“Tại sao?” Thời Tiêu Ngư bất giác hỏi.
Tiêu Nhã hít một hơi thật sâu, tiếp tục mỉm cười: “Phương pháp phân loại này có gì khác so với cách bán hàng trực tiếp hoặc phân loại giá khi mua hàng trên Taobao? Lẽ nào cô thường phân loại theo tiêu lượng sao?”
“Lẽ nào không phải à?” Thời Tiêu Ngư buột miệng nói.
Tiêu Nhã: “...”
Thời Tiêu Ngư nhìn Tiêu Nhã đầy do dự, rõ ràng là với một ánh mắt không nói nên lời.
Cô đột nhiên phản ứng lại, không phải, cô nói sai rồi, bây giờ cô không phải là Thời Tiêu Ngư, mà là Thời Tiêu Ngư mới đúng.
Với những ngôi sao như bọn họ, bình thường nên tìm kiếm các thương hiệu uy tín.
Nhưng bây giờ cũng không thể giải thích, chỉ có thể mơ hồ chuyển đề tài: “Hiện tại chúng ta không còn nhiều kinh phí, nên tiết kiệm hết mức có thể.”
Tiêu Nhã thấy Thời Tiêu Ngư không phải như đang nói đùa, cô ấy cũng bắt đầu trở nên nghiêm túc, hơi cau mày nói: “Tìm mấy cái rẻ hơn một chút cũng được, nhưng đừng nghĩ đến mấy cái dưới một trăm tệ, cô xem khách sạn Thanh Niên này nhân viên phức tạp, chúng ta phải quay chương trình, chắc chắn là rất bất tiện khi sống ở một nơi như thế này. Khách sạn này có vẻ đã được vài năm tuổi, liệu có an toàn không, lỡ như xảy ra vấn đề ai chịu trách nhiệm?”
“Hơn nữa, mặc dù hiện tại chúng ta đang ở nước ngoài, nhưng chúng ta cũng được coi là người của công chúng, nếu như biện pháp an ninh của khách sạn không tốt, một số người hâm mộ có được lịch trình của chúng ta, hai người chúng ta thì cũng chẳng sao, nhưng fans của Gia Uyên đông như vậy, xảy ra vấn đề phải làm sao?” Tiêu Nhã tiếp tục nói.
Lúc đầu, Thời Tiêu Ngư nghĩ đó cũng chẳng phải vấn đề gì lớn, nhưng khi cô nghe thấy mấy lời của Tiêu Nhã, ánh mắt cô đột nhiên hơi thu lại một chút.
Không thể không nói, cô còn khá non kinh nghiệm ở trong ngành giải trí này, Tiêu Nhã nói đúng, là cô quá sơ ý.
“Là tôi không suy nghĩ kỹ, xin lỗi.” Thời Tiêu Ngư lập tức xin lỗi.
Mí mắt Tiêu Nhã hơi nhảy lên, thật sự xin lỗi sao?
Với tính cách của Thời Tiêu Ngư, chẳng phải rất cố chấp, kiên quyết làm theo ý mình sao?
Ngay cả Kính Gia Uyên ở bên cạnh cũng bất giác nhìn Thời Tiêu Ngư, trong ánh mắt có chút kinh ngạc.
Thời Tiêu Ngư không để ý đến điều này, hiện tại cô đang suy nghĩ xem nên tìm khách sạn nào để có thể đảm bảo an toàn thoải mái nhất có thể, còn phải đảm bảo đồ ăn thức uống cho mấy ngày đó.
Cô tập trung lướt xem mấy khách sạn trên trang booking, ba người bọn họ ít nhất phải đặt hai phòng, vừa hợp kinh tế vừa thoải mái lại phải đảm bảo tính riêng tư, kỳ thực rất là khó tìm.
Cô lướt xem khoảng hai mươi phút, trong lúc đó nếu tìm được khách sạn thích hợp một chút, cũng sẽ thương lượng với hai người kia.
Cuối cùng, khi lướt tới một khu homestay, hai mắt Thời Tiêu Ngư lập tức sáng lên.
Khu homestay này do một cặp vợ chồng Hoa kiều sống ở Nepal điều hành.
