Chương 25: Không chịu làm "phi công"

Triệu Đức Tam cảm thấy Mã Lan nói trúng tim đen, dù sao hắn vừa đi làm, Vương An Quốc chưa thật sự an tâm về hắn.

Theo suy nghĩ của hắn, chỉ cần sau này hắn nắm trong tay những đoạn phim quay lén Vương An Quốc cùng với các người đàn bà hương diễm ở trong văn phòng của ông ta, thì có thể sĩ đồ của hắn đã là một đường thông suốt rồi, tối thiểu là ở tại cục khoáng sản than đá này, có trong tay bằng chứng gây áp lực , Vương An Quốc còn có thể không nhún nhường với hắn sao.

Triệu Đức Tam chìm vào trong ảo tưởng, cười cười liếc xéo nhìn Mã Lan, trong ánh mắt mang theo một tia gian xảo.

Mã Lan nhẹ nhàng, hỏi:

- Đức Tam, em suy nghỉ cái gì mà chị thấy em cười gian thế?

Triệu Đức Tam bình tâm lại, phản ứng nhanh nhạy, hì hì cười nói:

- Chị xinh đẹp mắt quá, làm em cứ ngắm nhìn hoài mà không chán.

Mã Lan mặc dù biết chính cô đã có tuổi, nhưng thiên sinh lệ chất, vυ" mông săn tròn, làn da bảo dưỡng cũng tốt, xinh đẹp tự nhiên không cần nói cũng biết , nhưng dù sao cũng đã hơn 35 tuổi rồi, bộ dạng tươi trẻ không sao bằng được thời còn học đại học thanh xuân mê người, nhưng nghe gặp trước mắt thằng trải trẻ anh tuấn đẹp trái Triệu Đức Tam này ca ngợi, trong lòng vẫn có chút mở cờ trong bụng không kìm được vui thích , ngượng ngùng cười nói:

- Tên tiểu tử thối, đổ vô miệng chị đầy mật đấy, nhưng nói chuyện như vậy làm người nghe ưa thích!

Triệu Đức Tam đắc ý ha ha cười, nghĩ đến cô mới vừa nói đến chuyện trấn Bạch Thủy dưới mặt đất có tầng than, liền hỏi:

- Chị muốn nắm quyền khai thác mỏ than trấn Bạch Thủy phải không vậy?

Mã Lan thấy tiểu tử này rất cơ linh, khẽ nói:

- Đức Tam, em thật thông minh nha.

Triệu Đức Tam khiêm tốn nói:

- Ai suy nghĩ một chút thì cũng biết, chị Mã Lan tỷ là giám đốc khai thác mỏ than Tân Mậu, hiện tại thành phố Du Dương lại phát hiện trữ lượng than lớn như vậy ở trấn Bạch Thủy, chắc chắn là chị muốn như vậy rồi.

Mã Lan có chút ưu tư nói:

- Dù chị có muốn làm cũng không chắc là có được không? Bây giờ đối với trấn Bạch Thủy đã có không ít người đang nhìn chằm chằm vào.

Triệu Đức Tam lời ngon tiếng ngọt lấy lòng cô nói:

- Ngay cả đứa trẻ ba tuổi cũng biết tại thành phố Du Dương các công ty khai thác mỏ than đá, có uy tín và tiềm lức chỉ có tầm hai, ba người. Một là Lâm Đại Phát, một là Cao Hổ Sinh, còn lại là chị Mã Lan thôi, còn những công ty khác thuộc loại tôm tép nhãi nhép căn bản không cần để ý tới.

Mã Lan cười híp mắt nhìn Triệu Đức Tam, đối với hắn thật là âm thầm tán dương, khác với lúc ban đầu mới vừa gặp mặt hắn thấy tuổi hắn còn quá trẻ, mà nói được những lời nói này, cũng đúng với suy nghĩ của cô. Trong tính toán của Mã Lan, trước mắt muốn trúng thầu cầm được quyền khai thác mỏ than ở trấn Bạch Thủy, cha của Lâm Kiến Dương là Lâm Đại Phát cùng với Cao Hổ Sinh là hai chướng ngại vật, đã vậy hai ông chủ này lại là người quen với nhau , cùng một chỗ dựa là cục trưởng cục khoáng sản than đá Trương Ái Linh, còn núi dựa của cô chỉ là nhân vật thứ hai trong cục khoang sản than đá là Vương An Quốc, cho nên chuyện này muốn thiết lập cục diện không dễ làm chút nào .

- Đức Tam, nếu như sau này, ở chổ văn phòng Vương An Quốc có tin tức gì về chuyện khai thác mỏ than trấn Bạch Thủy, nói một tiếng cho chị biết, như thế nào có được không?

Mã Lan nhíu chân mày nhìn hắn, mặt như hoa đào ướŧ áŧ.

- Không có vấn đề gì đâu chị .

Triệu Đức Tam sảng khoái đáp ứng ngay, hắn hiểu được, Mã Lan cùng Vương An Quốc hai người đều là lợi dụng lẫn nhau khi cùng có lợi ích, Mã Lan thông qua ông ta muốn dần dần lũng đoạn nguyên than đá thành phố Du Dương, còn Vương An Quốc theo Mã Lan thì có được nhiều tiền tài lễ vật cùng với sắc đẹp, thân thể thành thục mê người của Mã Lan.

