Chương 29: Ui trời ơi

Trương Hiểu Yến khép lại cửa phòng rồi đi vào, phó cục trưởng Vương mặt phì nộn vẻ mặt cười dâʍ đãиɠ, nói:

- Hiểu Yến, hôm nay ở phòng tổng hợp có bận rộn không? Gọi cô tới phòng làm việc của tôi, có quấy rầy công tác của cô không vậy?

Trương Hiểu Yến mặc dù hôm nay khá nhiều việc, nhưng phó cục trưởng Vương là người thứ hai của cục khoáng sản than đá, chỉ dưới có một người, còn lại là đứng trên tất cả, nắm quyền lớn, Trương Hiểu Yến cũng mới vào làm nên có sự phấn đấu rất mạnh mẽ trong sự nghiệp, nhưng dù sao cũng là một cô gái yếu đuối, một lòng vẫn thầm mong tương lai mình có thể kiếm được một cái ghế ngồi làm lãnh đạo ở cục khoáng sản than đá, trãi qua suy xét thì nhận thấy: một là không có chỗ dựa, hai là năng lực làm việc ngay cả mình cũng còn hoài nghi, tại phòng làm việc tổng hợp, suốt ngày chỉ xem văn kiện giấy tờ, sao chép đóng dấu tư liệu, nếu cứ tiếp tục công việc đơn giản như vậy, nếu cô muốn lên chức thì đúng là nói chuyện hoang đường viển vông.

- Dạ…cũng không có bận gì lắm .

Cô gục đầu xuống, điềm tĩnh nói.

- Hiểu Yến này, tôi có chuyện này muốn hỏi cô chút.

Vương An Quốc gọi cô đến đây mục đích một phần là muốn hỏi xem phòng làm việc tổng hợp có nhận được văn bản tài liệu gì mới nhất về chuyện khai thác mỏ than ở trấn Bạch Thủy hay chưa?

- Phó cục trưởng Vương, là chuyện gì vậy?

Trương Hiểu Yến có chút ngoài ý muốn, tại sao hôm nay Vương An Quốc trở nên nghiêm chỉnh lại rồi, ngày hôm qua cô vừa tiến vào phòng nghỉ này, đã bị ông ta áp lên rồi thọc dươиɠ ѵậŧ vào âʍ đa͙σ mình ngay mà… .

- Hai ngày gần đây này phòng làm việc tổng hợp có nhận được văn kiện nào trên thành ủy về vấn đề khai thác mỏ than trấn Bạch Thủy không?

Vương An Quốc cười ha hả hỏi.

Trương Hiểu Yến suy nghĩ một chút, hai ngày này có nhận được một ít văn bản tài liệu, nhưng không có gặp văn kiện nào nói gì về trấn Bạch Thủy, liền lắc đầu nói:

- Phó cục trưởng Vương, không có văn bản tài liệu về trấn Bạch Thủy, gần đây chỉ có văn bản tài liệu đều là về chương trình kế hoạch hóa gia đình…

Vương An Quốc lúc này mới hơi yên tâm, ông chỉ sợ loại văn bản tài liệu lọt vào tay cục trưởng Trương Ái Linh cửa quyền độc tài, không muốn cho ông biết sớm, dù sao Trương Ái Linh đang có xu hướng ưu tiên cho đơn vị tập đoàn khai thác mỏ Lâm thị của Lâm Đại Phát khai thác.

- À.. không có sao...

Vương An Quốc cười cười, bưng chén lên nhấp một miếng nước trà, thấy đã hết nước:

- Hiểu Yến, đi lấy cho tôi thêm chút nước.

Trương Hiểu Yến tiếp nhận cái chén, mắt nhìn Vương An Quốc, thấy một đôi mắt hình tam giác lóe ra ánh sáng quỷ quyệt, cô vội cúi đầu xuống, kéo cửa ra đi ra bên ngoài phòng làm việc, đến máy đun nước lấy thêm nước, thận trọng mang vào .

- Thưa phó cục trưởng Vương, nước châm trà đây.

Cô đem chén nước đưa cho Vương An Quốc .

Vương An Quốc giơ hai bàn tay béo mập đưa tới, không có tiếp chén nước , mà là nâng ở trên mu bàn tay của cô, êm ái bắt đầu vuốt ve, vẫn còn nói:

- Hiểu Yến…cô đến cục khoáng sản than đá đi làm đã bao lâu rồi? Có đến hai tháng chưa vậy?

