Chương 21: Đang nghĩ cách với chị phải không?

Trước mặt các lãnh đạo nhà máy điện, Mã Lan cũng coi như là nhân vật rất có mặt mũi, ít nhất không thể để trước mặt bọn họ mà mình bị Vương An Quốc cứ sờ soạng bên trong cái âʍ ɦộ được, nên liền kê miệng qua tai Vương An Quốc nhỏ giọng nói:

- Phó cục trưởng Vương, để em cũng gọi 2 cô gái xinh đẹp để anh chơi đùa nhé?

Vương An Quốc đôi mắt sáng ngời mê đắm nhìn cô, cười hắc hắc nói:

- mã Lan, sao thế... em không muốn ngồi chơi với ta nữa à?

Mã Lan nhìn ông đã say, kêu phục vụ viên tới , dặn dò mang đến 2 cô gái trẻ tầm 18, 19 tuổi.

Khi 2 cô gái trẻ đến, cười lấy lòng với Vương An Quốc, mỗi người hai bên trái một ngồi xuống bên người ông, Vương An Quốc đã uống quá nhiều, hình ảnh các cô gái giờ chỉ thấy mờ mờ ảo ảo nhìn có chút không rõ, chỉ biết đó là phụ nữ, liền thò hai bàn tay tại trên người hai cô gái trẻ sờ loạn lên, làm 2 cô gái trẻ tiểu ríu rít thét lên, ở bên trong cái phòng một mảnh mị sắc , các cô gái trẻ nũng nịu rêи ɾỉ liên tiếp không ngừng.

Đến khuya, Mã Lan cũng đã uống nhiều rượu, cảm giác có chút choáng váng nhìn sang cạnh thì gặp Vương An Quốc đã nằm ở trong ngực 2 cô gái trẻ ngáy khò..khò.....

Sau khi kêu thanh toán tiền, Mã Lan để cho phục vụ viên đem Vương An Quốc dìu đi ra ngoài, nhét lên xe kêu tài xế chở theo hai cô gái trẻ đưa đến khách sạn cùng với Vương An Quốc ngủ trong phòng VIP, thu xếp ổn thỏa xong, sau đó cô mới lái xe trở về nhà .

Về đến nhà tắm rửa, đầṳ ѵú vẫn còn hơi sưng cứng, cửa miệng âʍ đa͙σ dịch nhờn do Vương An Quốc mò mẩm tươm ra dinh dính trên đám lông đen rậm rạp của cái âʍ ɦộ, lúc ấy cô có chút ít lên cơn động dục, có lẽ là do tác động của rượu vang…

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, cô lên nằm ở trên giường, lúc Mã Lan cầm điện thoại di động lên nhìn thời gian mấy giờ rồi thì mới phát hiện có một tin nhắn lạ lẫm: Chị khỏe không?

Mã Lan cảm thấy có chút lạ kỳ, số điện thoại này là của ai? Cô nhắn tin trở lại hỏi là ai ?

Lúc này Triệu Đức Tam không nhận được tin nhắn trả lời, hắn cũng đã buồn ngủ rồi, chợt nghe tiếng điện thoại di động báo có tin nhắn, mở ra xem, thì ra là Mã Lan nhắn lại hỏi: Xin hỏi là ai vừa nhắn tin?

Triệu Đức Tam đang nằm ngủ gật, vừa nhận được Mã Lan tin nhắn, nghĩ đến bộ dạng vưu vật kia, liền tinh thần tỉnh táo, lật đật hồi âm tin nhắn đi qua, nói hắn là Triệu Đức Tam thư ký phó cục trưởng Vương.

Mã Lan vừa biết là hắn, mới đầu cô còn cảm thấy có chút ngạc nhiên, nhưng đang ngà ngà say, nên cô bỗng nhớ đến chuyện tình mười mấy năm về trước trước, khi đó con trai của Lâm Đại Phát là Lâm Kiến Dương cũng đẹp trai bức người giống như là Triệu Đức Tam bây giờ vậy, các cô gái trẻ mới nhìn thấy qua thì rất là ưa thích .

Nghĩ đến ngày hôm qua tại trong văn phòng Vương An Quốc, lúc hắn tiễn đưa cô đi ra ngoài, suýt chút nữa thì đã chụp lấy đôi bầu vυ" của mình, Mã Lan bỗng nỗi hứng muốn trêu chọc thằng trai trẻ này cho vui, vì vậy cô liền gọi điện thoại qua cho hắn .

Triệu Đức Tam đương nhiên không có dự liệu được Mã Lan lại gọi điện thoại tới cho mình, nhìn xem điện thoại báo dãy số, hắn có chút khẩn trương nghi hoặc tiếp nối điện thoại.

- Đức Tam à, như thế nào lại nhắn tin cho chị vậy? Có chuyện gì không em?

