Chương 19
nó mở mắt dậy mệt nhọc sờ soạng bật đt lên cũng 1h chiều rồi – nó lúc đấy thường hay dậy tầm 1 -2 h sẵn đi ăn trưa luôn tiết kiệm tiền ăn sáng – ( con nhà nghèo nên hay tính chi li lắm ^^)
Hằng vẫn nằm sát bên nó phần trên vẫn lõα ɭồ – chỉ có phía dưới không biết tự lúc nào hằng đã mặc qυầи ɭóŧ vào rồi – giờ đây nhìn kĩ cái qυầи ɭóŧ mỏng manh nhỏ bé ấy – tự dưng sao thấy nó gợi cảm quá
ah mà hình như tối hôm qua nó nhớ là con bé hình như còn trinh thì phải tự dưng nó thấy tội lỗi nó lò mò xuống giường đau đái quá mà cái cảm giác bó tức ở chym vẫn còn làm nó thấy căng tức tới bây giờ
nó nhẹ nhàng bước xuống giường mở cửa ra nó chạy vào toa let – kéo chym ra chuẩn bị đái – nó thấy ở gốc chym nó có vệt máu thì phải
” oắc đờ heo ” nó nhìn vệt máu không nhiều nhưng khẳng định với nó một điều là nó là người đầu tiên của hằng tự dưng cái cảm giác tội lỗi tràn đầy –
nó bước vào giờ làm gì đây thôi bật máy tính lên cũng chẳng biết làm gì mệt quá nó lại tắt máy – con bé vẫn ngủ say như chết éo biết tối hôm qua làm gì mà ngủ say thế không biết
nó trườn lên giường nằm sát bên nhỏ – cặp ngực vẫn để trống vẫn phập phồng qua mỗi hơi thở của nhỏ làm nó nuốt nước miếng
bất giác nó đưa tay lên vuốt ve cặρ √υ" trắng hếu đó – hằng he hé mở mắt dậy con bé cũng không nói gì làm nó suyy nghĩ con này bình thường nói nhiều vãi đái mà hôm nay không nói gì thế ta
” anh xin lỗi ” tự dưng nó xin lỗi con bé tại nó cảm giác nó là người có lỗi đại loại là thế dù gì nó cũng là người phá đời em – nên nó mặc cảm
” sao anh xin lỗi ” – con bé vừa hỏi vừa ngạc nhiên tự dưng làm cảm giác tội lỗi của nó tăng lên hơn bao giờ hết
” ah thì thì ” nó tự dưng cảm giác khó nói khó đề cập với cái vấn đề phá trinh hay đại loại thế
” anh không phải lo gì đâu – chẳng qua em thích anh nên em tự nguyện thôi ” con bé bắt đầu nói – chắc Hằng cũng đoán được ý định của nó nên trả lời luôn
nó bất giác sững sờ con bé cũng chẳng trách nó cũng chẳng làm gì cả – nó bất giác tiếp tục xoa lên bầu vυ" của nhỏ
” hôm qua chưa đủ hả ? ” hằng hỏi nó
nó cũng không trả lời nó chỉ im lặng xoa bóp xung quanh bầu vυ" của hằng rồi lao vào bú nút như trẻ con thèm sữa lâu ngày nó lần tìm đôi môi mềm ấm áp của hằng 2 đứa lại cuốn vào nhau một lần nữa say mê –
Chương : Quá Khứ ( mỗi lần quay lại quá khứ nó cảm giác sợ – sợ cái tình cảm ấy tràn về )
Nó tiễn nhỏ về mà lòng khoan khoái đợi nhỏ dứt hẵng bóng sau con đường nó cũng vào nhà đóng cửa rồi nó lên nhà bật tivi lên chẳng có gì coi tivi gì mà chán phèo đang chuyển kênh qua lại thì ông già nó cũng về
” ủa sao ba về sớm vậy ” nó thắc mắc hỏi ông già nói – chỉ cần nhìn mặt ông già nó cũng thấy ổng đang có gì đó khó chịu . không trả lời ông già nó vào phòng nằm thở dài – sau này nó biết cái lô hàng ông già nó hùn vốn bị lũ cảnh sát kinh tế tóm nên đi tong
nó cũng chẳng biết làm gì haizz thắc mắc hỏi nữa ổng chửi là có ah
đang suy nghĩ bà già nó cũng về – nó đoán có chuyện gì lớn xảy ra nên bà già nó mới bỏ tiệm về nhà chứ bả ít khi bỏ tiệm về lắm vì bà già nó cũng không tin mấy người làm trên đó
” tui nói ông rồi đừng có hùn hạp mà không nghe giờ đi tong mấy trăm triệu rồi thấy chưa ” bà già nó cằn nhằn nó nghe rõ – haizz cứ mỗi lần mà mất tiền thì bà già xót của cằn nhằn nghe thê lương thảm não hơn vở kịch đời cô lựu
nó cũng ráng nghe ông già nó nói gì nhưng ông già nó cũng không nói gì – haizz hồi đó nó cũng biết mấy trăm triệu to vãi đái – hình như lúc đấy vàng mới có mười mấy triệu một lượng thì phải ^^
