Chương 40: Ăn cơm trưa trong căn tin

Mã Lan không thích nghe Triệu Đức Tam hỏi như vậy, cô trừng thẳng con mắt , nghiêm túc nói:

- Đức Tam, không được so sánh với Vương An Quốc như vậy, chị cho ông ta chà đạp thân xác chẳng qua là muốn cầu cạnh, còn đối với em thì cái gì cũng không tính toán, là cảm thấy cùng với em rất có cảm giác, cái dạng hạnh phúc của người đàn bà, hiểu chưa?

Triệu Đức Tam thấy Mã Lan sắc mặt dị thường khó chịu , liền nhận sai nói:

- Xin lỗi chị , em không có ý tứ, đúng ra em cũng vậy, đối với chị Mã Lan rất có cảm giác.

Mã Lan chui vào ôm chặc lấy hắn, cô dùng mặt dán chặt trên l*иg ngực rộng , cảm giác đặc biệt thư thản an nhàn vô cùng.

………………………………………………………………………………………..

Triệu Đức Tam sáng sớm phải đi làm, Mã Lan ngủ vẫn chưa tỉnh lại, hắn thận trọng nhẹ nhàng lấy ra cánh tay của cô khoác lên ngang hông của hắn, nhẹ chân nhẹ tay xuống giường mặc quần áo, đi ngay đến cơ quan.

Sáng sớm đến văn phòng, Triệu Đức Tam liền đóng cửa lại , lại nhảy lên cái bàn, đem cái máy quay phim lén giấu kín tại phía dưới trong khe máy điều hòa, rồi mới bắt đầu quét dọn vệ sinh .

Hơn 9 giờ sáng Vương An Quốc Tài khệnh khạng mở cửa đi vào, trên mặt có mấy vết trầy do móng tay cào, sắc mặt không được tốt, nhìn Triệu Đức Tam liếc qua, cũng không nói gì, đi thẳng vào trong văn phòng mình.

Triệu Đức Tam rót cho ông ta chén nước trà, rồi kéo cửa lại đi ra ngoài, ngồi tại trước bàn làm việc mình, lại bắt đầu không có việc gì làm chờ đợi phát chán. Đến cục khoáng sản than đá đi làm mấy ngày nay, Vương An Quốc cho tới bây giờ không có sắp xếp cho hắnqua công việc gì, hắn đã sớm nghe nói nhân viên nhà nước suốt ngày là uống trà xem báo, thấy lời nói này tuyệt là không giả , thanh nhàn là có thanh nhàn, nhưng rỗi rãnh nhức hết cả “ bi “ làm cho hắn cảm giác có chút khó chịu.

Đợi hơn một tiếng đồng hồ, không có con mồi đi vào, Triệu Đức Tam nghĩ thầm , ngày hôm nay chắc là làm việc không công rồi, xem ra máy quay phim không có gặt hái được cái gì.

Hơn 10 giờ sáng Vương An Quốc ở bên trong phòng nhận một cú điện thoại, ông ta đẩy cửa ra, dặn dò Triệu Đức Tam nói:

- Tiểu Triệu , đến phòng tổng hợp cầm lấy giùm tôi một văn bản tài liệu mới gửi tới !

Triệu Đức Tam nhiều chuyện hỏi:

- Lãnh đạo, văn bản tài liệu gì vậy?

Vương An Quốc tối hôm qua bị vợ mình níu lấy lỗ tai kéo về nhà quậy tưng bừng một trận, hôm nay tâm tình không tốt, xụ mặt nói:

- Đến hỏi Tiểu Trương thì sẽ biết !

Triệu Đức Tam đυ.ng phải cái mặt mo, cũng phải mỉm cười, rồi xám xịt ra khỏi văn phòng, vừa hướng dưới lầu đi, vừa thầm mắng lão khốn kiếp kia.

Đến phòng làm việc tổng hợp, chủ nhiệm Vương đang uống trà , thấy hắn đến , cười nói:

- Lãnh đạo tới rồi, lại có chỉ thị gì nhỉ?

Triệu Đức Tam khiêm tốn nói:

- Lãnh đạo cái gì, chị cũng đừng tổn hại em nữa, phó cục trưởng Vương sai em tới cầm lấy văn bản tài liệu.

Chủ nhiệm Vương quay qua Trương Hiểu Yến:

- Tiểu Trương, đem tài liệu sáng hôm nay ở trên thành ủy gửi đưa cho Tiểu Triệu, phó cục trưởng Vương muốn xem!

