Chương 2
Vừa dắt xe vào nhà : ” sao mày về trễ thế thằng kia ? học xong không về lại la cà bida phải không ? ” ông già tôi hỏi với vẻ mặt không vui .
” đâu có xe con thủng xăm dắt bộ gần chết mới tìm ra chỗ sửa xe đã vậy còn gặp thằng cha sửa xe mất dịch nên giờ con mới về được nè ” nó trả lời cho qua chuyện .
sau khi no căn bụng thì nó cũng leo lên phòng làm một giấc ngon lành lấy sức chiều đi đá banh.
2h trưa – reng reng reng reng – nó đang ngủ thì bỗng dưng cái điện thoại dưới nhà vang ầm ĩ – thiệt là đã mệt mà còn không được ngủ
” alo dạ ai bên đầu dây ah ?” nó hỏi với giọng điệu khó chịu.
” dạ không lộn số rồi chú ơi ” má khốn nạn – lộn số mà cũng gọi lúc nó đang ngủ trưa . vừa mới đặt điện thoại xuống thì – reng reng reng
” alo dạ ai bên đầu dây ah ” nó hỏi lại
” dạ cho gặp anh tuấn ah ” đầu dây trả lời
” dạ ba con đi làm rồi cô ơi – có gì con nhắn lại cho rồi chiều ba về con nhắn lại cho ” nó trả lời.
” uh con ngoan thế ” câu trả lời cộng tiếng cười khúc khích càng làm nó thêm nghi ngờ bởi cái giọng quen quen.
” đứa nào trưa nắng lấy điện thoại phá tao thê đang mệt nhá ” nó gằn giọng trong điện thoại.
” eo ôi ghê thế !! giỡn có tí mà ông làm ghê – tui Xuân nè – chẳng qua tui muốn gọi điện thoại cảm ơn ông với lại nhờ ông một chuyện ”
” mà sao bà biết số đt nhà tui ” nó hỏi một cách ngu ngơ mà quên đi con xuân đang là lớp trưởng quản lý sơ bộ về hồ sơ của lớp mà hồi sáng mình mới nộp cái tóm tắt lí lịch cho nó – hèn gì biết ông già nó tên tuấn .
” có chuyện gì nữa má – đừng có nhờ tui dắt vá xe nữa nha mệt lắm roài ah ” nó trả lời
” thì có chuyện này ngày mai đi học tui kể cho nghe nhưng với điều kiện ông phải đồng ý giữ bí mật cho tui ah rồi tui mới kể cho ông ok”
” uh biết rồi vậy mai gặp ” nó cúp máy mà lòng thấy tiếc tiếc –
4h chiều – reng reng reng – má hôm nay ngày gì trời chắc bữa nào ngủ trưa tao rút dây điện thoại quá ngủ gì mà cứ nửa tiếng reo một lần.
” mày hả – tao nè ” tiếng thằng bạn thân của nó vang lên trong điện thoai . nó và Đạt chơi vói nhau cũng được 6 năm rồi 2 thằng phải gọi là tâm đầu ý hợp
” gì zậy mày – đang ngủ mệt chết mẹ luôn ”
” rảnh không qua nhà tao gấp đi có cái này hay lắm cho mày xem ” thằng Đạt nói
” uh đợi tao 5 phút “.
dắt xe phóng ra nhà nó ngay lập tức. vừa mới vào nó hỏi ngay thằng bạn chí cốt : ” có gì zậy – game mới hả ”
” không coi đi – tao để trong thư mục này nè click vào ”
cứ thế nó click vào thư mục được giấu trong máy tinh thằng bạn nó hiện ra tập file tên Cô Giáo Thảo .
từng dòng chữ nó đọc lướt qua – nó nuốt nước miếng ừng ực như thể vừa đi qua một rừng mơ .
