuộc có thể bạo phát một lần, vận may bành trướng mà ném vào rổ một quả ba điểm.

Tiếng còi vang lên, bóng đúng luật.

Lộ Tư Uẩn nhướng mày, anh quay đầu nhìn về phía người vừa cổ vũ cố lên cho khoa ngoại ngữ.

Ánh mắt giống như dã thú đảo qua các sinh viên nữ của trường, lập tức một trận ồn ào nổ ra.

“Lộ thần nhìn tôi! A a a!”

“Đẹp trai quá, cứu mạng!”

Nhậm Tiểu Nguyệt đỡ Hạ Mông đang run rẩy không thôi, cô ngước mắt lên thì vừa hay đυ.ng phải ánh mắt của ai đó.

Đôi mắt đó đen nhánh như hắc diệu thạch, tràn ngập cảm giác xâm lược, nó giống như đã tìm được mục tiêu, trực tiếp tỏa định cô.

Nhậm Tiểu Nguyệt có chút kinh ngạc.

Giây tiếp theo, người là tiêu điểm trên sân bóng kia, sinh viên nam khiến mọi người để ý nhếch miệng cười với cô, sự đẹp trai trực tiếp nhân đôi.

Nhậm Tiểu Nguyệt sợ ngây người, tay của cô lại bị Hạ Mông nắm chặt, bên tai cũng toàn là giọng nói của cô ấy.

“Lộ Tư Uẩn đang nhìn về phía chúng ta sao? A a a cậu ấy đang cười với tớ sao, Tiểu Nguyệt cậu có nhìn thấy không?”

“Ah…Có, thấy được.”

Nhậm Tiểu Nguyệt nhìn Hạ Mông đang kích động không thôi, tóc của đối phương bị cuốn đến bên hông càng có vẻ phong tình vạn chủng hơn so với bình thường.

Đúng vậy, chắc là nụ cười của Lô Tử Uẩn sẽ dành cho một cô gái xinh đẹp như vậy mới đúng.

Nhậm Tiểu Nguyệt nhịn không được mà thở dài vì sự vô lễ trong nháy mắt của mình vừa nãy.

Bản thân mình cũng nên tự hiểu lấy mới đúng, người ta có thể cười với bất kỳ ai ngoại trừ mình.

Nghỉ giữa hiệp, đội viên của khoa thể thao nghỉ ngơi ở nơi gần nơi Nhậm Tiểu Nguyệt ngồi.

Có không ít các sinh viên nữ đi đến đưa nước, đương nhiên đa số mục tiêu đều chỉ có một mà thôi…

Lộ Tư Uẩn.

Sinh viên nam bị một đám người vây quay hình như có chút phiền, anh trực tiếp phất tay đi về phía trước.

Lúc này Nhậm Tiểu Nguyệt đang cầm chai nước khoáng mà Tang Chi Chi đưa cho cô lúc trước khi vào xem thi đấu, Nhậm Tiểu Nguyệt tò mò nhìn mọi người đưa nước.

Hạ Mông còn đang rối rắm có muốn đi đưa nước giống những sinh viên nữ khác không.

Sau đó, Hạ Mông nhìn thấy Lộ Tư Uẩn đang đi về phía các cô ấy.

Nhậm Tiểu Nguyệt nhìn thấy mặt của Hạ Mông đỏ bừng lên, rồi lại nhìn qua toàn thân Lộ Tư Uẩn đều tản ra hormone, cô nghĩ thầm nếu lần này nếu thật sự thành thì thật đúng là một đôi cảnh đẹp ý vui.

Hạ Mông cầm nước đi đến, ánh mắt của chàng thanh niên nhìn về phía này quá mức nóng bỏng và chuyên chú, cô ấy cảm thấy thắng lợi đang ở trước mắt rồi.

Ai ngờ, giây tiếp theo Hạ Mông nhìn thấy sinh viên nam trực tiếp lướt qua mình đi đến trước mặt Nhậm Tiểu Nguyệt.

“Nước.”

Anh vươn tay về phía nàng, khắp cơ thể đều tản ra khí nóng, bởi vì vận động trong thời gian dài nên có chút mất tiếng.

Đồng tử của Nhậm Tiểu Nguyệt tràn đầy sự khϊếp sợ.

“A?”

Thấy cô đang còn ngốc ngốc, Lộ Tư Uẩn nhịn không được mà lộ ra ý cười.

“Cho tôi chai nước khoáng của cậu.”

Sắc đẹp ở trước mặt, Nhậm Tiểu Nguyệt còn chưa phản ứng được đã mơ màng hồ đồ đưa chai nước khoáng mà mình đã uống vài ngụm cho Lộ Tư Uẩn.

Chàng thanh niên cầm chai nước trong tay thì mới phát hiện nó đã bị mở ra rồi, anh cũng không do dự mà trực tiếp ngửa đầu rót nước vào miệng.

Bọt nước chảy xuống từ hàm dưới, tích tụ lại ở xương quai xanh và ngực hòa cùng với mồ hôi, nhìn qua thật sự gợi cảm muốn chết.

Sau khi uống xong nước, Lộ Tư Uẩn tùy tiện vứt vỏ chai nước vào thùng rác, cú ném chuẩn xác lại khiến trên sân ồn ào thêm một trận.

“Cậu tên là gì? Học ở khoa nào?”

Anh nhìn chằm chằm cô giống như một con sói nhìn con mồi mình đã nhắm được.

“Ah…”

Cả người Nhậm Tiểu Nguyệt đều cảm thấy không tốt, bây giờ đang quay phim thần tượng sao? Là cái loại mà nam thần bá đạo khoa thể thao yêu tôi ấy?