Con đàn bà lẳиɠ ɭơ này, nói chuyện ngọc ngào thế, Triệu Đức Tam nghĩ thầm .

- Không có việc gì, buổi tối chị Mã Lan bề bộn nhiều việc quá, đến giờ mới nhớ tới để gọi điện thoại cho em nhe.

Triệu Đức Tam nhanh nhẩu cười nhẹ nói.

- À…buổi tối cùng với phó cục trưởng Vương cùng đi hát karaoke, đến giờ mới trở về, lúc đó ồn ào quá nên không thấy được tin nhắn của em, thế nào vậy, nhắn tin cho chị có chuyện gì không?

Cùng Vương phó cục? Triệu Đức Tam giật mình, may mắn là lúc ấy cô không phát hiện tin nhắn của hắn, nếu như Phó cục trưởng Vương biết hắn nhắn tin cho Mã Lan, đây chẳng phải là chết trôi chết nổi rồi sao…..

- Chị đi cùng Phó cục trưởng Vương à?

Triệu Đức Tam khϊếp đảm hỏi.

- Đúng vậy a, thế nào? Đức Tam, em cảm thấy phó cục trưởng Vương là người như thế nào?

Mã Lan có chút say, tuy miệng cô hỏi dò Triệu Đức Tam, nhưng cô rất hiểu rõ con người của Vương An Quốc, tham tài háo sắc , chỉ cần cô bây vẫn chưa hoa tàn nhụy phai, còn có chút tư sắc, cho ông ta thỏa mãn thân xác của mình, thì chỉ cần có bất kỳ tin tức gió thổi cỏ lay nào của ngành sản xuất than đá từ ủy ban thành phố, ông ta cũng có thể giúp cho cô làm ít chuyện đấy.

- Phó cục trưởng Vương…phó cục trưởng Vương cũng …rất tốt lắm.

Triệu Đức Tam cầu toàn, hắn không muốn trước mặt Mã Lan nói xấu sau lưng Vương An Quốc, cô ta với ông ấy cùng một nhóm, một ngày nào đó bán rẻ hắn cũng không chừng.

- Đức Tam, em mới vào cục khoáng sản than đá, đã học được cách nói năng tâng bốc rồi.

Mã Lan ha ha cười nói.

Triệu Đức Tam nghe cách nói chuyện Mã Lan, đã biết cô có chút say rồi, nên hắn thử hỏi dò:

- Chị Mã Lan hiện tại đang ở một mình à? Còn phó cục trưởng Vương đâu rồi.

- Hỏi nhảm không à ! Không một mình chẳng lẽ còn cùng Vương An Quốc ngủ chung sao? Hát karaoke xong, chị tìm cho ông ấy hai cô gái trẻ đưa đến khách sạn ngủ rồi.

- Chị Mã Lan, vậy chồng chị không có ở đó à?

- Chồng? Ha ha . . . chị chưa có chồng . . . chị chỉ có một mình . . . sao vậy? Thế nào đối với sinh hoạt cá nhân của chị lại cảm thấy hứng thú mà hỏi thế?

Mã Lan nằm ở trên giường, sau khi uống rượu xong cùng Triệu Đức Tam gọi điện thoại trò chuyện, phát sinh ra một cảm giác ấm áp không nói ra lời, trải qua một thời gian dài, mỗi lần đi xã giao trở về thì ngã mình đi nằm ngủ, cho tới tận bây giờ, chưa bao giờ cô có cùng người nửa đêm trò chuyện, điều này làm cho cô thấy có chút vui vui…..

Thật ra Mã Lan lăn lộn trong cuộc sống đến bây giờ, muốn tiền có tiền, muốn địa vị xã hội thì có địa vị xã hội, cũng không cần vì những chuyện làm ăn kinh tế mà phải trao đổi mua bán thân xác mình với các quan viên nhà nước kia, nhưng vì cô một lòng muốn báo thù, cừu hận 17 năm trước, Lâm Kiến Dương cướp đi trinh tiết của cô làm cho mang thai, rồi nhẫn tâm vứt bỏ, cô từ chức nghỉ làm làm ở văn phòng thành ủy để bước vào ngành sản xuất than đá, mục đích là tương lai, sẽ có một ngày làm cho nhà họ Lâm nhà tan cửa nát, thân bại danh liệt .

- Chị Mã Lan.. . chị . . . chị chưa có chồng à?

Triệu Đức Tam ấp a ấp úng, đồng thời trong nội tâm hắn đã có một loại ý nghĩ dâʍ đãиɠ , chính vì nghe được điều này, làm cho hắn có dũng khí tiếp cận với Mã Lan nhanh hơn một bước .

- Đúng vậy … chị chưa có chồng, thế nào? Đối với chị đang nghĩ cách phải không?

Mã Lan khẽ cười một tiếng…….