những lúc nó đọc về những câu chữ mô tả về cái âʍ đa͙σ của cô giáo thảo nó lại tưởng tượng về cái của xuân – chắc của xuân cũng no tròn và trắng trẻo lắm đây – đọc tới đó nó đã thấy thằng nhỏ của nó dựng ngược – phải công nhận lần đầu tiên được đọc truyện sεメ là lúc này ( hồi đó internet hiếm lắm – có chăng cũng là rút dây điện thoại ra cắm vào dùng internet là khỏi dùng dt – đã thế còn tốc độ thì mẹ ơi luôn đọc truyện là may rồi – )
cứ thế nó đọc ngấu nghiến truyện cô giáo thảo rồi cứ tưởng tượng về Xuân tay thì vuốt ve thằng nhỏ đang đứng dậy biểu tình- vuốt được khoảng 2 phút thì thằng nhỏ ọc sữa – chưa bao giờ nó có cái giác này – cái cảm giác tê giật mà sảng khoái cực kì quay lại thì thằng bạn nó cũng xong mà xóc lọ của nó thì ra 2 đồng chí trẻ tuổi vừa đọc truyện vừa xóc lọ cùng nhau – đúng là tình đồng chí – cái mùi nồng nồng ngai ngái của tinh đang nằm trong tay nó bỗng chốc làm nó tò mò cái chất gì nhơn nhớt trơn tuột nằm trong tay nó
2 thằng không nói nhìn nhau cười vì chúng tôi quá hiểu nhau
” mày chép vào file cầm về nhà coi lại ko tao chép cho ” đạt hỏi nó
” thôi ba – ông già với bà già tao dùng máy tính nhiều chết mẹ lỡ ổng bả biết thì chắc tao chết với ổng – thôi để đó bữa nào tao qua nhà mày coi lại cũng được ”
” uh vậy cũng được – thôi đi đá banh tụi thằng Khoa hẹn hồi sáng rồi giờ tao mày đạp xe ra biển chắc là kịp ”
lần đầu tiên đọc truyện sεメ ám ảnh nó là thế – ra bãi biển nó có đá được đâu – tự dưng mắt nó cứ chú ý quan sát nhìn vào vυ" vào mông của các cô các chị đi biển
sáng dậy như thường lệ 6h nó dậy tập một bài quyền rồi xuống ăn sáng mẹ nó chiên cơm- rút kinh nghiệm như hôm qua học 5 tiết xong đói rã ruột vì không ăn sáng.
đi vào lớp cho cái cặp vào hộc bàn – nó bắt đầu lấy cuốn truyện ra đọc ” chu cha làm gì mà thơm dữ ta ” con mỏ nhọn bắt đầu phát thanh làm nó quay phắt qua phải công nhận con gái lứa gì mà nhièu chuyện ớn hèn gì vừa lùn mà mỏ vừa nhọn ” kệ tui – sáng dậy sớm tắm không được hả ”
” ai biết – nghe nói hôm qua có người giúp đỡ mỹ nhân nên chắc hôm nay làm đẹp “con mỏ nhon phản pháo.
” má sao nó biết hay ghê – đúng là con gái có gì cũng kể cho nhau má khốn nạn ” vừa suy nghỉ miên man thì Xuân cũng bước vào lớp
tự dưng nó lại để ý đến Xuân một cách kì lạ chẳng lẽ nó yêu Xuân – chắc không đâu – làm gì nhanh dữ zậy chăc là cũng thix thix so với 23 đứa con gái còn lại thì xuân phải gọi là nổi bật với nước da trắng và khuôn mặt trái xoan.
Xuân chỉ nhìn nó mỉm cười làm nó thắc mắc – chắc ngại đây mà.
tiết thứ nhất trôi qua lặng lẽ khi cô cứ giảng bải trên lớp còn nó thì cứ âm thầm ngồi đọc truyện hình như là kenshin thì phải tại mỗi lần nó đi học nó thường thủ 3 cuốn truyện trong cặp nhầm trường hợp chán quá không ngủ được thì lấy ra ngồi đọc
tới tiết thứ 3 đang chăm chú đọc thì mảnh giấy từ Xuân chuyền cho nó – cái gì đây má chẳng lẽ đọc truyện bị lớp trưởng cảnh cáo hả trời !!! nếu thiệt như zậy thì đời nó là đời cô lựu rồi mở tờ giấy ra ” tối nay ông rảnh không ? ” nét chữ nhỏ nhắn xinh xắn của Xuân – đúng là con gái xinh thì viết chữ cũng xinh thì phải
không viết trả lời lại nó chỉ quay qua nói ” uh tối nào tui cũng rảnh hết ah “.
bỗng một nụ cười khó hiểu nở trên làn môi nhỏ xinh của Xuân – lại một mảnh giấy chuyền qua cho nó : ” tối nay ông đi sinh nhật tui nha có chuyện nhờ ông ”
” hả ” – nó hả một cái ah uh.
