- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Trọng Sinh
- Những Ngày Du Lịch Cùng Idol
- Chương 3: Hàng Mỹ Thần - mẹ của nguyên chủ
Những Ngày Du Lịch Cùng Idol
Chương 3: Hàng Mỹ Thần - mẹ của nguyên chủ
Ánh mắt sắc bén của Tô Lỵ Viện rơi vào trên người của Thời Tiêu Ngư.
Cô ta chậm rãi đặt tờ giấy trong tay xuống, nghiêm nghị nhìn Thời Tiêu Ngư. Dưới cái nhìn của cô ta, cô đồng ý quá dứt khoát, Thời Tiêu Ngư luôn kiêu ngạo mà nghe thấy chương trình này là đồ thừa của nghệ sĩ khác, chắc chắn sẽ ầm ĩ một trận lớn .
Nhưng vừa rồi, cô lại đồng ý quá dứt khoát, dứt khoát đến nỗi cô ta cảm thấy trước mặt là một người khác.
Nhưng mà... cũng tốt.
Tô Lỵ Viện không nói thêm, sau khi để lại thông tin về những điều cần chú ý trong chương trình này, cô ta đứng dậy, giải thích lời cuối: “Tôi sẽ để trợ lý của cô gửi cho cô những công việc cần chú ý, cô hãy chuẩn bị hành lý trong vài ngày, một tuần sau sẽ lên đường.”
“Được.” Thời Tiêu Ngư gật đầu, tiễn Tô Lỵ Viện ra cửa.
Trước khi rời đi, Tô Lỵ Viện lại nhấn mạnh một lần nữa: “Nhớ rõ, trong chương trình phải giữ khoảng cách với Kính Gia Uyên, động tác nhỏ, suy nghĩ nhỏ của cô đều phải dập tắt hết. Tôi biết cô muốn nổi tiếng nhưng tôi hy vọng cô có thể nhớ kỹ những gì tôi đã nói, cố gắng làm tốt thì cô có thể nổi tiếng.”
“Ừ, tôi hiểu rồi.” Ánh mắt Thời Tiêu Ngư mang theo nét dịu dàng, gật đầu đáp lại.
Khi Tô Lỵ Viện chuẩn bị rời đi, Thời Tiêu Ngư đứng phía sau nói nhỏ: “Cảm ơn chị Tô.”
Cơ thể Tô Lỵ Viện hơi khựng lại, nhưng sau đó bước chân lập tức nhanh hơn.
Sau khi tiễn Tô Lỵ Viện đi, Thời Tiêu Ngư trở về phòng, ngồi lại ghế sô pha.
Cô sắp xếp tình hình hiện tại trong đầu, dựa vào những ký ức vụn vặt về Thời Tiêu Ngư trong tâm trí và những tin tức mà cô biết được về Thời Tiêu Ngư trong kiếp trước, có lẽ cô đã biết tình hình hiện tại của mình.
Cô không biết làm cách nào mà cô có thể xuyên vào cơ thể Thời Tiêu Ngư vài năm trước.
Không biết nửa chừng cô có thể quay lại không, khi mọi thứ còn chưa rõ, Thời Tiêu Ngư chỉ biết rằng đây là cơ hội của mình.
Cho dù cô chỉ có thể ở đây vài tháng, chỉ cần cô xử lý tốt, thay đổi được thói quen ăn uống của Kính Gia Uyên sẽ tránh được thảm cảnh.
Rất nhiều ý tưởng cứ quanh quẩn trong đầu cô.
Cô đã suy nghĩ rất nghiêm túc về những gì mình sẽ làm tiếp theo.
Thời Tiêu Ngư lấy ra một tờ giấy bên người, lấy bút viết ra từng mục công việc quan trọng.
Đầu tiên, muốn tham gia [Nhật ký du lịch trong mơ] ư, trong chương trình chăm sóc Gia Uyên thật tốt, đồng thời chú ý giữ khoảng cách, đừng vì bản thân mà gây phiền phức cho Gia Uyên.
