Chương 15: Mua máy quay phim lén

- Á..đau quá..

Trương Hiểu Yến thét lên, Triệu Đức Tam lật đật dụi mẩu thuốc lá, chạy đến góc thang lầu, đỡ cô từ dưới đất đứng lên.

Trương Hiểu Yến bụm lấy đầu gối, vẻ mặt thống khổ, giương mắt nhìn thoáng qua Triệu Đức Tam, mắc cở đẩy ra cánh tay của hắn nói:

- Tôi không sao.

Vừa một nhấc một bước chân, đầu gối cô lại đau nhói lên, tay ôm đầu gối đau đớn cô ngồi xổm xuống, Triệu Đức Tam đang đứng đấy, cho nên hết thảy cảnh sắc đều thu hết vào mắt, cái váy cao trên bắp đùi hơi xốc lên, xuân quang tiết ra , lộ ra cái qυầи ɭóŧ màu hồng mỏng manh không che kín được đám lông đen âʍ ɦộ, gần dưới đáy quần ngay vị trí cửa miệng âʍ đa͙σ có một vết loang chất lỏng bằng quả trứng gà làm đậm lên nền vải, có lẽ là vừa rồi khi giao cấu với phó cục trưởng Vương xong, chắc chắn là Trương Hiểu Yến đã lau chùi sạch sẽ, nhưng trên đường đi, từ sâu trong âʍ đa͙σ, hỗn hợp dịch nhờn vẫn còn đọng lại nên tiếp tục rỉ ra để lại dấu vết…cô mặc bộ váy áo đồng phục công sở của cục khoáng sản than đá màu xanh đậm, bên trong là áo sơ mi trắng sọc nhỏ, dáng người Trương Hiểu Yến thanh mảnh, nhưng cái mông cùng với bộ ngực lại trổ mã vượt quá các địa phương khác, mặc bộ đồ chức nghiệp, trước sau lồi lõm, nhất là một đôi thịt bầu vυ" vươn cao nhìn xem rất là có hương vị.

- Không có sao chứ? Để tôi đỡ cô.

Triệu Đức Tam thưởng thức một hồi cảnh sắc chết người, lại giả bộ như là người tốt bụng, phàm là ai có mối quan hệ cùng với phó cục trưởng Vương, hắn đều cảm thấy nên nghĩ đến biện pháp nịnh bợ thì sẽ tốt hơn cho mình.

- Vậy anh giúp tôi một chút đi, cái chân này đau quá.

Trương Hiểu Yến lúc này mới đỏ mặt ngượng ngùng nói, Triệu Đức Tam vui sướиɠ cúi người xuống, cố tình liếc qua giữa háng của Trương Hiểu Yến một lần nữa tìm kiếm cái khe thịt hở ngay giữa trung gian cái qυầи ɭóŧ mỏng màu hồng, nhưng đáng tiếc rằng đám lông đen rậm ở bên dưới cái qυầи ɭóŧ đã che phủ kím mít chẳng thấy gì..

Khoác ở cánh tay của Trương Hiểu Yến, cơ hồ là xốc lấy cô đứng dậy, dọc theo thang lầu từng bước một thận trọng đi xuống, vừa nhìn thang lầu, vừa dùng khóe mắt quét nhìn bên trong cổ áo trắng nõn lộ ra một mảnh màu hồng viền tơ của cái áo ngực bọc vào đôi bầu vυ", thèm thuồng hắn nuốt nước miếng một cái.

Đột nhiên hắn phát hiện trên áo sơ mi của Trương Hiểu Yến hai cái nút áo cài sai vị trí, hắn nhịn không được cười lên, làm cho Trương Hiểu Yến có chút không tập trung, nghi ngờ hỏi:

- Triệu Đức Tam, anh cười cái gì vậy?

Triệu Đức Tam âm thầm nghĩ, nhất định là vừa rồi sau khi Phó cục trưởng Vương ở trong phòng mây mưa với Trương Hiểu Yến, xong việc dưới tình thế cấp bách nên cô cài sai vị trí nút áo, lại không biết làm như thế nào để nhắc nhở cô, vì vậy liền cố gắng trấn định, nói:

- Áo sơ mi của cô bị..đứt nút rồi kìa.

Trương Hiểu Yến cúi đầu nhìn, khuôn mặt lại ửng đỏ đến bên tai, ánh mắt rất quẫn bách, lúc này đã đến lầu một, Trương Hiểu Yến nóng lòng phải sửa sang lại nút áo, nhưng không thể ở ngay trước mặt hắn và hành lang bên ngoài cài lại, vì vậy liền nói:

- Triệu Đức Tam, cám ơn anh đã giúp tôi, đến đây được rồi.

Triệu Đức Tam cười ha hả nói:

- Ủa… còn chưa tới văn phòng của cô mà?

Trương Hiểu Yến đáp:

- Ưʍ..tôi đi WC .

Đẩy tay Triệu Đức Tam ra , cô tập tễnh.. tập tễnh từng bước một đi tới phòng vệ sinh nữ, bước vào bên trong, Trương Hiểu Yến ngồi xổm trên bồn cầu lại phát hiện ra bên dưới cái âʍ ɦộ của mình, qυầи ɭóŧ thấm ướt dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ và nước nhờn của cuộc ái ân vừa rồi còn sót lại, cô móc ra một bao khăn ướt,(Bạn đang đọc truyện sắc hiệp mới nhất 2018 tại Truyện VKL chấm com - https://truyenvkl.com chúc bạn online vui vẻ)

mở ra, xoa xoa dọc theo cái khe thịt hở âʍ ɦộ, vừa rồi Vương An Quốc say chuếnh choáng, dùng dươиɠ ѵậŧ đâm vào âʍ đa͙σ của cô, khi ông ta xuất tinh vung vẫy mấy thứ bẩn thỉu dính khắp nơi trên cái âʍ ɦộ của mình.