” thì bà để từ từ tụi tui tính chứ mấy thằng chả chặn thôi chứ chưa dám nuốt được đâu “ông già nó bắt đầu nói nghe thảm não thật nhưng cũng có tí gì đó hi vọng
” mà bà không hỏi nó ăn gì hả ” ông già nó hỏi bà già nó làm nó hết hồn vì đang nghe lén 2 ông bà già nói chuyện
” Ti ơi ” bà già nó ở nhà dưới kêu nó – nó giả vờ chạy vào trong phòng rồi hét lên dạ – cho bà già nó nge – nó chạy xuống
” mày ăn gì chưa ? ” bà già nó hỏi nó
” dạ chưa mà tí nữa con đi chơi với bạn chắc tụi con đi ăn luôn ” nó trả lời rồi tìm cách chuồn chứ nhìn tình hình căng thẳng như chiến sự taliban thì bà già nó nổi khùng lại không cho nó đi chơi nữa thì khổ
” đi thì về sớm sớm đó nghen chưa” bà già nó dặn dò – cũng không cằn nhằn nó chắc tâm trí của bà già nó treo trên cái chuyến hàng của ông già nó rồi để ý gì nữa
” thôi tui chạy lên tiệm lại ah ông coi tìm cách xoay xở đi chứ tiền làm mồ hôi công sức để chúng ăn hết ” bà già nói rồi đi ra ngoài dắt xe chạy lại lên tiệm
nó chạy lên phòng lại nghe ông già nó lấy dt gọi cho mấy ông nào nữa lo cái vụ bị bắt xe hàng ( nói thật ra hồi đó buôn hàng muốn có lợi nhuận thì cứ lao vào ôm hàng điện tử trốn thuế rồi thuốc lá – ông già nó cũng thế )
nằm suy nghĩ lung tung – chuyện của người lớn cũng không làm nó phân vân cho lắm nó cũng chưa hiểu tiền quan trọng cho lắm — cần thì ông bà già cho thôi
đợi mãi cũng tới 7h nó thay đồ xong xuôi thì nhỏ cũng chạy qua nhà nó – nhỏ lại mặc quần short áo thun đen ôm – không biết bác nào có cảm giác như siro không nhưng cứ mỗi lần siro quan hệ với 1 nhỏ nào đó tự dưng thấy nhỏ đẹp hơn bao giờ hết
” ba con đi chơi với bạn xíu nheng tối con về ” nó xin ông già nó không biết ổng có nghe không tại thấy ổng đang cầm cái đt nói chuyện ( thời đó ông già dùng đt trắng đen nokia 8650 hay sao ấy – nó không nhớ rõ chỉ nhớ cái đt mà nó khoái chơi trò con rắn
nó chạy ra mở cửa cẩn thận khóa cửa lại – nhỏ tụt về sau chờ nó cầm cương
” em ăn gì chưa ” nó hỏi nhỏ vừa hỏi nó vừa đá chống đề xe chạy
” em mới ăn xong ” nhỏ trả lời – nhỏ lại ôm nó nó cảm giác khoan khoái quá
” mà hôm nay ba em ổng nói gì xe hàng gì rồi tùm lum hết nói chung là ba em không vui nên chắc tối nay em về sớm ah” nhỏ nói – ái chà thế là ông già nó và ông già nhỏ hùn hạp đây mà
haha nó bật cười – té ra đồng cảnh ngộ – thậm chí có lúc nó đã từng tưởng tượng cảnh 2 nhà làm thông gia ông già nó với ông già nhỏ nó cảm thấy hạnh phúc
” tự dưng cười dô duyên” nhỏ hỏi nó
” thì anh mới phát hiện ra là ông già em và ông già anh hợp tác làm ăn chứ sao – vậy sau này làm thông gia là hợp lý haha ” nó nói làm nhỏ khoái chí ôm nó chặt hơn
không biết ăn gì nó rẽ vào quán bánh bột lọc bánh hỏi trên đường huỳnh thúc kháng ăn cho nhẹ bụng với lại nó thích ăn mấy cái bánh bột lọc bánh nậm
” em ăn với anh cho vui luôn nha ” nó năn nỉ nhỏ – ai đời dắt bạn gái vào quán ăn rồi lại ăn một mình nó sợ cái cảm giác ấy
” vậy kêu em một khay bánh bèo luôn heng ” nhỏ nói
” cô cho con 1 dĩa bánh nậm – 1 dĩa bột lọc – 1 khay bánh bèo ” nó gọi món haizz cái bụng đói réo rắt mà nghĩ lại thời ấy cũng vui đã bao giờ có đt đâu – đi chơi toàn hẹn ở đầu rồi chạy tới thế mà lúc nào cũng vui
ăn xong 2 đứa chạy qua cổng trường chu văn an thì thấy một tốp trai có gái có đứng lố nhố lăng xăng – mà cái lũ quỉ mới lớp 10 nên 1 nữa vẫn đạp xe đạp chỉ có vài đứa cá biệt đi xe máy – hehe lúc đấy mà rủ chúng nó chạy lên thành ăn bánh ướt thì tụi đạp xe đạp lòi phèo
bỗng nó bắt gặp một khuôn mặt quen thuộc – nó không thể nhận ra cái mặt con nhỏ khốn nạn chửi nó – con Dung !!!
