Nếu như cô nhớ không nhầm, khoảng thời gian này chính là lúc Thời Tiêu Ngư vừa mới cọ nhiệt độ của Kính Gia Uyên, bị fan hâm mộ xé lợi hại nhất.
Mà lúc trước để tẩy trắng bản thân, cô ta cũng tham gia chương trình thực tế du lịch.
Kết quả trong chương trình, cô ta kiêu căng ngang ngược, hoàn toàn xem mình như công chúa nhỏ trong đoàn người.
Mang theo hành lý nặng không muốn tự xách, điều kiện khách sạn hơi kém một chút cũng không được, nhất định phải ra ngoài phải thuê taxi, một bước cũng không chịu đi.
Mà kết quả của sự kiêu ngạo chính là tăng thêm gánh nặng cho người khác.
Cô ta không chịu xách hành lý, Kính Gia Uyên giúp xách giúp cô ta. Cô ta ăn thức ăn đắt tiền, ngủ trên giường tốt nhất, chi phí đi lại đều do ba người khác hy sinh bù đắp.
Vốn dĩ Kính Gia Uyên trong chương trình sẽ không thảm như vậy, phần lớn nguyên nhân đều do Thời Tiêu Ngư.
Mà bây giờ, cô đã trở thành Thời Tiêu Ngư, là Thời Tiêu Ngư khi Kính Gia Uyên còn chưa bị bệnh!
*Nhắc nhở quan trọng: Thời Tiểu Ngư là tên kiếp trước của nữ chính, sau này sẽ dùng tên Thời Tiêu Ngư, nếu ngôi ba dùng cô ta có nghĩa là nguyên chủ.
Mặc dù Thời Tiêu Ngư không biết vì sao xảy ra chuyện này, nhưng đầu ngón tay của cô lại hơi run rẩy. Cô không nghĩ tới mình lại có cơ hội nhìn thấy Kính Gia Uyên một lần nữa, đồng thời tia hi vọng yếu ớt từ đáy lòng của cô chậm rãi dâng lên chậm rãi bốc cháy.
Hiện tại, cô ở gặp Kính Gia Uyên trước khi anh bị bệnh, có phải như vậy đồng nghĩa cô có cơ hội giúp đỡ Kính Gia Uyên điều trị thân thể không?
Liệu có thể thay đổi số phận mất sớm vì bệnh tật của Kính Gia Uyên không?
Nghĩ đến khả năng này, trái tim Thời Tiêu Ngư đập dữ dội, một giọt nước mắt ẩn chứa cảm xúc phức tạp trượt xuống từ khóe mắt Thời Tiêu Ngư.
“Ông trời đúng là đồ khốn nạn! Càng là người ưu tú, càng không cho cuộc sống của cậu ấy được như ý! Nếu loại khốn nạn này có chút lương tâm, thì nên đưa quán nhỏ đến trước mặt cậu ấy sớm một chút rồi! Đưa trước khi căn bệnh ung thư dạ dày của cậu ấy chưa chuyển biến xấu ấy!”
Những lời nói của người tài xế trước khi xảy ra tai nạn hiện lên trong trí nhớ của Thời Tiêu Ngư, cô không khỏi dở khóc dở cười.
Vui mừng, đau khổ, tiếc nuối, hy vọng...
Muôn vàn cảm xúc phức tạp lần lượt ập vào trái tim của Thời Tiêu Ngư, cô vô thức nắm chặt tay lại đặt lên ngực mình.
Ông trời thương xót, cô thật sự đã tới.
Dù thế nào đi nữa, lần này cô muốn cố gắng hết mình giải thoát Kính Gia Uyên khỏi nỗi khổ vốn có.
Anh là ánh sáng và niềm hy vọng trong trái tim hàng triệu người hâm mộ, lẽ ra ánh sáng ấm áp này đã không tàn sớm như thế. Vậy thì lần này, cô sẽ là người canh giữ ánh sáng đó.
Lúc người đại diện Tô Lỵ Viện trở về, Thời Tiêu Ngư đã xử lý tốt cảm xúc, yên tĩnh nhìn cuốn kế hoạch.
Tô Lỵ Viện nhìn cô gái yên tĩnh này, đáy lòng không khỏi thở dài: “Ăn cơm trước đi.”
Thời Tiêu Ngư nhìn thoáng qua, nhận lấy đồ ăn Tô Lỵ Viện đưa tới, thấp giọng nói: “Cảm ơn.”