Trương Hiểu Yến ngón tay giật giật, lại không dám rút tay trở về, thấp giọng nói:

- Dạ…mới hơn một tháng.

Vương An Quốc tiếp tục vuốt ve mu bàn tay của cô , thấy cô không phản ứng, đôi môi dày cười xấu xa, nói:

- Hiểu Yến, công tác ở đây, đối với tương lai đã có ý định gì chưa? Có muốn không từng bước phát triển đi lên không vậy?

Trương Hiểu Yến chắc chắn về sự nghiệp là muốn leo lên đấy, nhưng cô biết ngay lúc này liền biểu lộ dã tâm, thì vẫn chưa được, vẫn cúi thấp đầu không nói gì, mặc kệ cho Vương An Quốc cứ đang vuốt ve bàn tay cô . . .

Vương An Quốc làm như quan tâm động viên cô:

Hiểu Yến, cố gắng làm việc,(Bạn đang đọc truyện sắc hiệp mới nhất 2018 tại Truyện VKL chấm com - https://truyenvkl.com chúc bạn online vui vẻ) biểu hiện chứng tỏ tốt một chút, về sau có cương vị của thích hợp với cô, tôi sẽ suy tính cho, bây giờ công việc của cô tại phòng làm việc tổng hợp chỉ là sửa sang, đóng dấu tư liệu văn bản tài liệu, đúng không?"

Trương Hiểu Yến ngẩng đầu liếc nhìn thoáng qua khuôn mặt Vương An Quốc tràn đầy dâʍ đãиɠ, khẽ hé đôi môi đỏ mọng , nói:

- Phó cục trưởng Vương, vậy sau này về công tác mong rằng ông có thể giúp đỡ cho em tốt hơn..

Vương An Quốc ánh mắt rực sáng trên mặt, nói:

- Nhất định được, chỉ cần cô biểu hiện tốt một chút, tôi sẽ lo lắng cho cô đấy, còn trẻ tuổi phải muốn tiến lên thì mới tốt đấy.

- Phó cục trưởng Vương, xin cám ơn ông.

Trương Hiểu Yến có chút thẹn thùng.

- Để cái chén nước xuống đi .

- Vâng ạ.

Vương An Quốc gặp Trương Hiểu Yến đã đi vào khuôn khổ, cười ha hả buông tay cô ra, đem chén trà để lên bàn, ông đã bắt đầu vuốt ve thân thể của cô .

Trương Hiểu Yến tuy rất phản cảm, nhưng vẫn xê dịch tránh xa Vương An Quốc một chút, nhìn dáng dấp cô gái trẻ vẫn còn ngượng ngùng lại làm cho trong lòng Vương An Quốc sóng vỗ dạt dào, một tay nắm ở bờ vai của cô, đưa tới vịn ngã cô nằm lên giường, đôi môi dày của ông liền hướng cái miệng anh đào của Trương Hiểu Yến hôn lên, Trương Hiểu Yến đôi mắt trừng lớn thoáng qua, rồi chậm rãi nhắm lại, ôn thuần giống như một con mèo, mặc kệ để cho Vương An Quốc bày bố . . .

Vương An Quốc ngay từ đầu ở trên toàn thân của Trương Hiểu Yến, ngoại trừ đôi bầu vυ" cùng với cái mu âʍ ɦộ, tất cả các khu vực khác đều vuốt ve, ngẫu nhiên tại đầu núʍ ѵú của cô trêu chọc thoáng qua.

Sau mấy phút đồng hồ, có thể cảm giác được Trương Hiểu Yến đang từ từ lên cơn động dục với đôi bàn tay to mập thành thạo của Vương An Quốc, sau đó ông mới dùng đầu lưỡi liếʍ láp bầu vυ" vun tròn, đầy đặn trơn mềm, đầy xúc cảm nhưng rất săn chắc của Trương Hiểu Yến, một tay tại thì nắn bóp bầu vυ" bên kia, bàn tay khác còn lại không thành thật một chút nào, bắt đầu hướng phía dưới tiến công.