Thứ hai, sau chương trình này, hãy cố gắng thúc giục Gia Uyên đi khám để ngăn ngừa bệnh ung thư dạ dày.
Thứ ba, nếu có thể tiếp tục ở lại, hãy tìm ra nguyên nhân sâu xa khiến Gia Uyên biếng ăn và cố gắng chữa khỏi nó.
…
Ngày hôm đó, Thời Tiêu Ngư đã sắp xếp những suy nghĩ của mình rất lâu, cô cũng lập một kế hoạch đơn giản những việc sẽ làm trong tương lai.
Chẳng qua cô cũng biết, việc ưu tiên hàng đầu chính là chương trình du lịch thực tế này. Chương trình lần này là nguyên nhân chính dẫn đến tình hình của Kính Gia Uyên ngày càng xấu đi, muốn thay đổi tình thì không được xem thường chương trình này.
Sáng sớm hôm sau, trợ lý Lộ Bân gửi tin nhắn, phần một của [Nhật ký du lịch trong mơ] có hợp đồng ba tháng, hành trình tiếp theo vẫn chưa được quyết định, trước mắt đã quyết định mùa một sẽ quay ở Nepal. Một tuần sau, cô ngồi máy bay từ Yên Thành bay tới thủ đô Kathmandu ở Nepal, nơi cô sẽ gặp gỡ ba vị khách khác trong đoàn, hộ chiếu đi lại sẽ do tổ chương trình giải quyết.
Những nội dung này cô đã biết rõ khi xem chương trình ở kiếp trước.
Nhưng xem chương trình là một chuyện, thật sự đến Nepal lại là một thử thách lớn đối với Thời Tiêu Ngư, người chưa từng ra nước ngoài.
Trong vài ngày tiếp theo, cô điên cuồng xem các công lược liên quan đến Nepal. Cô không có kinh nghiệm nên đã xem nhiều hạng mục công việc quan trọng khác nhau được viết trong hướng dẫn, bao gồm nhiều con số dữ liệu khiến đầu óc quay cuồng.
Có một số thứ cô không hiểu nó có nghĩa là gì, cô chỉ có thể cố gắng ghi nhớ chúng trong đầu.
Đồng thời mấy ngày nay, cô cũng tìm được cuốn nhật ký mà nguyên chủ Thời Tiêu Ngư để lại.
Trong quá trình lướt nhanh qua, cô cũng biết được rất nhiều thói quen cá nhân của Thời Tiêu Ngư. Có thứ này, ít nhất ở trước mặt những người không thân thuộc, cô sẽ không lộ tẩy bản thân.
Khi mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, đã đến lúc thu dọn đồ đạc.
Đột nhiên Thời Tiêu Ngư hơi đau đầu, nơi cô ở hiện tại là nhà cho thuê, chỗ thuê tạm vì lý do công việc.
Nhưng cô có rất nhiều đồ, nếu muốn mang theo, cô vẫn phải về nhà trước.
Mà trong ngôi nhà đó...
Mặc dù Thời Tiêu Ngư không muốn đi, nhưng cô không có lựa chọn nào vào lúc này.
Cuối cùng cô chỉ có thể kiên trì ngồi một chuyến xe, trở về ngôi nhà mà ngay cả nguyên chủ cũng không muốn bước chân vào.
Ngôi nhà đó không cũ nát, thậm chí đối với Thời Tiêu Ngư mà nói, có thể dùng từ xa hoa để miêu tả
Một ngôi biệt thự ba tầng được xây dựng ở nơi non xanh nước biếc, bên trong được trang trí rất tinh xảo, đầy đủ các loại tiện nghi.
Nhưng lý do khiến Thời Tiêu Ngư không muốn quay lại là bởi vì trong biệt thự có mẹ của nguyên chủ.
Dù gì cô cũng là “người ngoài cuộc”, người không thân nhìn thấy cô có thể sẽ không phát hiện ra người bên trong đã thay đổi.