Nghe một tiếng cảm ơn, Tô Lỵ Viện không khỏi nhìn cô thêm một lúc.
Tô Lỵ Viện để ý tới ánh mắt của cô, khác hẳn vẻ kiêu ngạo và ngang ngược thường ngày, lần này trong ánh mắt Thời Tiêu Ngư mang theo ấm áp và dịu dàng.
Chẳng lẽ sự việc lần này thực sự đả kích với con bé này? Khiến tính tình thay đổi rồi?
Tô Lỵ Viện hơi nghi ngờ, không biết trạng thái này của cô có thể tiếp tục bao lâu. Nếu như thật sự thay đổi, cô ta cũng sẽ bớt lo hơn rất nhiều.
“Xem kế hoạch đến đâu rồi?” Phát hiện sự thay đổi nhỏ của Thời Tiêu Ngư, giọng nói của Tô Lỵ Viện cũng dịu dàng hơn.
“Vâng, đã xem qua hết.” Thời Tiêu Ngư vội vàng đáp, ngồi thẳng lưng.
“Tôi sẽ phân tích cho cô một chút.” Tô Lỵ Viện lấy ra một tờ giấy đặt lên bàn, đồng thời vừa viết vừa vẽ phía trên: “Ưu thế của cái chương trình này là, trước mắt loại hình du lịch thực tế ở trong nước không nhiều, cô có khả năng nổi tiếng. Ngoài ra, thông qua cái chương trình này, nếu như cô biểu hiện tốt sẽ có thể tẩy trắng hình tượng của cô trong mắt fan hâm mộ. Đặc biệt là scandal với Kinh Gia Uyên cô tự gây ra lúc trước, có thể thông qua hành động của cô mà phủ nhận hết…”
Nói đến đây, Tô Lỵ Viện khẽ thở dài một hơi, ngẩng đầu nghiêm túc nhìn Thời Tiêu Ngư, chân thành nói nói: “Tiểu Ngư, tôi biết mấy năm nay không nổi, chính bản thân cô cũng gấp nên mới liều mạng xào nhiệt độ. Nhưng loại nổi tiếng này mãi mãi chỉ là phù du, tôi hi vọng cô có thể ổn định lại. Tôi muốn nhìn thấy một Thời Tiêu Ngư có thể lưu lại trong lòng mọi người mà không phải Thời Tiêu Ngư có thể gục ngã bất cứ lúc nào.”
Thời Tiêu Ngư khẽ gật đầu.
Tô Lỵ Viện thở dài trong lòng, cũng không hi vọng cô có thể nhớ kỹ, tiếp tục giới thiệu chương trình này.
“Nhưng chương trình này cũng có điểm bất lợi.” Tô Lỵ Viện tập trung vào vài điểm: “Thứ nhất, chương trình này rất cực khổ, đi du lịch không phải để các cô hưởng phúc, có thể đoán được quá trình ghi hình chương trình sẽ gặp rất nhiều khó khăn, chưa chắc cô đã có thể thích ứng được điều kiện sống như vậy. Thứ hai, đây là của Diêu Dao, một nghệ sĩ cùng công ty đã chọn xong còn sót lại, với sự kiêu ngạo của mình, cô có thể chấp nhận không? Thứ ba, vẫn liên quan đến Kính Gia Uyên.”
Khi Tô Lỵ Viện nói đến đây, cô ta hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm Thời Tiêu Ngư: “Nếu như cô khống thể chế khoảng cách với Kính Gia Uyên, ở trong chương trình vẫn tiếp xúc quá gần với anh ta, nếu cô vẫn kiêu căng tùy hứng như ngày thường thì trong chương trình, cô sẽ bị bôi đen thảm hơn so với hiện tại. Nếu như cô thật sự muốn tham gia, chính là một bước lên thiên đường, một bước xuống địa ngục.”
“Thời Tiêu Ngư, hiện tại tôi sẽ cho cô thời gian suy nghĩ cho thật kỹ, là lựa chọn cược một kèo, đánh một trận, hay là lựa chọn từ bỏ chương trình này?”
Thời Tiêu Ngư im lặng trong chốc lát, ngước mắt lên nghiêm túc nhìn Tô Lỵ Viện, trong giọng nói tràn đầy kiên định: “Tôi sẽ tham gia.”
Cô nhất định phải tham gia.