” Xyz đường Lê hồng phong nha ” . ok 7 giờ tui qua
thiệt là đã nghèo nay còn eo – mẹ nó mới cho đâu được mấy chục nghìn giờ phải đi mua quà sinh nhật cho con nhỏ – nghỉ sao mới quen có một ngày mà mời đi sinh nhật !!!!
nghỉ là thế nhưng nó vẫn quyết tâm đi vào của hàng trang sức chọn cho Xuân một cái lắc bằng bạc mạ vàng trắng- haizz mua hết tổng cộng còn được 5k – thế là toi cơm . chiều chắc xin ông già chứ bà già mới cho xin nữa bả chửi là có.
thế là âm mưu vạch ra chiều nó không đi đá banh như thường lệ vì sau khi đá banh dưới biển rồi tắm biển nữa có khi 7h mới về mà còn mệt nữa chắc không đi sinh nhật của Xuân được.
như thường lệ 6h ông già về – chắc lại tạt vào đâu làm vài chai rồi đây anh nghe có mùi bia hehe như thế càng dễ dàng xin tiền hehe ông trời giúp mình đây.
” ba hả – xíu nữa con đi sinh nhật ba cho con mấy chục ngàn nha con hết tiền rồi ” – nó hỏi với cái giọng rất ư là hồn nhiên và thơ ngây .
” ờ tí nữa tao đưa ” ba nó trả lời – cứ như thế mỗi lần ba nó có bia vào thì dễ chịu lắm – haha khấp khỏi nó đi lên lầu lấy quần áo lại lấy sữa tắm romano tắm cho có mùi thơm hồi đó không có nước hoa – rõ khổ muốn có mùi thơm thì phải tắm romano hoặc xmen – mà ai cũng dùng cái mùi đó – đi đâu cũng thấy cái mùi đó haizz muốn tạo sự khác biệt cũng khó .
6h30 nó bước xuống nhà dưới – thì ra ba nó đang nằm ngủ trong phòng chắc xỉn nên mệt – nó khẽ lay ba nó : ” ba – cho con it tiền ” – nè ” ổng móc bóp đưa tui tờ 50 thắng lợi tổng cộng 55k trong túi hehe thế là khỏi lo – vừa dắt xe ra khỏi nhà thì bà già về – trong nhà thì chỉ có mẹ nó là khó tính so với ba nó chứ thực ra mẹ nó cũng dễ so với khối đứa còn lại : ” đi đâu đó – sao không ở nhà ăn cơm mà giờ này còn đi nữa mày ” – mẹ nó hỏi
“dạ con đi sinh nhật con nhỏ lớp trưởng con xin ba rồi mà ” nó trả lời với thái độ nài nỉ
” uh đi thì đi 10h 11h là lo về đi nghe chưa thằng kia – mà bài vở học xong chưa đó ”
câu hỏi thiệt là rất thừa – hỏi chuyện học với nó thì thôi thà hỏi cái khác còn sướиɠ hơn vì có bao giờ nó học đâu mà hỏi
” dạ xong hết rồi -với lại ngày mai học toàn môn mới không ah nên không phải lo hihi ” – thôi con đi ah trễ rồi má .
vừa nói dứt lời nó phóng chiếc leo núi để hết số 3 đạp gắng đầu gắng cổ tới nhà Xuân – haizz vừa tới nhà Xuân nó nhìn là biết cũng thuộc dạng nhà có tiền nhìn 2 con sư tử ngoài cổng rồi hòn non bộ với dàn phong lan là nó hiểu.ngôi nhà cao 3 tầng khang trang là thế .
reng reng – tôi nhấn chuông cửa
” cậu hỏi ai ” – tiếng một người phụ nữ hỏi cắt đứt dòng suy nghỉ của nó . ” dạ con bạn của Xuân tên Minh ah ” – nó cứ tưởng người phụ nữ đó là mẹ của Xuân – ” vυ" – bạn con ah mở cửa cho Minh vào giùm con ” ah thì ra người phụ nữ này là vυ" nuôi của Xuân hèn gì – con nhà giàu không bao giờ ra ngoài nắng nên y hệt tiểu thư
” ông đợi tui xíu ha tui thay đồ sắp xong rồi “.
Xuân từ dưới lầu bước xuống với chiếc váy cách điệu kiểu tiểu thư đã vậy còn mặt áo cổ trái tim màu hồng làm tôn lên cái làn da trắng muốt của Xuân .
chết cha con nhỏ này chắc nó mặc váy lại bắt mình đạp chiếc mini hồng của nó đây mà – chết cha sao giờ.