Trên bắp đùi và bờ mông cùng dưới đáy chậu qua lại vuốt ve, nhưng vẫn không đυ.ng đến cái âʍ ɦộ, đến khi Trương Hiểu Yến băt đầu rêи ɾỉ, cái mông đít nhịn không được cứ ưỡn lên trên, giống như khát khao Vương An Quốc đưa tay thám hiểm vào cái âʍ ɦộ của mình.

Lúc này miệng của Vương An Quốc cũng bắt đầu liếʍ về phía bụng dưới của cô, khắp nơi liếʍ lên cái bụng dưới bằng phẳng cho đến khi chạm đến đám lôиɠ ʍυ đen thẩm, một cái mùi khai khai thoang thoảng từ bên dưới cái âʍ ɦộ lan tỏa bay lên, vì Trương Hiểu Yến hoàn toàn bất ngờ không hề chuẩn bị trước cho cuộc giao cấu trong buổi sáng này, đoán chừng vừa rồi mới đi vệ sinh xong chỉ dùng khăn giấy lau sạch mà thôi.

Tiếng rêи ɾỉ càng nhiều, bờ mông lay động biên độ cũng mạnh hơn Vương An Quốc xem ra là cô chịu không được nữa, đầu lưỡi rất nhanh ở âʍ ѵậŧ xẹt qua, vị mằn mặn của nướ© ŧıểυ còn vương vấn trên cái âʍ ɦộ đã rỏ ràng hơn, Trương Hiểu Yến lớn tiếng rên lên một cái, làm thú tính Vương An Quốc lại càng bộc phát, cô gấp rút đến độ dùng hai tay đè đầu của Vương An Quốc nhấn vào cái âʍ ɦộ….

Vương An Quốc vẫn không đáp ứng dục tính của Trương Hiểu Yến, ông dùng sức ngẩng cái đầu lên, dứt khoát đến ngồi xổm lên chính giữa hai chân của Trương Hiểu Yến, lúc này hai bên mép nhỏ âʍ ɦộ còn chưa có mở ra, bên trong âʍ đa͙σ đã bài tiết đọng đầy dịch nhờn, ông đem một ngón tay hướng cửa miệng âʍ đa͙σ với tới kéo ra hai bên mép nhỏ, chất lỏng dịch nhơn phía trong cửa miệng âʍ đa͙σ có thể nói như là trào ra…

Vương An Quốc dùng một tay văn vê âʍ ѵậŧ bé nhỏ đã hoàn toàn sưng phồng nhô lên, bụng của cô run rẩy không ngừng, ông bắt đầu dùng hai ngón tay mập mạp thành hình móc câu lục lọi vào thành thịt âʍ đa͙σ Trương Hiểu Yến, đào khoét bên trong chạm vào đến trên miếng thịt u nhỏ ( điểm G ) làm chưa đến 5 phút đồng hồ….

- Ui trời ơi!!

Trương Hiểu Yến kêu to, tiếng rêи ɾỉ có chút đáng sợ, như là đang khóc, cũng không biết trong miệng “ hừ…hừ..” lấy cái gì, hai cái đùi dựng đứng lên, run rẩy không ngừng, miệng há lấy, biểu lộ cực khoái của cô thật sự không biết nói như thế nào……( hehe..lão này mà có cái đồ vật ngon lành như Triệu Đức Tam thì thằng Triệu Đức Tam này chắc không có cửa với…Mã Lan…)

……………………………………………………………………………………….

Tháng 9 ở thành phố Du Dương, bầu trời trong xanh tầm nhìn thoáng đãng tốt vô cùng, trước đây thành phố Du Dương khó mà có được không khí tốt lành vì là nơi tập trung khai thác mỏ than, không khí bị ô nhiểm. Mấy năm gần đây do nhà nước ban hành qui chế về phòng chống ô nhiễm môi trường, vì thế các tập đoàn công ty khai thác mỏ than lớn ở thành phố Du Dương đều phải tăng cường thêm máy móc khống chế việc ô nhiễm môi trường, công ty khai thác mỏ than Lâm thị và công ty Cao thị đều thay rất nhiều thiết bị tinh lọc, đã được các lãnh đạo thành phố biểu dương thành tích. Lần này vì tương lai của thành phố Du Dương, ngành sản xuất khai thác than đá đã làm đủ các công tác chuẩn bị tốt nhất để sẵn sàng khai thác mỏ than mới ở trấn Bạch Thủy.

