Những Người Con Gái Đi Ngang Qua Đời Tôi

4.8/10 trên tổng số 5 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Ttruyện có tới 95 % là sự thật ngoại trừ như những cái vặt vãnh siro không nhớ chinh xác nhưng cũng mong là siro cố gắng hết sức vậy. Thấm thoát thời gian trôi qua nhanh thật nhỉ mới đây cũng đã 7 năm …
Xem Thêm

Chương 27
nhỏ thấy nó càng che đậy lại càng gợi sự tò mò của con gái nhỏ khẽ kéo tay nó nó qua một bên chắc lại ghen bóng ghen gió chứ gì vì hồi ấy hay có cái trò ghi trên bàn đại loại như ai ngồi đây zậy là gái hay trai vậy – xin làm quen đại loại là thế

thấy nhỏ tò mò quá nó cũng không muốn giấu nó kéo cuốn vở qua một bên cho nhỏ nhìn cho đã thích nhá – nhỏ đọc loáng qua rồi phì cười mặc dù không nói nhưng nó cũng đoán là nhỏ đang suy nghĩ có zậy không mà cũng che giấu

đang ngồi chăm chú đọc tờ đất mũi – hình như là thế mà đại loại là đọc tạp chí tại vì hồi đó đang thời hình như là Vườn sao băng của F4 hay sao ấy không nhớ rõ mà hình như là thế nên con mỏ nhọn đi học lúc nào cũng thủ sẵn một đống báo tạp chí điện ảnh để cắt hình sưu tầm nên nó được dịp đọc ké tranh thủ gϊếŧ thời gian

ngồi đọc báo nhỏ chép bài hoài cũng chán tự dưng thấy nó đang ngồi chăm chú đọc báo chắc lại ganh tị thì phải nhỏ đá chân nó một cái – nó cứ tưởng là bà cô đi xuống vội vàng đẩy nhanh tờ báo vào hộc bàn giả vờ chăm chú nhìn vào trang sách giả vờ như đang chăm chú nghe giảng thì nó nghe nhỏ cười khúc khích mặc dù không to lắm nhưng nó cảm giác nhỏ đang cười

liếc qua nhỏ nhìn nó cười đắc thắng – ah dám hù người ta nó quay lại dòm nhỏ mặt lạnh tanh – bình thường nó hay cười là thế nhưng khi nó nghiêm mặt thì mọi người thường nói mặt nó hung lắm vì thế nói chuyện với mọi người nó thường hay cười lắm ^^

nhỏ nhìn nó im bặt không cười nữa – tới phiên nó cười lại – 2 đứa chỉ đơn giản như thế mà đã hạnh phúc lắm rồi – mặc dù không biết bà cô đang giảng gì chỉ biết 2 đứa ngồi ở cuối lớp đang hạnh phúc nhất trần đời – nó chỉ mong thời gian lúc ấy dừng lại nó muốn được mặc cái quần tây xanh áo trắng đạp cái xe đạp leo núi giữa trưa hè nắng nóng nhìn sang nhỏ đang nhìn nó mỉm cười ( còn hiện giờ thì nói thì cũng nói thật luôn các bác 2 – 4 -6 siro đi với Hằng còn 3-5-7 thì chăm Xuân chủ nhật viện lý do mệt nên nghỉ – đó là lý do dạo này hơi bận một xíu là vậy – và cũng nói luôn 1 chi tiết nữa – Xuân đang ngồi bên cạnh siro haha vừa gõ chap mới còn Xuân thì kiểm tra chap mới đôi khi quên quên quay sang hỏi )

bà cô đang giảng hăng say thì tiếng trống trường vang lên cũng là lúc nó đói bụng mà mới hơn 9h30 mà cái bụng nó rỗng tuệch nó cứ réo rắt thôi thì chắc là phải lết cái thân xuống cái căn tin mua tạm cái gì lót bụng mới được

nhỏ ngồi sát vào nó hơn bao giờ hết vì hình như mọi đứa trong lớp đều biết nó quen với nhỏ thì phải mà cũng chẳng ai thèm để ý làm gì miễn gì đừng làm quá thì ok – nó quay sang cũng là lúc nhỏ quay qua cùng lúc 2 đứa kề gần quá chỉ cần nó ké sát một tí nữa thì chắc là nó hôn nhỏ rồi nhưng nó vẫn kiềm chế được và mọi người đông quá huống hồ gì có cái đài phát thanh sau lưng nó nữa