” ông biết đi xe máy chưa ? ” – hả? tui hả một tiếng – thì hồi trước có chạy chaly của thằng bạn mấy lần với thỉnh thoảng lấy xe bà già chạy ra ngoài thuê đĩa nên cũng biết .
” chạy xe máy dễ ồm có gì đâu không biết ở nhà tui chạy hoài ” nó trả lời
“uh vậy ông dắt chiếc atila ra chở tui nha mặc váy như này mà còn đi xe đạp biết chừng nào mới tới ” . đúng là nhà giàu có khác mới lên lớp 10 mà ông bà già mua cho atila.
uh – dắt xe ra thì Xuân leo lên cẩn thận ngồi chéo một bên khéo léo che váy lại
” ông cho tui ôm ông nha ” – Xuân hỏi
” hả ” – nếu đếm thì nó cũng hả mấy chục lần tối nay rồi đó
” tui không có lợi dụng ông đâu !!!!! mẹ ngồi một bên mà không ôm ông té chết hả cha ” Xuân nói .
” uh thì tui có nói gì đâu – ôm tí nữa về tính tiền ah 2k 1 phút ôm được thì tra tiền nhá đẹp trai như tui tiền ôm hơi cao ” nó phản pháo
” uh ngoan rồi tí về tui bo cho ” xuân nói mà lại mỉm cười .
” mà ông chạy chậm chậm thôi ah chạy nhanh gió thổi tóc rối hết ”
” biết rồi má ” nói dứt lời nó rồ ga đi. Tự bao giờ Xuân đã vòng tay ôm eo nó bao giờ bỗng dưng cái cảm giác được ôm – cảm giác được hai trái đào tiên tì vào lưng lần đầu tiên cộng với mới đọc truyện cô giáo thảo mấy hôm trước làm thằng nhỏ ngóc đầu dậy – làm nó mặc quần jean căng tức kinh khủng.
sướиɠ ở lưng mà tức ở dưới – đúng là oái ăm
” ông chạy tới quán karaoke sau trường ở đường XYZ nha ”
” ok ” nó trả lời ngắn gọn – vì lúc này nó có nghỉ được gì ngoài liên tưởng về 2 trái đào tiên đằng sau nữa đâu
vừa bước vào phòng karaoke đã đông đủ khoảng được 16 17 người tính nó và Xuân nữa thì chắc cũng 20 người – má sinh nhật gì đông thế không biết
nó và Xuân vừa bước vào : ” ai zậy mày Xuân – bồ mày hả xuân – đẹp trai quá !!! ” một con bạn nó bước ra hỏi làm tự dưng nó mắc cỡ
” uh – bạn trai mới của tao được chưa ” Xuân trả lời .
” Hả” lại một lần nữa nó hả . nó hỏi nhỏ Xuân thì Xuân kéo tay nó ra hành lang : ” ông có để ý cái thằng ngồi gần con liên không – thằng đó cứ theo tui hoài mà tui hông có thix nó – nên hôm nay có gì ông giả vờ là bạn trai tui ha cho nó khỏi theo tui nữa – chuyện này là chuyện tui nhờ hồi sáng ”
khuôn mặt đờ đẫn của nó ngây dại được 10s rồi lại sáng lại – sáng lại rồi tắt – như cái đèn chớp trang trí – thì ra là giả ah – bỗng dựng hụt hẫng lạ . ” uh ” nó tra lời
Xuân vui vẻ nắm tay nó vào lại phòng karaoke – để ý kĩ thì thằng đó nhìn mặt cũng cô hồn lắm nhìn cứ như dân anh chị – Xuân thì như công chúa nghỉ sao quen với ba.
Bỗng dưng nó cảm giác ai đang lườm nó thì ra thằng đó nãy giờ cứ lườm lườm nó làm nó bỗng chốc khó chịu – nó quay lại dòm thẳng vào thằng đó đại loại – thix gi chú – thix thì anh chiều nhá
đâu được nửa tiếng thấy nó và xuân cứ vui vẻ tay trong tay rồi thỉnh thoảng nó lợi dụng ôm Xuân làm nó tức nổ đôm đốm mắt
thằng đó đứng dậy : ” chúc mừng sinh nhật nha Xuân – Tuấn có việc phải về trước nha ” – vừa nó tay thì đưa quà sinh nhật cho Xuân còn mắt thì cứ lườm nó – báo hiệu cuộc chiến giữa 2 con đực giành con cái haizz thiệt là khổ
tiệc tàn – trên đường về Xuân hỏi thầm : ” trong đám đó ông thix ai tui làm mai cho trả công cho ông chịu hok – mấy con quỉ trong đám nó kết model ông đó ”
” Hả” – – ” ah uh tui hok thix ai hết tui thix bà – bà có làm mai cho tui ko? ” nó mạnh dạn hỏi.