Chiều hôm qua Triệu Đức Tam sử dụng đoạn phim quay lén Trương Hiểu Yến cùng Phó cục trưởng Vương hương diễm, bức hϊếp Trương Hiểu Yến đi vào khuôn khổ ở trong nhà nghỉ Thất Thiên làm cô, hắn cứ tưởng rằng dùng cây dươиɠ ѵậŧ uy mãnh để chinh phục thân thể Trương Hiểu Yến, nhưng ngược lại chọc đến Trương Hiểu Yến đối với Triệu Đức Tam rất là ghen ghét trong lòng, tay cầm văn bản tài liệu đưa tới, xụ mặt , giống như là nhìn không thấy hắn , cũng không nói một lời nào.

Triệu Đức Tam tiếp được văn bản tài liệu, cố ý trước mặt chủ nhiệm Vương chêm chọc nói:

- Lãnh đạo, người trong phòng tổng hợp làm việc ăn nói có ý tứ, quá nghiêm túc à.

Chủ nhiệm Vương là thứ người khôn khéo liền nói:

- Tiểu Trương tốt nghiệp vừa mới đến đây làm có hai tháng, không hiểu chuyện nhiều, cậu đừng để trong lòng nhé.

Triệu Đức Tam liếc nhìn Trương Hiểu Yến đang đưa lưng về phía hắn sửa sang lại tư liệu, ha ha cười cười

- Vậy à, thôi không làm rộn chủ nhiệm nữa, em đi trước ."

Đợi Triệu Đức Tam vừa đi, chủ nhiệm Vương đến trước mặt Trương Hiểu Yến, âm mặt nói:

- Tiểu Trương ! Chuyện gì xảy ra vậy? Đi làm đừng mang theo cảm xúc cá nhân của mình vào phòng làm việc, người ta Triệu Đức Tam là thủ hạ của Phó cục trưởng Vương, cô đừng làm cho làm mặt lạnh với người ta không tốt đâu ! Về sau chú ý một chút !

Trương Hiểu Yến cảm giác mình bị oan ức, nhưng ủy khuất này so với khi bị Vương An Quốc cởi sạch quần áo đè nằm xuống giường làm thì cũng chả tính là cái gì, vì muốn nhanh chóng chuyển vào biên chế, con đường là do chính mình chọn mà.

Triệu Đức Tam trên đường quay trở lại phòng làm việc, đem văn bản tài liệu của thành ủy gửi xuống lật nhìn qua một lần, tài liệu về chuyện khai thác than đá trấn Bạch Thủy, nội dung đối với Mã Lan phi thường hữu dụng.

Trở lại văn phòng, Triệu Đức Tam gõ cửa văn phòng Vương An Quốc, đem văn bản tài liệu hai tay trình lên, Vương An Quốc cầm qua, khoát khoát tay đuổi hắn đi ra ngoài.

Triệu Đức Tam ra trước bàn làm việc của mình ngồi xuống, dùng tin nhắn ngắn hình thức hướng báo cho Mã Lan biết rỏ về rõ nội dung tài liệu.

Trên tài liệu thống báo ủy ban thành ủy quyết định đem vấn đề khai thác mỏ than trấn Bạch Thủy phân chia thành hai phần, phân biệt đấu thầu

Công việc đấu thầu cụ thể do cục khoáng sản than đá thành phố Du Dương phụ trách, tiếp nhận trả giá bỏ thầu theo bắt đầu từ ngày 7 tháng 10, sau một tuần lễ, ngày 15 tháng 10 sẽ mở thầu .

Triệu Đức Tam đoán chừng tầm trung tuần tháng chín cục khoáng sản than đá thành phố Du Dương có lẽ sẽ thông báo trên mạng đấu thầu rồi.

Mã Lan nhận được tin tức Triệu Đức Tam, trong đầu liền trù tính công việc đấu thầu, cô vội vàng từ nhà Triệu Đức Tam không kịp đánh răng, rửa mặt, ra ngoài lái xe chạy thẳng đến công ty khai thác mỏ Tân Mậu, bắt tay chuẩn bị hợp đồng đấu thầu, dù sao cũng cách ngày sắp ra thông báo rất gần.