Nhưng với tư cách là mẹ của nguyên chủ, Thời Tiêu Ngư không chắc mình có thể lừa được người cùng máu mủ với cô ta hay không.
Về phần nguyên chủ, nguyên nhân khiến cô ta mãi không chịu quay lại là vì người mẹ này quá kiểm soát và bệnh hoạn.
Khi nguyên chủ còn rất nhỏ, ba mẹ cô ta ly hôn vì ba cô ta nɠɵạı ŧìиɧ với thư ký ở công ty, cô ta theo mẹ từ nhỏ. Chính mẹ là người đã tự mình nuôi dưỡng cô ta, nguyên chủ rất yêu thương mẹ mình, nhưng cô ta không muốn để bà ấy nhúng tay vào quản mọi việc.
Khi nhận được thông báo, cô ta phải có được sự đồng ý của mẹ thì cô mới được nhận.
Những thứ mà cô ta ăn đều là những thứ mẹ cô ta cho phép ăn.
Dưới tình huống bị khống chế như vậy, nguyên chủ Thời Tiêu Ngư gần như sụp đổ. Cho nên cô ta mới ở bên ngoài quanh năm suốt tháng, nếu không cần thiết thì sẽ không quay lại.
Sau khi Thời Tiêu Ngư lại tìm ra những thứ này, kiên trì lấy chìa khóa ra, mở cửa biệt thự.
Để không bị bại lộ nhiều nhất có thể, cô vẫn nên bớt nói chuyện và đi ngay sau khi lấy đồ.
Đẩy cửa ra, Thời Tiêu Ngư thay giày đi vào phòng khách, nhìn thấy người ủ rũ ngồi trên sô pha, da đầu chợt tê dại.
“Mẹ…” Thời Tiêu Ngư lúng túng kêu lên một tiếng đầy khó khăn.
Mẹ của Thời Tiêu Ngư, Hàng Mỹ Thần quay đầu qua một bên, rõ ràng bà ấy vẫn còn tức giận chuyện Thời Tiêu Ngư đã nhận thông báo mà không có sự cho phép của bà ấy.
Thời Tiêu Ngư định nói gì đó, nhưng cô thật sự không giỏi giải quyết những chuyện này. Cô cúi đầu nhanh chóng rời đi, lên lầu ba vào phòng của mình, lấy vali ra, vừa định bắt đầu thu dọn đồ đạc thì cô chợt nghĩ đến điều gì đó, vỗ nhẹ vào đầu.
Rõ ràng cô đã xem qua chương trình này rồi, suýt chút nữa đã quên mất.
Tình hình giao thông ở Nepal không được tốt, có rất nhiều chỗ toàn ổ gà, xách va li đi trên đường này khá khó khăn, giữa chừng trên đường phải vác vali đi nhiều lần.
Vào thời điểm đó, cô và một sao nữ khác thật sự rất tuyệt vọng với tình huống này.
Mà nhiệm vụ mang hành lý rơi vào tay Kính Gia Uyên, tự nhiên tăng số lượng nhiệm vụ lên rất nhiều.
Lần này cô đã biết trước rồi, chắc chắn sẽ không phạm phải sai lầm tương tự nữa.
Thời Tiêu Ngư lấy chiếc túi leo núi từ trong tủ ra gần như không dùng tới từ lúc mới mua tới giờ ra, rồi xếp quần áo vào bên trong.
Cô đã kiểm tra thời tiết ở Nepal nên mang theo vài bộ quần áo dày vào mùa thu đông
Sau khi thu dọn hành lý xong, cô đặt tay lên balo, đôi mắt hơi cụp xuống.
Nếu cô nhớ không lầm, lúc đó Kính Gia Uyên không mang nhiều quần áo dày lắm, mà những người khách đi cùng bao gồm cả cô thì hoàn toàn không mang theo quần áo dày, dẫn đến sau khi đến nơi khiến cô lạnh run cả người.
Kính Gia Uyên phát huy phong độ ga lăng của mình, đưa cho hai người họ bộ quần áo của anh.