” giỡn quài ông – tui cũng hôk biết từ từ tính hihi – ah mà quà tui đâu đi sinh nhật mà không mang quà cho tui ” xuân hỏi
nói tới quà nó mới nhớ ” chết mẹ cái lắc 45k chứ ít gì – ah nó sực nhớ ra vẫn còn treo trên xe đạp của nó .
” tui quên mua rồi với lại hết tiền rồi thôi để mai tui mua cho bà bịch kẹo me nha ” nó hỏi thử Xuân.
” cảm ơn – ông mang bịch me về nhà ăn nheng tui hok thx ăn me ”
xuân trả lời với chút xíu bực tức
vừa về tới nhà dắt xe vào cho xuân – tui lụi cụi tháo cái túi nilong đen bên trong có hộp quá của xuân đưa cho xuân
” nè tặng bà 1 cục kẹo me – yên tâm không phải một bịch đâu ha ” nó trêu Xuân.
” có quà mà không muốn đưa cho người ta ” Xuân nói lại một nụ cười nở trên môi Xuân – sao bỗng chốc nó có cái cảm giác yêu cái nụ cười trong veo tinh khiêt như thế thôi tui về trễ rồi bye bà ha mai gặp heng ah nhớ sử dụng quà tui ngay ngày mai nha nó nói
” tất nhiên ” xuân nói
nó về nhà mà lòng vui phơi phới mà có biết đâu ngày mai giông tố kéo đến giăng kín đường về của nó.
Hạ hồi phân giải . cảm ơn đã đọc chap mới của siro
Hi hi – có thể nói tự truyện của mình rất là dài nha là thứ nhất thứ 2 tự truyện của siro chủ yếu là những mối tinh có thể nói là rất đẹp nên siro hok muốn viết về sεメ nhiều lắm như những truyện người lớn bình thường chủ yếu là tinh yêu học sinh – sinh viên pha lẫn chút ít sεメ – nhưng siro sẽ viết đều tay mong các huynh đệ ủng hộ nhiệt tình nha hihi .
Với lại quê mình ở Nha Trang – hihi SteveTin hay quá cho 1 vé !!!
Vừa dắt xe vào nhà nó đã gặp ánh mắt lườm lườm của bà già nó – haizz biết ngay mà – đi sinh nhật về tới 11h đêm bà già không cằn nhằn mới sợ ah
nó rón rén dắt xe nhẹ nhàng khép cửa như một thằng ăn trộm sợ bị bắt gặp .
” đi đâu giờ mới về hả thằng kia ? ” mẹ nó hỏi
” dạ thì con đi sinh nhật bạn mà ” nó lí nhí trả lời với một gương mặt thánh thiện hết sức
” Trai hay gái – liệu hồn nghe chưa mới tí tuổi tập tành yêu đương nhăng nhít đi tao ” mẹ nó cằn nhằn.
Cứ thế nó phóng lên căn phòng của nó thầm nhớ về khuôn mặt xinh xắn của Xuân – nhớ cái cảm giác được Xuân ôm làm cho nó có cảm giác hạnh phúc nhẹ nhàng đến lạ.
Nó lật thời khóa biểu ra – chết mẹ mai gặp lại me cô chủ nhiệm tóc xoăn mà nó đã đi cắt tóc đâu – sao giờ haizz thôi kệ mai tính cùng lắm chiều mai mình về cắt ngay là được cứ thế nó ung dung leo lên giường tắt đèn mong cho đến ngày mai .
” Xuân iu Minh ngay từ lần đầu gặp ở lớp rồi nhưng Xuân không dám nói – vậy Minh có thix Xuân không ” – Xuân ngây thơ hỏi nó – nó chỉ ” uh hình như là Minh cũng thix Xuân hay sao ah Minh cũng không biết nữa mà chắc zậy ah ”
” zậy là được rồi – chỉ cần Xuân thix Minh – và Minh cũng thix Xuân thì tụi mình làm ông xã bà xã nha ”
Nó không thèm trả lời lại mà chỉ vội vàng chộp lấy khuôn mặt trái xoan của Xuân hôn ngấu nghiến – cái lưỡi ướŧ áŧ tham lam của nó dường như muốn xoắn vào lưỡi của Xuân – còn 2 tay của nó như tự lúc nào đã ôm trọn bầu ngực tròn trĩnh của Xuân – cứ thế nó bóp nó nhào – Xuân ơi anh iu em .