Trong mối quan hệ chính trị cùng quan chức phức tạp của thành phố Du Dương, ai có thể nhận được tin tức bắt tay vào làm chuẩn bị trước, người đó có thể chiếm được tiên cơ, dù sao tại thành phố Du Dương ngoại trừ Mã Lan , Cao Hổ Sinh, Lâm Đại Phát ba người chủ của mỏ than cỡ lớn, còn rất nhiều chủ mỏ than nhỏ hơn một chút, không loại trừ Cao Hổ Sinh cùng Lâm Đại Phát là hai chướng ngại vật, nếu chủ quan bên ngoài lại đột nhiên nhảy ra ra mấy ông chủ mỏ than nhỏ liên kết lại trả giá thì rất phiền.

Triệu Đức Tam cúi đầu phát xong tin nhắn cuối cùng xong, thì cửa phòng làm việc cạch một tiếng liền bị đẩy ra, hắn còn đang nghi hoặc ai to gan như vậy, thì thấy thư ký Lý San San vẻ mặt đầy ngạo khí vào .

Triệu Đức Tam vội vàng đứng dậy nghênh đón, ha ha cười lấy lòng nói:

- Tưởng ai to gan dám đẩy cửa vào phòng của phó cục trưởng Vương mà không gõ, thì ra là lãnh đạo tới rồi.

Triệu Đức Tam nói chậm từng chữ có gai, làm cho Lý San San nhận ra mình đã không đúng, chỉ đành ngậm bồ hòn mà im khó nói, cô chép miệng, trừng mắt liếc hắn một cái hỏi:

- Phó cục trưởng Vương có ở trong đây không?

Triệu Đức Tam khóe miệng cười thỏa mãn nói:

- Phó cục trưởng Vương đang trong văn phòng.

Lý San San giẫm đôi giày cao gót lộp cộp đi đến trước cửa phòng, gõ ba cái nói:

- Phó cục trưởng Vương, cục trưởng Trương mời ông lên văn phòng có cuộc họp cần triển khai !

Vương An Quốc hôm nay đang không vui, cửa vẫn không mở ra, ở bên trong đáp:

- Đã biết, lập tức đi tới ngay !

Lý San San quay người đi , lại lườm lườm Triệu Đức Tam, ánh mắt gảy nhẹ kiêu ngạo, giống như là xem thường thằng thư ký Triệu Đức Tam này vậy.

Triệu Đức Tam nhìn theo cô lắc lư cái mông đít tròn vo rời khỏi, trong lòng nghĩ thầm, Lý San San cô đừng có quên! Cô cũng chẳng qua là một thư ký ! Không có tư cách dùng cái loại ánh mắt khinh thường này nhìn tôi Triệu Đức Tam như vậy , một ngày nào đó Triệu Đức Tam này sẽ đè cô nằm ở dưới người của tôi mà rêи ɾỉ… .

Vương An Quốc sau đó, kẹp Laptop lời nào cũng không nói, trực tiếp ra ngoài .

Triệu Đức Tam cảm thấy hôm nay máy quay phim là không có thu hoạch rồi, hắn lấy máy quay phim từ phía dưới khe hở máy điều hòa ra, đóng lại cửa phòng làm việc, ngồi ở trên ghế ông chủ thưởng thức bên trong những cảnh tượng tuyệt vời kia , trông thấy cái gia hỏa của Vương An Quốc kia ngắn nhỏ, hắn đã cảm thấy buồn cười, Văn Thiến quỳ gối chổng cái mông mượt mà đang cố bu liếʍ dươиɠ ѵậŧ của ông ta …

Ngồi buồn chán cho tới giờ nghỉ trưa, lúc tan tầm Vương An Quốc vẫn không có trở lại văn phòng, Triệu Đức Tam đoán rằng mấy lãnh đạo chắc lại là đi ra ngoài ăn uống rồi, đợi một hồi, liền đứng dậy khóa cửa đi xuống căn tin ăn cơm trưa.

Đi ra đầu cầu thang, trước mặt đυ.ng phải Trương Hiểu Yến, Triệu Đức Tam hỏi cô:

- Người đẹp, hôm nay tan việc có rảnh không?

Trương Hiểu Yến lại cho là hắn lại muốn thọc dươиɠ ѵậŧ vào âʍ đa͙σ của mình , hai mắt tóe lử , trợn mắt nhìn, hai bên gò má bởi vì sinh khí lộ ra có chút hồng nhuận phơn phớt, mắng:

- Triệu Đức Tam, anh thật vô sỉ !

Triệu Đức Tam cười đễu:

- Tôi chỉ hỏi thăm buổi trưa cô có rảnh không, làm cái gì mà kích động như vậy nha !

- Hạ lưu !