Tầng một là quán ăn bọn họ kinh doanh, tầng hai là nơi ở của chủ nhà.
Toàn bộ tầng ba là một dãy phòng. Trong đó có hai phòng ngủ. Một phòng là giường đơn và phòng còn lại là phòng tiêu chuẩn, loại có hai giường.
Tổng chi phí một ngày chỉ ba trăm hai mươi tệ, đã bao gồm ăn sáng. Cũng không ít khách Trung Quốc đã để lại bình luận, bình luận cũng nói nơi này rất sạch sẽ, hợp vệ sinh, chủ quán niềm nở hiếu khách.
Và điều khiến Thời Tiêu Ngư ưng ý nhất là có một căn bếp trong dãy phòng.
Biểu cảm của Thời Tiêu Ngư thay đổi, nếu kinh phí thực sự hạn hẹp, họ có thể mua nguyên liệu về tự nấu, tự nấu dù sao cũng sẽ rẻ hơn.
Nghĩ đến đây, Thời Tiêu Ngư đưa điện thoại cho hai người, hỏi ý kiến bọn họ thế nào.
Kính Gia Uyên chỉ nhìn thoáng qua thì thấy trong phòng rất sạch sẽ, lập tức nói: “Tôi cảm thấy được.”
Còn Tiêu Nhã thì lấy điện thoại lướt xem thật kỹ, không những chăm chú xem từng mô tả chi tiết trên trang mà còn đọc kỹ từng cái bình luận.
Sau khi thấy đa phần bình luận đều nói môi trường ở đó không tệ, lại yên tĩnh, trải nghiệm sống ở đây rất tốt, cô ấy mới thở phào một hơi, tuy trong lòng cảm thấy có hơi miễn cưỡng, nhưng vẫn không từ chối: “Được, ở đây rất tốt.”
Thời Tiêu Ngư cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì đặt ở đây.”
Vấn đề chỗ ở đã được giải quyết xong, cả ba đang định xuất phát thì tổ chương trình đột nhiên phái người đến nói với ba người: “Trước khi xuất phát chúng ta còn có một cuộc phỏng vấn khác, không biết bây giờ ba vị có thời gian không?”
Cả ba gật đầu, rồi được nhân viên dẫn đến một khu vườn nhỏ bên ngoài khách sạn và bắt đầu cuộc phỏng vấn đầu tiên sau khi xuất phát.
Nhưng bọn họ không hề hay biết là, sau khi buổi phỏng vấn kết thúc được nửa tiếng, hậu trường buổi phỏng vấn này của họ đã bị nhà đài biên tập lại, đăng lên Weibo.
Vô số fan hâm mộ nghe danh mà đến, họ mang trong lòng tâm trạng phức tạp cùng nỗi lo lắng bất an, ấn mở video cuộc phỏng vấn.
Kính Gia Uyên và Tiêu Nhã của họ sẽ tham gia chương trình với cái người hay thích gây phiền toái đó, chương trình vừa bắt đầu, kẻ phiền toái đó lại bày trò gì nữa đây?
Nhiều người đã bấm vào xem video phỏng vấn này mà lòng ngổn ngang trĩu nặng.
Trong đoạn video, ba người đang ở trong một môi trường rất tốt, khu vườn nhỏ tạo cho người ta một cảm giác yên tĩnh hạnh phúc, không nói đến nội dung phỏng vấn, khung cảnh này vẫn khiến người ta cảm thấy cực kỳ thoải mái.
Tổ chương trình đã không đối xử hà khắc với thần tượng của họ, ừm, cũng không tệ.
Họ tiếp tục theo dõi, chỉ để xem người được phỏng vấn đầu tiên chính là Tiêu Nhã.
Do nhân viên của ê-kíp chương trình không xuất hiện nên phần đặt câu hỏi bị cắt bỏ, hiển thị câu hỏi dưới dạng phụ đề.
Q: Cô có suy nghĩ hoặc mong đợi gì cho chuyến đi sắp tới?