– ” Bây giờ là đài tiếng nói Việt Nam phát thanh thủ đô Hà Nội trên tần số 106 Mghz _ bây giờ là 6 h theo giờ địa phương ”
bíp bíp bíp – nó sực mình tỉnh giấc thì ra là mơ – mơ cái gì mà sướиɠ vậy trời mà sao mới mơ có chúc xíu vậy trời – ông trời ơi sao thiệt bất công sao không cho con mơ thêm xíu nữa . Bỗng nó có cảm giác quần đùi nó ướt ướt nhơn nhớt .
Cái gì thế này trời chẳng lẽ tối hôm qua trời mưa hay là chẵng lẽ nó đái dầm – mà sao cái mùi nghe quen quen
Chết cha nó bị xuất tinh – tự nhiên sao xuất tinh ta – hay mình bị ảnh hưởng truyện sεメ hả ta – với mọi câu hỏi bỗng dưng xuất hiện trong đầu nó vì chưa bao giờ nó bị như thế làm nó lúng túng bỗng chốc mẹ nó gọi
” Ti mày dậy chưa gần 6h15 rồi đó lẹ chớ trễ học bây giờ ”
” dạ con đang thay đồ ” – nó lúng túng trả lời chết cha giờ sao đây thế là nó nghỉ ra một cách – thay cái quần đùi dính đầy nước của nó nhét vào lại tủ đồ sạch – kế sách này nó coi của Khổng Minh – hehe dù mẹ nó có biết cũng không ngờ được hehe .
Cứ thế nó ung dung tới trường . Hôm nay tự dưng nó thấy Xuân đẹp đến lạ thường . Xuân mặc áo dài cách điệu hơi mỏng mà còn mặc áo ngực hồng tóc cột cao để lộ cái cổ trắng muốt của Xuân – thiệt là suốt cái tiết một cứ làm nó chẳng suy nghĩ được gì cứ thỉnh thoảng len lén dòm vào cặp ngực của Xuân rồi lại suy nghĩ về giấc mơ hồi hôm – nó thầm nghĩ trong đầu chắc tối nay đi ngủ sớm chắc lại mơ tiếp giấc mơ hôm qua
Tiết thứ 2 nhỏ Xuân quay lại chìa cái vòng tay nó tặng – nhỏ cười lộ hàm răng trắng tinh đều như bắp – ” tính ra ông cũng có mắt thẩm mỹ ha cũng biết tui thix màu hồng ha – mua cái vòng mà có viền màu hồng nữa chứ ”
” thôi mẹ nhìn mẹ từ trên xuống dưới hồng nguyên cây – có thằng nào mù mới không biết bà thix màu hồng ah ” – nó suy nghỉ – ah uh tất nhiên tui mà – hihi
tiết thứ 2 cứ thế trôi qua với 2 cuốn truyện và nhìn ngắm cửa sổ thỉnh thoảng len lén nhìn Xuân bỗng phút chốc nó nhớ tiết thứ 3 tiếc của mụ cô hắc ám thiệt là –
đầu óc Khổng Minh của nó nghỉ ra một kế vén 2 tóc mai qua bên tai còn tóc mái thì ráng dùng tay vuốt sang một bên – nhỏ Xuân ngơ ngác quay sang hỏi ” tự dưng điệu zậy ông – ngồi vuốt tóc hoài ”
” tí nữa tiết sau là tiết bà chủ nhiệm – hôm bữa bả kêu tui cắt tóc ngắn nhớ không mà tui ko thix tóc ngắn nên tui đã cắt đâu ”
” ah ha hèn gì hên xui đi ông ” nhỏ vừa cười vừa nói bỗng tự dung nó muốn tát yêu vào mặt nhỏ xuân quá . ước gì nó mạnh dạn nói được như đại loại anh yêu em hay gì Minh thix Xuân nhưng chắc là nó không dám nói đâu . nó có bao giờ thix ai bao giờ đâu tự dưng cứ nghỉ về chuyện ấy làm nó thấy ngượng nghịu
” gớm 2 ông bà tình cảm quá ha – ngồi học cứ tâm sự suốt ha ” con mỏ nhọn quay qua phát biểu – má nhiều chuyện sợ hèn gì mỏ càng ngày càng nhọn má – má lo thân má đi bày đặt lo người ta nghĩ là thế nhưng nó cũng thấy thix thix khi nghe con mỏ nhọn nói về 2 đứa tụi nó .
