Chương 17: Củi khô gặp mồi lửa

Xe buýt chạy qua cổng khu cư xá nhà hắn, Triệu Đức Tam vốn là muốn xuống xe, nhưng vì muốn hưởng thụ loại cảm giác đôi bầu vυ" cọ xát trên lưng, nên hắn đi theo Trương Aí Aí theo xe đến vùng ngoại ô một trạm sau cùng.







Về sau trên xe buýt chỉ còn ít người, Trương Aí Aí tìm một chỗ trống ngồi xuống, vừa vặn kế bên người cô cũng một cái ghế trống, Triệu Đức Tam cảm giác cơ hội đã tới, cũng giả bộ tùy ý đi sang ngồi xuống, hai cặp đùi thỉnh thoảng đυ.ng chạm một chút, để cho lòng của 2 người đều tăng gia tốc nhảy lên.







Triệu Đức Tam lợi dụng lúc xe buýt xóc nảy, cố ý nhúc nhích cái đùi mình dựa sát vào đùi của Trương Aí Aí không rời, hắn muốn nhẹ nhàng thăm dò cô một chút, Trương Aí Aí đã phát giác là hắn là cố ý rồi, cô nghiêng mặt qua một bên, bên tai có chút ửng hồng, dùng cái loại ánh mắt lo sợ nghi hoặc nhìn Triệu Đức Tam .







Triệu Đức Tam làm bộ ngượng ngùng cười cười nói:







- Chị Ái Aí, xin lỗi không có ý tứ.







Trương Aí Aí không trả lời chỉ mỉm cười, khóe miệng kia quá say lòng người rồi chỉ có đàn bà thành thục mới có được, nụ cười đã hòa tan gió rét băng tuyết, lập tức lại làm cho Triệu Đức Tam trong nội tâm ngứa ngáy.







Xe đến trạm cuối, Trương Aí Aí đứng dậy nói:







-Tiểu Triệu, tôi xuống ở đây, cũng là trạm cuối cùng rồi, cậu cũng ở gần đây sao?







Triệu Đức Tam sững sốt một chút, mỉm cười nói:







- À.. đúng…đúng..tôi cũng xuống ở đây.







Hắn đứng dậy đi trước xuống xe, đứng ở trên đường chờ Trương Aí Aí.







Khi một chân Trương Aí Aí từ trên bậc gác chân xe buýt dẫm lên trên mặt đất, một giây này, cái mông đít cong tròn lại, thân thể thoáng khom một chút, trong cổ áo một đôi thịt mềm liền lắc lư một cái, làm Triệu Đức Tam thêm vào mê luyến người đàn bà thành thục có cảm giác là lạnh như băng này .







Triệu Đức Tam có đôi khi cũng không hiểu bản thân mình, tại sao hắn đối với đàn bà tầm 30 tuổi trở lên thành thục đặc biệt cảm thấy hứng thú, như là Mã Lan bà chủ than đá, bây giờ lại là Aí Ái, cái loại khí chất chín mọng lại làm cho hắn rất mê loạn say mê .







- Chị Aí Aí ở phụ cận gần đây sao?







Triệu Đức Tam tiến lên đến gần cô hỏi.







- Ừ, còn cậu?







Trương Aí Aí, cười ngượng ngùng.







- Tôi?







Triệu Đức Tam ngơ ngác rồi cười ha hả nói:







- Ặc.. mãi ngồi nên đã bị đi vượt qua trạm dừng rồi, hì...







Trương Aí Aí nghe hắn nói thấy buồn cười, trên nét mặt hiện lên nụ cười rực rỡ chưa từng thấy qua, rõ ràng là xinh đẹp như vậy .







- Cậu suy nghĩ cái gì vậy? Thế nào mà đến trạm dừng cũng không xuống nhỉ?







Trương Ái Aí ngưng cười, trở lại bình thường, quan tâm hỏi hắn.







- À..cũng không có suy nghĩ cái gì cả .







Triệu Đức Tam nói.







- Chị Aí Aí, chồng chị công tác ở nơi nào vậy?







Triệu Đức Tam bắt đầu đối với chuyện gia đình của cô cảm thấy rất tò mò.







Triệu Đức Tam vừa hỏi như vậy , đôi lông mày Trương Aí Aí nhíu lại trầm tư, biểu lộ thoạt nhìn có chút âm trầm, cô giật mình thoáng qua, gục đầu xuống nhỏ giọng nói:







- Chồng tôi . . . đang ngồi tù …!