Tiêu Nhã nở nụ cười trên môi, giọng nói từ tốn và chậm rãi, cô đáp lại một cách vô cùng khéo léo: “Nepal là một đất nước có những nét đặc trưng riêng. Dù mới đến nhưng tôi đã có thể cảm nhận được sức hấp dẫn của nó, tôi tin rằng tiếp theo đó sẽ là một chuyến đi rất thú vị. “
Q: Cô có cảm thấy chỗ nào chưa thực sự tốt không?
Nụ cười tử tế trên mặt Tiêu Nhã vẫn như cũ, cô ấy gật đầu: “Ừm, có cảm thấy không ổn một chút, kinh phí sau này của chúng tôi có thể nhiều thêm một chút được không?”
Phụ đề hiện lên với hai chữ lớn: Không được.
Đồng thời, dưới hai chữ này có một hàng chữ nhỏ có dấu ngoặc: Chỉ càng ngày càng ít đi, suỵt...
Khi người hâm mộ xem đến đây, bỗng chốc không khỏi nhịn được cười.
Bình luận không ngừng hiện lên đầy màn hình:
[Tuy có chút đồng cảm, nhưng tôi thật sự rất mắc cười, phải làm sao đây, ha ha ha.]
[Tổ chương trình đúng là cố chấp, tôi nghiệp Tiểu Nhã của chúng ta.]
[Không được! Thật sự vô tình như thế sao, ha ha ha, trong lòng khách mời sẽ nghĩ chúng tôi khổ quá mà.]
Vừa chuyển cảnh quay sang Thời Tiêu Ngư.
Ngay lúc cô vừa xuất hiện, hàng loạt bình luận tiêu cực đã tràn ngập khắp màn hình.
[Uầy, sao lại là cô ta, tổ chương trình trước khi quay đến cô ta, có thể cho một lời thông báo trước không?]
[Sao một người đáng ghét lại có được một gương mặt như thế chứ? Chẳng phải nói tướng do tâm sinh sao? Chắc ông trời có nhầm lẫn rồi chăng.]
...
Những bình luận dày đặc đến mức gần như che mất màn hình ban đầu.
Nhưng vẫn có người tắt bình luận, nhìn thấy toàn cảnh buổi phỏng vấn của tổ chương trình.
Trên thực tế, đây là lần đầu tiên Thời Tiêu Ngư đối mặt với máy quay ở khoảng cách gần như vậy sau khi xuyên không.
Đối với một người bình thường mà nói, đột nhiên xuất hiện dưới ống kính ít nhiều cũng có chút khó thích ứng được, trước đây, Thời Tiêu Ngư đã giải quyết vấn đề này bằng cách ngó lơ máy ảnh hết mức có thể, nhưng lần này cô phải đối mặt với máy quay quay cận mặt, cô muốn ngó lơ cũng khó.
Hơn nữa, còn một nguyên nhân khác khiến cô căng thẳng hơn, chính là liên quan đến ký ức của kiếp trước.
Kiếp trước khi cô xem chương trình rất có ấn tượng với đoạn này, lúc đó, tổ chương trình đại khái là muốn dồn mọi tranh luận lên người cô, cho nên đều hỏi những vấn đề liên quan đến Kính Gia Uyên.
Ở kiếp trước, Thời Tiêu Ngư đã khen ngợi Kính Gia Uyên một cách rất khoa trương, chẳng hạn như: “Gia Uyên rất quan tâm đến mọi người, anh ấy đã giúp tôi xách hành lý suốt chặng đường, tôi thấy có chỗ nào không khỏe thì anh ấy sẽ chăm sóc cho tôi.”
Sau đó, cô nhận lại được chính là những bình luận châm biếm chế giễu dồn dập.
[Để Gia Uyên xách hành lý, cô không có tay à?]
[Còn nói chăm sóc, tưởng bản thân là tiểu công chúa thật sao, a ha ha...]
Khi Thời Tiêu Ngư vừa nghĩ đến cảnh tượng thê thảm đó, da đầu cô cảm thấy tê dại, tuy cô tiếp nhận cơ thể của nguyên chủ, nhưng cô không muốn tiếp nhận những lời chế giễu này, cô chỉ muốn nghiêm túc làm việc.