” cả lớp đứng dậy ” tiếng nhỏ Xuân nói làm cắt dòng suy nghỉ của nó – rồi xong nhìn mặt cô chủ nhiệm sao hôm nay hắc ám thế không biết chắc tối qua ông chồng không vét máng đây chắc luôn
” các em ngồi ” – vừa nói vừa đảo mắt cú vọ của mụ nhìn xung quanh lớp cứ mỗi lần mụ nhìn về phía nó lại làm nó có cảm giác lành lạnh sống lưng cứ như cảm giác đi coi người ta cầu cơ ở Cầu xóm bống
cứ như thế được 35 40 phút sắp hết tiết của mụ là tới giờ ra chơi – haizz cố lên sắp thoát rồi 5 phút nữa thôi – mẻ quên cái vụ tóc của mình rồi hehe sung sướиɠ quá .
” bài học tới đây là kết thúc sẵn tiện tôi cũng muốn nói vài điều với các em – đầu tiên ban cán sự lớp hiện tai làm rất tốt – cô mong muốn các em tiếp tục phát huy ”
chính xác cứ thế phát huy lẹ đi đánh trống ra chơi đi – nó thầm nguyèn rủa lão cai trường .
” mà hình như lớp ta cũng có vài phần tử cá biệt nhỉ ”
vừa nói mụ vừa nhìn nó – chết cha con mẹ này nhớ dai quá giờ sao haizz thiệt là khốn khổ như Đường Tăng đi thỉnh kinh mà Gặp Bạch cốt tinh 3 lần thiệt là
” anh Minh ngày mai tôi quay lại lớp với tư cách là giáo viên nề nếp của trường kiểm tra tác phong anh – còn tóc dài nữa thì tôi tự tay cắt cho anh nhá ” mụ vừa nói vừa nhìn thẳng vào nó – haizz đời cô lựu rồi
” dạ ” thùng thùng thùng – vừa dứt lời nó tiếng trống trường vang lên
Tổ cha thằng đánh trống – đánh sớm 5 phút có chết ông hok – ông đánh đúng giờ làm tui phiêu diêu miền cực nhọc rồi . haizz khốn nạn mà thiệt là khốn nạn – tức tối nó lò mò xuống căn tin mua bánh tiêu với sữa đậu nành ăn lót dạ tung tăng lên lớp thì bỗng dưng nó thấy Xuân đứng nói chuyện với 2 thằng nữa chắc là bạn học của Xuân học 12 hay sao ấy nghe Xuân cứ dạ dạ là nó phát ghét nhưng hình như ba người đang nói về nó hay sao ấy cứ thình thoảng liếc nhìn về phía nó .
” Thấy tui đẹp trai nhìn quài ba ” nó thầm nghỉ trong đầu
cuộc nói chuyện chớp nhoáng của xuân kết thúc cũng là lúc Xuân quay lại bàn cuối ngồi sát bên nó xuân nhẹ nhàng nói bằng một vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng .
” hay ông trốn 2 tiết cuối y – hay xin nghỉ cũng được ” Xuân nói với nó bằng cái giọng vừa như van lơn pha lẫn sự lo lắng thấy rõ .
” gì zay bà tự dưng kêu tui trốn học – tui ít ra không siêng học lắm nhưng tui ghét trò trốn học ah nha có gì không ? ” nó hỏi lại vì tò mò
” ah ông nhớ cái thằng tối hôm qua tui nói ông không cái thằng tên Tuấn ah ” ah nhớ rồi thì cái thằng mặt giang hồ trong sinh nhật tối hôm qua của Xuân cái thằng lúc nào cũng lườm lườm nó suốt .