Triệu Đức Tam biết rõ cô không phải là vì mắc tiêu tiểu mà đi WC, liền núp ở đầu bậc thang lặng lẽ đợi cô đi ra, qua chừng 10 phút đồng hồ, Trương Hiểu Yến mới từ WC đi ra, nút áo trên cái sơ mi đã cài chắc lại, cà nhắc hướng về hành lang một bước đi, Triệu Đức Tam nhìn theo cái bờ mông mượt mà, thật là muốn tiến lên vỗ vào một phát, trong nội tâm hắn ngứa ngáy cực kỳ .

Triệu Đức Tam nói như thế nào thì cũng chỉ là một chàng trai mới 23 tuổi, tinh lực tràn đầy, huyết khí phương cương, tận mắt nhìn xem phó cục trưởng Vương đem mấy mỹ nữ mang vào bên trong văn phòng hành quyết, hắn chỉ có thể làm một tên lính tên canh chừng cho lão già khốn kiếp kia, trong nội tâm có chút không cam lòng, vì vậy linh quang của hắn chợt lóe lên, đã có một cách rất là lớn mật….

Hắn đoán là Phó cục trưởng Vương về sau sẽ còn mang các mỹ nữ trở lại trong văn phòng làm tiếp, Triệu Đức Tam cảm thấy dù hắn không có cơ hội nếm thử các con mồi kia, tối thiểu cũng được thưởng thức cảnh tượng của Vương An Quốc cùng những con mồi "này nọ í é …" trong phòng.

Vì vậy buổi chiều sau khi tan việc, Triệu Đức Tam cầm xấp báo chí trên bàn giả bộ đang sửa sang lại, dáng vẻ như là muốn thu thập vệ sinh trong phòng.

Vương An Quốc sau khi làm xong Trương Hiểu Yến, ngủ một giấc cho đến lúc tan việc, mới mở cửa, từ bên trong phòng làm việc đi ra, sắc mặt vẫn còn có chút hồng nhuận phơn phớt, bất quá đã tỉnh rượu lại rồi .

Gặp Triệu Đức Tam đang dọn dẹp vệ sinh, Vương An Quốc nói:

- Tiểu Triệu, người trẻ tuổi vừa tới, cần nhanh một chút biểu hiện mình, điều quan trọng là lãnh đạo suy nghĩ gì nhất định phải có thể ngầm hiểu được nhé.

Triệu Đức Tam hiểu được Vương An Quốc lời này là có ý gì, cung kính gật đầu nói:

- Dạ …dạ …dạ..thưa phó cục trưởng Vương em biết rồi.

Thông qua công tác biểu hiện ngày hôm nay của hắn, Vương An Quốc đã biết thằng Triệu Đức Tam này cũng rất biết cách nhìn mặt mà nói chuyện, chính điều này làm cho Vương An Quốc đối với hắn yên tâm không ít.

Vương An Quốc kẹp cặp công văn trong nách, nhìn xem đồng hồ rồi nói:

- Tiểu Triệu, tan việc rồi, thu thập nhanh rồi về đi, tôi đi trước.

- Vâng.

Triệu Đức Tam tiễn đưa Vương An Quốc đi tới đầu cầu thang, đột nhiên nghĩ đến chuyện Mã Lan tới tìm Vương An Quốc , vội nói:

- Phó cục trưởng Vương, có một chuyện đã quên báo cho ông, cô Mã Lan có tới tìm ông, có cho em chuyển cáo lại cho ông.

Vương An Quốc ngẩn người:

- Ừ.. biết rồi.

Vừa đi xuống dưới cầu thang, ông liền lấy ra điện thoại gọi.

Triệu Đức Tam thấy Vương An Quốc khuất bóng, nghĩ thầm lão khốn kiếp sắc ma này cuối cùng cũng đã đi về, hắn vội vàng quay trở về văn phòng, khóa trái cửa lại, bắt đầu quan sát kỹ bố cục bên trong cái phòng làm việc cùng gian phòng nhỏ nghỉ ngơi trong cùng của Vương An Quốc, ngoại trừ một cánh cửa cùng với một cái máy điều hòa không khí, không có một khe hở nào nữa khác rồi.

Triệu Đức Tam đứng ở trên bàn, giữ lấy máy điều hòa, đưa điện thoại di động nhét vào trong máy điều hòa ở sát vách tường thử, vừa đủ chỗ để nhét một cái điện thoại di động. Triệu Đức Tam hài lòng nở nụ cười tà đạo, từ trên mặt bàn leo xuống, phủi tay bụi bậm, ngồi ở trên ghế dựa đốt điếu thuốc hút rồi nghỉ cách.

Triệu Đức Tam nuốt mây nhả khói , trong đầu bắt đầu tưởng tượng khi Vương An Quốc ở trong phòng nghỉ lúc xảy ra chuyện giao cấu với mấy người phụ nữ xinh đẹp kia, khóe miệng hắn hiện lên vẻ đắc ý cười cười . . .

Hút thuốc xong, Triệu Đức Tam khóa lại cửa phòng làm việc đi ra ngoài, hắn chuẩn bị dốc hết tiền đi mua một cái máy quay lén phim loại tốt, đặt ở chổ bí mật ghi chép lại những cảnh phim sεメ ướŧ áŧ người thật việc thật của phó cục trưởng Vương ở trong phòng nghỉ với những người phụ nữ mang “ hàng “ đến phục vụ cho ông…