Trương Hiểu Yến ném câu nói tiếp theo, liền quay đầu đi thẳng về phòng làm việc tổng hợp .

Lúc này đại đa số nhân viên đều ăn cơm xong, về phòng nghỉ ngơi.

Triệu Đức Tam bụng hơi đói rồi, cũng không có muốn trêu chọc Trương Hiểu Yến nữa, liền đi đến căn tin, người ăn còn lại bên trong căn tin rất ít .

Đi tới cửa thì gặp bên trong chỉ còn có cô gái mập cùng Trương Aí Aí, đang ngồi ăn cơm , trong tay còn cái bánh bao, đã sắp đã ăn xong.

Trương Aí Aí tùy ý nghiêng một chút mặt, gặp Triệu Đức Tam xuất hiện, trong lòng liền có chút chờ mong .

Cô gái mập ăn xong một miếng bánh bao cuối cùng, thúc giục nói:

- Aí Aí , i ăn nhanh lên nha.

Trương Ái Ái nói:

- Chị khỏi chờ em, cứ đi về trước đi.

Cô gái mập bưng bát đũa đứng dậy nói:

- Vậu chị đi trước ah.

Trương Aí Aí nói:

- Ừ….

Cô gái mập đi tới đυ.ng với trước mặt Triệu Đức Tam, cô cười rạng rỡ hỏi han:

- Lãnh đạo mới tới dùng cơm à?

Triệu Đức Tam nhẹ gật đầu, không để ý tới , đi thẳng tới cửa sổ căn tin, lấy một phần cơm, mang chén đĩa đi qua bên người Trương Aí Aí nói:

- Chị Aí Aí, qua bàn em ngồi ăn đây này.

Trương Aí Aí bưng bát đũa đứng dậy đi theo phía sau hắn, đi qua ngồi ở trên bàn cơm, rụt rè giương mắt nhìn Triệu Đức Tam, vừa ngượng ngùng cúi đầu .

Triệu Đức Tam rất ưa thích bộ dáng Aí Aí ngượng ngùng như vậy, hắn thích Trương Aí Aí một người thôn phụ bình thường không có từng va chạm bên ngoài xã hội rất là thật thà, trong lúc nam nữ hoan ái vừa rụt rè, nhưng lại kí©ɧ ŧìиɧ, tạo ra một cảm giác đặc biệt …

Đầu bếp đi ra dọn dẹp bàn, nhìn qua Trương Ái Aí nói giỡn:

- Ơ kìa…Trương Aí Aí, cô bây giờ đã ngồi chung bàn lãnh đạo à?

Trương Aí Aí lập tức xấu hổ đỏ mặt, thân phận thấp kém của người làm thời vụ làm cho cô ở tại trước mặt Triệu Đức Tam lúng túng vô cùng.

Triệu Đức Tam xụ mặt xoay qua, đối với đầu bếp lạnh lùng nói:

- Ai nói cái bàn này chỉ có lãnh đạo mới có thể ngồi à nha? Hiện tại căn tin đều không người ăn cơm đi, người khác ngồi ăn không được sao?

Đầu bếp biết rõ Triệu Đức Tam là thư ký của phó cục trưởng Vương, đương nhiên là có điểm thần thông mới ngồi vào vị trí này, không dám đắc tội, liền cười híp mắt nói:

- Chỉ là nói giỡn, lãnh đạo đừng nóng giận.

Noi xong lật đật trốn đi sang một bên thu dọn bàn ăn.

Trương Aí Aí gặp Triệu Đức Tam vì cô mà xuất đầu, ngửa mặt lên cảm kích nhìn hắn , nhỏ giọng nói:

- Tiểu Triệu, ăn xong xuống nhà kho được không?

Triệu Đức Tam biết rõ Trương Aí Aí muốn gì, hắn đã hai ngày không cùng Trương Aí Aí triền miên, cái thân thể của người đàn bà nông thôn lại làm cho hắn có chút mê luyến, vì vậy liền gật gật đầu:

- Được...

Nhưng lo lắng hỏi:

- Cái cô mập kia có ở nhà kho không vậy?

Trương Aí Aí thấp giọng nói:

- Cô ấy giữa trưa trở về nhà nghỉ ngơi rồi.

Triệu Đức Tam nghe vậy liền cười đễu, nhìn chằm chằm vào người đàn bà nông thôn thành thục phong tình đối diện, trong nội tâm ý nghĩ …. . . …..

……………………………………………………………………………………