” xuống căn tin kiếm gì ăn đi – người ta đói bụng quá trời nè ” nó vừa nói vừa hít hít cái mùi thơm thơm dễ chịu ấy hình như là mùi nước vải hoặc là mùi phấn thơm không biết là mùi gì nhưng nó chỉ biết là một mùi thơm ngọt ngọt nhẹ nhàng có cảm giác như mùi thơm của em bé ấy

nhỏ uh rồi bước ra trước chỉnh tà áo dài một xíu nó với nhỏ sánh đôi xuống căn tin trường – lại một lần nữa nó với nhỏ bước qua mọi ánh mắt ghen tị của mấy thằng lớp bên kể cả mấy thằng lớp 12 và nó cảm giác khó chịu với mọi ánh mắt nhìn hau háu như muốn xé tan bộ áo dài của nhỏ nó cứ muốn che chắn cho nhỏ trước mọi ánh nhìn nhưng hình như là bất lực hoàn toàn

nó đành phải cố gắng kéo tay nhỏ rảo bước nhanh hơn một xíu : ” từ từ thôi kéo người ta vấp tà áo dài té sao trời ” nhỏ vừa nói vừa cố gắng chậm lại một xíu làm nó cũng uh uh tại nó không muốn mấy thằng khác nhìn nhỏ như thế

” em ăn gì ” nó hỏi nhỏ

nó cũng không nhớ chính xác nữa mà theo nó với nhỏ cố gắng tập trung với nhỏ nhớ lại thì hình như là 2 đứa không ăn gì cả tại vì căn tin trường quá dơ nên chỉ uống nước với lại mua kẹo ăn xong đi lên ah

ăn xong 2 đứa tung tăng đi lên cũng mới có 5 phút còn sớm thấy mấy thằng trong lớp đang đứng đá cầu – nó nhận ra mặt vài đứa ngồi trên nó – nó và nhỏ đứng bên cạnh nhau không nói gì chỉ nhìn không khí xung quanh cũng cảm giác như thế là đủ –

” thôi đi vô lớp ngồi y – em mỏi chân quá ” nhỏ lại nói như zậy – tới bây giờ vẫn không đổi ^^

nó cũng thấy chẳng có việc gì nên thôi vào lớp ngồi cho đỡ mỏi chân .

vào lớp thì không thấy con liên và con nghĩa cũng không có ở đó chỉ có cái bàn cuối trống không – chắc 2 đứa lại chạy đi ỉa đi đái gì đây ( siro tự hào một điều 3 năm cấp 3 chưa bao giờ phải đi ỉa ở trường ^^ – má tởm vãi không ai dọn đã thế thời buổi bao giờ rồi mà ỉa xong còn phải xách gàu nước đi dội – thứ nhất tởm – thứ 2 lười – thứ 3 sợ người khác biết mình mới ỉa – dẫn đến trường hợp ỉa xong để nguyên hiện trường như thế – có mấy lần đi đái mà bọn chúng đái đông đến nỗi không có chỗ kê chim nên đành phải vác chym vào bồn cầu đái – 1 lần vào là 1 lần mém ói bịt mũi và cẩn thận kẻo dẫm phải mìn ^^ không biết bác nào có sợ không nhưng tới bây giờ nhà vệ sinh ở trường vẫn còn ám ảnh siro tới bây giờ

bác nào mới ăn sáng xong thì cho siro xin lỗi sự thật học đường không biết đến bao giờ các bác mới hiểu nỗi khổ nhà vệ sinh của các em học sinh ^^

được dịp không có ai nó và nhỏ ngồi sát bên nhau 2 đứa nắm tay nhau thật chặt như chỉ sợ chia lìa nhau thôi một hồi trống trường đánh vào giờ học lại nó và nhỏ mới buông tay ra

nó đưa tay vuốt má nhỏ một cái – cái má bầu bĩnh có phần phúng phính tròn trịa mềm mại này làm nó ám ảnh mấy năm trời mà hậu quả là bây giờ chắc phải quay lại quá – không thoát nổi sự ám ảnh ấy – nhưng cái khó ở đây là Hằng – nghĩ thì không biết mọi người nghĩ sao chắc là siro đểu nhưng mà nếu mà vội vàng bỏ Hằng thì sẽ làm một người con gái tốt bụng tổn thương cũng có thể là đến cuối cuộc đời

Bình Luận (1)

  1. user
    Phúc (4 năm trước) Trả Lời

    Ủa s tới đây ngừng r a :(( e đọc từ năm lớp 10 tới h là 23t r a k viết tiếp hả

Thêm Bình Luận