” uh thằng đó học 12 cũng trường này nè – tui nghe mấy thằng anh tui học cùng khoá với nó nói hình như nó xin về sớm nó đợi Minh trước cổng trường ah nên chắc là ông về sớm cho chắc an chứ không coi chừng bị nó đánh ” xuân nói với vẻ mặt lo lắng.
tự dưng lại bị Xuân lo lắng với cảm giác khó chịu xen lẫng với nó giống như lòng tự trọng của nó bị xúc phạm nó suy nghỉ liệu trốn hôm nay chứ có trốn được cả đời không. vừa suy nghỉ nó chọn phương án cùng lắm thì xúc nhau chứ sao giờ >
nói là thế chứ no biết thế nào thằng Tuấn chó – biệt danh của thằng kia sau này nó tìm hiểu mới biết . thế nào cũng kêu đồng bọn lên ừ thì nó cũng có võ nhưng 1 chọi 1 thì được chứ nó phải chung tử đơn đâu mà 1 chọi 20 thôi thì xuống gọi chô mấy ông anh cùng xóm lên cho chắc ăn hehe nghỉ là làm nó chạy ra mượn điện thoại ông chủ tiệm net trước trường điện thoại .
” anh hưng hả – em nè anh rảnnh không ? em có xíu chuyện ” với nó ông anh này mặc dù chỉ là người cùng xóm nhưng anh em chơi với nhau từ nhỏ cùng đi học võ huống hồ gì ông thuộc diện có máu mặt ở cái đất nha trang vậy sao không nhờ ổng hehe
” gi may – mới 10h30 mà gọi làm gì mày – dm tối hôm qua mới đi gom hàng về mệt chết mẹ luôn có việc gì không nói ra luôn đi tao coi ” anh nó nói là thế chứ lúc nào cũng sẵn sàng giúp đỡ nó .
” dạ trên trường có thằng loz kia nó đòi chơi em mà chắc nó cũng có band nên có gì tí nữa 11h anh chạy qua chu văn an nha anh . ”
” tưởng cái loz gì 11h tao qua xem thằng nào mà xạo loz đòi chơi đệ của tao ” anh nó đông ý cái rụp khiến nó tự dưng nhẹ nhõm vì nó biết một khi ông anh nó ra mặt thì nó không ngán anh nào ngại trừ như Hà lê Hay chú Tin thôi .
nó như mở cờ trong bụng vì dù gì ở cái đất nha trang này có bao nhiêu người – giang hồ thì có bao nhiêu – huống hồ gì .nó quay về lớp mà không quên bắtt gặp cái chép lưỡi của thằng chủ tiệm nét – thằng chả hất hàm nói ” tí nữa có đánh thì mấy ông làm ơn đừng kéo vào tiệm tui giùm nha – ” ok huynh tất nhiên có anh em tới mà tụi nó dám đánh ah
quay trở lại lớp học ngồi sát bên Xuân tự dưng nó lại có cảm giác được người khác lo lắng tự dưng lại thấy yêu đời đến lạ – trái ngược với cảm xúc của nó là cái cảm giác lo lắng của Xuân làm nó cảm thấy tội tội
” sao ông không về luôn đi quay lại chi nữa zay ” xuân lo lắng hỏi nó
” ah uh tui cũng định về mà tui sợ thằng đó nó không thấy tui nó lại chặn bà nó làm gì nữa tui cũng ko thix thằng đó cùng lắm thì ăn đòn chứ có gì đâu mà bà lo hehe ” tự dưng nó văn vẻ thế nó bắt gặp thoáng qua cái cảm xúc vui vui trong mắt của Xuân
” thôi zậy tí nữa có gì tui đi cùng ông chắc có tui nó cũng hok dám làm gì quá đâu ” xuân nói
” chi bà – nói chớ hồi nãy tui gọi ông anh tui rồi tí nữa ổng với mấy ông bạn ổng qua trường ngồi uống nước đợi tui về chung mà lo gì ” hehe nó ” mạnh dạn nói
” thiệt hả ” Xuân mở tròn to đôi mắt trong veo hỏi lại nó như để khẳng định sự chính xác của thông tin xuân vừa nghe
thùng thùng thùng
tiếng trống báo hiệu 5 tiết học kết thúc mặc dù biết là sẽ đối mặt với kẻ thù – mặc dù biết mình không cô độc mặc dù …. nhưng nó vẫn có cái giảm e ngại nó cứ suy nghĩ rồi lại tháo ổ khóa xe đạp một tay cầm khóa dây thủ sẵn chỉ cần thằng nào xông vào là anh phang là vêu mồm – nó và xuân cứ thế dắt xe ra khỏi cái cổng trường – tự dưng hôm nay cái khoảng cách tự dưng như ngắn lại thì phải . vừa mới ra khỏi cổng trường thì nó đã bắt gặp cái nhìn sắc lẹm của tuấn chó.
Ủa s tới đây ngừng r a :(( e đọc từ năm lớp 10 tới h là 23t r a k viết tiếp hả