Tại khách sạn Vương Viết Quốc, trong phòng VIP, Lâm Đại Phát , Cao Hổ Sinh , Mã Lan, ba nhân vật có mặt mũi nhất nhì trong ngành khai thác mỏ than thành phố Du Dương đang ngồi.

Phục vụ viên châm trà tiếp nước cho mỗi người xong, liền tự giác lặng lẽ thối lui ra khỏi gian phòng .

Lâm Đại Phát nhấp một ngụm nước trà, mỉm cười, nói:

- Hôm nay hẹn hai vị đến đây, là tôi muốn cùng nhau thảo luận về chuyện khai thác mỏ than ở trấn Bạch Thủy, hai vị có lẽ cũng đã nghe qua về chuyện này..

Cao Hổ Sinh và Lâm Đại Phát là bạn bè thời tiểu học, nhưng Cao Hổ Sinh con đường học vấn dang dỡ, nghỉ học đi chăn dê đến hơn 30 tuổi mới bắt đầu làm nghề khai thác mỏ than, không có gì văn hóa, là người thô cục, cười ha ha nói:

- Ông chủ Lâm, chuyện này chắc chắn là mọi người đều biết, đâu cần còn phải nhắc lại.

Lâm Đại Phát cười ha ha, hỏi Mã Lan:

- Bà chủ Mã, chắc bà chủ cũng có được tin tức từ phó cục trưởng Vương chứ?

Mã Lan ung dung cười khẽ nói:

- Hai ông chủ Lâm và Cao đều biết, đương nhiên là tôi cũng biết , ha ha ..ông chủ Lâm, có gì đâu mà thấy lạ.

Lâm Đại Phát là người lọc lõi già đời, trong ba người, ông ta là người đến với nghề khai thác mỏ than sớm nhất, láu cá chĩa mùi dùi về Mã Lan nói:

- Hiện tại bên chính quyền thành ủy cũng không có động tĩnh gì, bên cục khoáng sản than đá cũng vậy, bà chủ Mã cùng với phó cục trưởng Vương có quan hệ rất tốt, có thể hỏi thăm được chút ít gì về tình hình chưa vậy?

Cao Hổ Sinh nghiêng qua mặt nói tiếp lời:

- Bà chủ Mã, phó cục trưởng Vương có tiết lộ cho bà chủ phong thanh cái gì chưa? Cho tôi cùng với ông chủ Lâm biết một chút tin tức đi.

Mã Lan cười khẽ nói:

- Ông chủ Lâm, xem ông nóí kìa, phó cục trưởng Vương chẳng qua là người thứ hai trong cục khoáng sản than đá, nào có được tin tức linh thông như người đứng đầu cục trưởng Trương, đúng ra là tôi và ông chủ Cao nên hỏi thăm tin tức qua ông mới đúng chứ.

Cao Hổ Sinh nghi ngờ, ánh mắt nhìn về phía Lâm Đại Phát, nói:

- Ông chủ Lâm , cục trưởng Trương gần đây cùng ông một mình liên hệ à?

Lâm Đại Phát khóe miệng nhúc nhích vài cái, da mặt kéo căng, như lại lập tức thay đổi mỉm cười nói:

- Vậy thì nói chúng ba người chúng ta cũng không ai có được tin tức gì mới, ha ha , bất quá trấn Bạch Thủy sớm muộn gì thì mỏ than ngầm cũng đến lúc khai thác, tôi đoán chừng muộn nhất cuối năm nay thành ủy sẽ kêu gọi đấu thầu đầu tư .

Cao Hổ Sinh nói:

- Uả ..không phải là nghe phó chủ tịch thành ủy Dư nói là để cho cục khoáng sản than đá quyết định làm chuyện này sao?

Lâm Đại Phát nói:

-Nhưng tại cục khoáng sản than đá hiện tại không có tin tức gì, nhưng mặc kệ là ai xử lý, hiện tại toàn bộ thành phố Du Dương có thực lực đấu thầu, chỉ có chính 3 người chúng ta đang ngồi đây thôi….haha..

Cao Hổ Sinh đắc ý gật đầu nói:

- Đúng thế, thành phố Du Dương ngoại trừ ba chúng ta, đâu còn có ông chủ khai thác mỏ than nào có đủ năng lực đứng ra….