Mã Lan đem Triệu Đức Tam ôm chặt thêm bên trong lòng ngực của mình, Triệu Đức Tam cáí mũi liền tiếp cận ngay đầu núʍ ѵú của bầu vυ" đầy đặn trắng nõn, tựa hồ có thể ngửi thấy được nhàn nhạt vị sữa, nhưng thật ra đó là cái mùi trên cơ thể của người đàn bà Mã Lan, hắn hít sâu vào trong lỗ mũi rất là hưởng th .

Triệu Đức Tam có chút tự hào, thời gian cả ngày hôm nay, đã thọc được dươиɠ ѵậŧ của mình vào 2 cái hang âʍ đa͙σ của 2 người đàn bà, sung sướиɠ hơn nữa đều là đàn bà từ ba mươi tuổi thành thục trở lên, chuyện này trước kia hắn chưa bao giờ dám nghĩ tới .

Hiện tại đầu lưỡi của hắn đang liếʍ láp vòng quanh trên đầu núʍ ѵú của Mã Lan trêu đùa, nhưng trong lòng hắn đối với cô vẫn đang băn khoăn, hắn có cảm giác dính dáng vào chuyện mỏ than đá của Mã Lan thì có điều gì không ổn lắm thì phải.

Hắn ngưỡng mặt lên nhìn Mã Lan nói:

- Chị Mã Lan, đã gần 3 giờ sáng rồi? Hay là để em trở về nhà vậy.

Mã Lan nhíu mày nhìn hắn, nói:

- Đã gần sáng rồi em còn trở về nhà làm gì? Cứ ở tại đây nghỉ ngơi đi, sáng sớm ngày mai chị đưa em đến cục khoáng sản than đá đi làm luôn.

Triệu Đức Tam vội vàng từ chối nói:

- Chị à… em không dám đâu, vạn nhất bị phó cục trưởng Vương nhìn thấy, em trai trai của chị ngay tức khắc sẽ bị đá đít văng ra khỏi cửa ngay đấy.

Mã Lan khóe miệng cười quỷ mị, ánh mắt sáng ngời như nước, trêu hắn nói:

- Ngay cả chị mà em còn dám đè ra làm, vậy mà còn sợ bị Vương An Quốc đuổi ra khỏi cửa à?

Triệu Đức Tam cau mày, giả vờ đứng đắn, bắt đầu nói dóc:

- Chị Mã Lan không phải là em dám vậy đâu, chỉ vì lúc chị gọi điện thoại đến cho em, thì em nghe giọng nói của chị là lạ, có thể vì chị uống rượu nhiều quá , em có chút lo lắng, rồi chị gọi cho em tới, nên em mới vội vàng chạy đến, xem thử chị có sao không? Khi ấy em không có ý gì khác cả, không nghĩ tới bây giờ chúng ta có thể như thế này đấy….

Mã Lan hất cằm nói:

- Em giải thích làm chi vậy? Chị đâu có trách gì em đâu ! Dù sao chị cũng chưa có chồng, chi bằng từ giờ trở đi em làm phi công trẻ cho chị là tốt rồi, như thế nào được không?

Triệu Đức Tam cảm thấy người đàn bà trước mắt này ngũ quan tinh xảo, đôi mắt như là phóng điện, còn có tiền lại có bản lĩnh, cảm thấy làm phi công trẻ cho Mã Lan cũng không tệ, dù sao hắn đối với Mã Lan vẫn có một loại chìm đắm say mê đấy, nằm ở trong ngực cô cảm giác giống như một em bé vậy…

Triệu Đức Tam do dự rồi nói:

- Chị Mã Lan cái này không được đâu? Làm phi công từ này thật khó nghe quá.

Mã Lan ha ha cười, nói:

- Đức Tam, vậy em muốn gọi là gì?

Triệu Đức Tam nói:

- Em không nói gạt chị, ngày đó trên đường lúc chị lái xe bắn tung tóe nước bùn lên quần áo em, lúc em trông thấy chị lần đầu tiên, đã có cảm giác chị rất mê người, bị chị làm cho mê hoặc, em không muốn chỉ là đơn giản có quan hệ thân xác với cùng với chị, mà còn ưa thích nhiều hơn nữa kìa..

Mã Lan nhìn nhìn thấy hắn, cảm thấy thằng trai trẻ này trêu chọc rất vui, lúc nói chuyện nhìn ra cũng thâm tình thành thật, xem ra cũng rất có tình cảm, vì thế làm cho trái tim của Mã Lan phong trần phủ bụi hơn mười mấy năm đột nhiên mở có một cái khe hở, tựa như thấy được một tia sáng xuân quang vừa hé mở.

Mã Lan cười nhẹ, nói:

- Đức Tam, em cảm thấy làm phi công nghe không được, vậy muốn gọi sao cho tốt?

Triệu Đức Tam nói:

- Đàn ông, em muốn làm người đàn ông của chị… ha ha.

Hắn tự cố cười ha ha lên.

Mã Lan trầm ngâm một chút, nói︰

- Đàn ông? Em được bao lớn, chị đã 35 tuổi rồi!

Triệu Đức Tam nhẹ giọng lại︰

- Vậy làm người đàn ông bé nhỏ của chị đi…

Mã Lan vừa nghe, cười to lên, một hàm răng chỉnh tề trắng tinh, mắt ngọc mày ngài, xem ra cực kỳ đẹp đẽ.

- Được rồi… Đức Tam, em sẽ làm người đàn ông bé nhỏ của chị, được chưa…

Triệu Đức Tam cười khà khà, một bàn tay không có ý tốt, đặt ở trên bầu vυ" đang hơi rũ xuống của Mã Lan bóp nắn nhè nhẹ, thật là ôn nhuyễn nóng hổi, thoải mái cực kỳ.