Triệu Đức Tam rất giỏi về nhìn mặt mà nói chuyện, biết rõ đã chạm tới nỗi đau của cô , liền đánh trống lãng nói:







- Chị Aí Aí chắc chưa ăn cơm phải không? Tôi mời chị đi ăn cơm chung nhé?







Nét mặt của Trương Aí Aí không còn sa sút như vừa rồi, ngửa mặt lên, một đôi mắt ướt nhìn thẳng vào mặt hắn, cười nhẹ, nói:







- Tôi thích tự mình nấu cơm ăn, nêu không có bận gì, hay là cậu về nhà tôi ăn cơm đi.







Triệu Đức Tam cầu còn chưa được, lập tức mừng thầm, nhưng có chút băn khoăn, sợ trong nhà cô còn có những người khác, liền thăm dò:







- Chị Aí Aí, có bất tiện cho chị không vậy?







Trương Aí Aí không biết trong lòng Triệu Đức Tam tâm địa gian xảo, cười yếu ớt:







- Trong nhà của tôi chỉ có một đứa bé con của tôi, ngoài ra không còn có người khác ."







Triệu Đức Tam lúc này mới yên tâm rồi, đi theo cô hướng về nhà đi đến.







Trương Aí Aí nhà ở trong một thôn vùng ngoại ô, một căn nhà khá rộng rãi , vây quanh phía trước là một cái sân nhỏ, trong sân gieo trồng một ít hoa, còn có cái vườn rau, cảnh vật cũng rất là thanh tĩnh, nhưng điều kiện cuộc sống thoạt nhìn thì bình thường theo kiểu sinh hoạt ở vùng nông thôn.







Xác thực mà nói cô chính là một người đàn bà nông thôn, nhưng lại không giống những thôn phụ khác , thực chất bên trong tản ra hàm súc thành thục thú vị cùng với dáng vẻ lạnh như băng, không phải là thiếu phụ nông thôn bình thường có thể có….







Đến nhà cô, Triệu Đức Tam ở trong cái phòng khách đơn sơ ngồi xuống, Trương Aí Aí đi ngay vào gian nhà bếp nấu cơm.







Con trai của Trương Aí Aí mới sáu, bảy tuổi, đã chạy ra ngoài cùng mấy đứa con nít trong thôn chơi đùa. Nhờ vậy Triệu Đức Tam cảm thấy có thể thừa dịp , hắn rất có kinh nghiệm hiểu được tâm tính của phụ nữ, biết rõ trong lòng các cô đang suy nghĩ gì, đã có thể mời hắn tới nhà ăn cơm, chồng thì lại đang ngồi tù , chắc chắc thời gian rất lâu mảnh đất bên dưới của cô đã không có người cày cấy thoải mái qua..







Triệu Đức Tam xấu xa nghĩ đến chuyện này, liền đứng dậy từ trong phòng khách đi ra, lặng lẽ đi đến cửa gian nhà bếp, thấy cô đang đưa lưng về phía mình thái thịt trên tấm thớt.







Triệu Đức Tam trông thấy cái quần bao trùm lên cái đít Trương Aí Aí , hai bên mảnh thịt mông núc ních rất tròn làm hấp dẫn ánh mắt, hắn khó có thể chịu đựng được, trong lòng rất nhanh một phen tự đánh giá tình hình, cho dù nếu như cô không đồng ý, chắc cũng không đến nỗi mách lẻo với chị họ cục trưởng Trương Ái Linh.







Hắn lấy hết dũng khí, nhón chân nhảy vào từ phía sau ôm chặt lấy cô, hai tay luồn ra trước ngực trên hai bầu vυ" mềm nhũn nóng hổi cực kỳ thoải mái, nửa thân dưới cũng dán chặt váo cái mông của Trương Aí Aí, bàn tay của cô đang nắm con dao thái thịt ngưng lại, thân thể run lên một cái, bị Triệu Đức Tam đột nhiên như vậy nắm lấy một đôi đài sen đầy đặn, Trương Aí Aí tim đập như hươu chạy, nuốt nước miếng một cái, cũng không có bất kỳ sự phản kháng nào, một đống củi khô chất chứa quá lâu, đột nhiên gặp được mồi lửa , thoáng cái nhanh chóng bị cháy hừng hực…