Mà bản thân anh trong chuyến đi du lịch lại ốm nặng năng.
Nghĩ đến đây, trong ánh mắt hơi rủ xuống của Thời Tiêu Ngư không khỏi có chút xót xa đau lòng
Cô do dự một lúc, lấy mấy bộ quần áo dày đã cất trong túi ra, đổi thành một bộ quần áo oversized phong cách unisεメ.
Lỡ như đến lúc anh cảm thấy lạnh thì có ngay một bộ quần áo để đề phòng trường hợp khẩn cấp.
Sau khi chuẩn bị xong quần áo, cô nghĩ đến cảnh tượng mình đã thấy ở kiếp trước.
Ở khu vực Nepal, các loại đồ ăn đều không ngon khiến cho Kính Gia Uyên ăn không ngon miệng suốt chuyến đi. Đây cũng là một nguyên nhân chính dẫn đến thảm kịch sau này.
Lần này cô có thể quay lại, cô có thể thay đổi hoàn toàn.
Nghĩ vậy, cô định xuống bếp ở tầng dưới chuẩn bị một ít gia vị.
Đi vào bếp không tránh khỏi phải ngang qua phòng khách, Thời Tiêu Ngư vừa mới ló đầu liền nhìn thấy Hàng Mỹ Thần đang hờn dỗi ngồi trên ghế sô pha y như cũ.
Thời Tiêu Ngư vội vã muốn đi qua, Hàng Mỹ Thần thấy con gái không có ý định chủ động làm hòa với mình thì đột nhiên cất giọng nũng nịu: “Mẹ thấy con đủ lông đủ cánh rồi nên không cần bà mẹ này nữa đúng không?”
Da đầu Thời Tiêu Ngư lập tức tê dại.
Đây là cuộc trò chuyện tu la tràng gì vậy, kiếp trước cô vẫn luôn ở bên cạnh bà nội, chưa từng đối phó trường hợp nào như vậy. Thời Tiêu Ngư căng thẳng đến nỗi lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
Rõ ràng Hàng Mỹ Thần nhìn cô bằng ánh mắt tức giận, nhưng giọng điệu lại lạnh như bằng: “Mấy tháng trước người đại diện của con đã nói với mẹ về chương trình này, lúc đó mẹ đã từ chối rồi, con biết tại sao không?”
Thời Tiêu Ngư không nói gì, Hàng Mỹ Thần cũng không nghe câu trả lời của cô, tiếp tục nói: “Con là một công chúa nhỏ, con đi nơi nơi hoang vu hẻo lánh kia làm cái gì? Con có thể tự chăm sóc cho mình được không? Hơn nữa một chương trình du lịch có thể mang lại cho con bao nhiêu lưu lượng chứ?”
Thời Tiêu Ngư im lặng, sự im lặng của cô rơi vào trong mắt Hàng Mỹ Thần khiến bà ấy càng trở nên tức giận.
“Lần này con đã ký hợp đồng, cũng không còn đường để thay đổi, nhưng con phải nhớ rằng đức tính lớn nhất của người con gái chính là yếu đuối! Sau khi ra ngoài, con đừng tự mình làm hết mọi việc, đừng vội vàng tiến lên phía trước. Con chỉ cần ngoan ngoãn làm tiểu công chúa là được, người khác mới có thể coi con là một công chúa, con có biết không!”
“Ngoài ra, vì bây giờ không còn lựa chọn nào khác nên tham gia chương trình này cũng được. Khi có cơ hội, con phải nhớ xuất hiện nhiều hơn trước mặt Kính Gia Uyên, nhớ học cách bắt ống kính máy quay. Không cần biết người ta có ý với con hay không, quan trọng phải cho đám fan hâm mộ thấy. Hiện tại con đang bị chỉ trích, Kính Gia Uyên đang nổi tiếng, để cậu ta kéo nhiệt độ giúp con cũng không tệ.”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Trọng Sinh
- Những Ngày Du Lịch Cùng Idol
- Chương 3: Hàng Mỹ Thần - mẹ của nguyên chủ