nó vẫn bực cái đợt đó ngồi yên trên xe nhỏ thì vòng tay ôm nó – nó lại nhìn thẳng vào mặt Dung – con Dung cũng không vừa – vừa nhìn nó vừa ôm thằng bồ – cứ y như bồ mày ôm mày thì bà ôm bồ bà
thế mà chửi nó là vô văn hóa – đυ. má cũng thuộc dạng nằm ngửa cho trai đẩy chứ có văn hóa máu loz ấy
nhỏ nhéo nó một cái cắt đứt dòng suy nghĩ – ” sao nhìn nhỏ Dung gì kĩ quá zây ” ối mẹ ơi sao cái đất nha trang bé thế đi đυ.ng tùm lum hết trời
” ah con loz đó hôm bữa nó chửi anh nên tới giờ anh vẫn ghét ” nó trả lời
” ủa mà em cũng quen nó hả ? ” nó thắc mắc hỏi
” thì con nhỏ này là bạn của con Liên nó ở gần nhà nên tụi em cũng nói chuyện mấy lần ” nhỏ trả lời
bỗng dưng thấy Dung ôm chặt thằng bồ nó ghét – nó cảm thấy gai mắt
” mấy ông bà có đi không hay đứng đây cả đem zay ” nó phát bực hỏi lên – má bàn bạc đi chơi không bàn bạc chỉ toàn đứa đứng người ngồi nói chuyện cứ y như mấy năm chưa gặp lại bao giờ ấy
không ai trả lời – hình như tụi nó cũng không quan tâm tới câu nói của nó –
” thôi 2 tụi mình đi uống sinh tố rồi về heng chứ đợi cái đám cúm gà này chừng nào mới đi chơi ” nó hỏi nhỏ – nhỏ không phản đối nó đề ga vọt đi trước mọi ánh nhìn của mấy đứa mà nó cũng không quan tâm tại nó có biết ai đâu
ngồi vào quán nó chọn góc khuất vì nó thắc mắc nó muốn hỏi tại sao nó muốn biết nó có phải người đầu tiên của nhỏ không
sau khi uống cạn 2 ly sinh tố nó vẫn không thể hỏi được cứ mỗi lần nó định mở miệng ra hỏi thì tự dưng lại cảm giác thôi
dắt xe ra nó và nhỏ chầm chậm dạo đường biển cái cảm giác gió thổi nhè nhẹ miên man làm nó thêm can đảm
” anh hỏi thiệt nha – anh là người thứ mấy rồi ” nó hỏi nhỏ – phải một lúc nhỏ mới hiểu hết ý nó
” anh là người thứ 2 ” nhỏ trả lời nó
” đó biết mà – tui là thằng thứ 2 mà – ăn ốc của thằng khác rồi khốn nạn mới lên lớp 10 mà đã làm chuyện người lớn abcd …” nó suy nghỉ đủ thứ trong đầu – trong cái não bé tí của nó mọi chuyện cứ y như cái ly sinh tố nó vừa uống
” còn chuyên đó đó – chuyện mà mình làm hồi chiu thì anh là người đầu tien” nhỏ tra lời nó vẫn bằng cái giọng nhẹ nhàng
Ủa s tới đây ngừng r a :(( e đọc từ năm lớp 10 tới h là 23t r a k viết tiếp hả