Cho nên, đợi lúc phỏng vấn, nếu vẫn hỏi những câu giống như trước đây, nhất định phải tránh trả lời thẳng, nói càng đơn giản càng tốt, có câu “ngôn đa tất thất”, nói bớt được bao nhiêu thì bớt.
Thế là xuất hiện đoạn phỏng vấn như sau…
Q: Cô có suy nghĩ gì về chuyến đi này với Kính Gia Uyên?
Thời Tiêu Ngư: “Tôi từ chối trả lời.”
Phụ đề: …
Q: Được, chúng tôi đổi câu khác, ngày đầu tiên khởi hành, cô cảm thấy con người Kính Gia Uyên như thế nào?
Thời Tiêu Ngư: “Rất tốt.”
Phụ đề: Thực ra, cô có thể nói thêm nhiều một chút.
Q: Cô nghĩ gì khi ngày đầu tiên lại gặp phải vấn đề phòng ốc, Kính Gia Uyên phải đề nghị ra ở phòng khách?
Thời Tiêu Ngư cảm thấy chuyện này chắc là chưa xong đâu, cô không nhịn được chắp tay cầu xin: “Tôi cầu xin các người đừng nhắm vào tôi nữa được không...”
Phụ đề: Đây là ngày mà người phỏng vấn muốn gục ngã...
Xem thấy cảnh này, một số người đi đường không thể nhịn được cười.
[Khách mời này là ai thế? Có chút đáng yêu đấy, trông xinh đẹp, tính cách cũng dễ mến.]
[Má ơi, đây đúng là lỗ hổng trong ngành phỏng vấn, người phỏng vấn muốn sụp đổ luôn rồi, ha ha ha.]
[Tôi thích khách mời này.]
Vừa rồi có mấy bình luận khen ngợi, lập tức có fan tốt bụng phổ cập kiến thức cho mọi người.
[Người mọi người nói đáng yêu đó đề nghị lên tìm kẻ phiền phức Thời Tiêu Ngư tìm hiểu một chút.]
[Lỗ hổng phỏng vấn? Nên xem các cuộc phỏng vấn trước đó, sau đó các người sẽ biết, đây chẳng qua chỉ là cách tạo hình tượng thôi.]
[Mấy người nói thích, có thể đợi bản chính ra rồi hãy xem, tôi cá là các người xem bản chính rồi vẫn còn nói thích, tôi sẽ biểu diễn màn trồng chuối nhúng đầu vào chậu nước cho mọi người xem.]
Tất cả các loại sự kiện lớn mà Thời Tiêu Ngư đã từng gây ra lần lượt bị lật tẩy, thậm chí một số người trong khu bình luận còn đăng link, trong đó ghi lại những “thành tích khủng” khác nhau mà Thời Tiêu Ngư từng có.
Bình luận này nhanh chóng được đẩy lên vị trí đầu tiên, những người vốn không hiểu lại có chút hảo cảm lập tức bị dọa chuồn đi mất.
Sau Thời Tiêu Ngư, chính là người cuối cùng, Kính Gia Uyên.
Khoảnh khắc khi gương mặt hoàn mỹ của Kính Gia Uyên xuất hiện trên màn ảnh, không ít người hâm mộ đứng trước màn hình đột nhiên mắt lấp lánh đầy sao.
Trái tim của họ không khỏi đập thình thịch, trên mặt lộ nụ cười từ ái cưng chiều, chờ đợi cuộc phỏng vấn của Kính Gia Uyên.
Q: Gia Uyên, anh có mong đợi gì cho chuyến đi này?
Giọng nói ấm áp và độc đáo của Kính Gia Uyên truyền vào tai mọi người, trong mắt mang theo nụ cười ấm áp nhưng lại có phần xa lạ, anh trầm giọng đáp: “Tôi hy vọng rằng ở đất nước xa lạ này, có thể mang lại cho tôi một ít cảm hứng.”
Vừa dứt câu, bình luận đã hiện lên dồn dập.
[A a a, tôi biết mà, con tôi tham gia chương trình này là để mang lại cảm hứng cho bài hát mới, việc này fan thấy rất hài lòng.]
[Gia Uyên thực sự rất ấm áp, nhưng mà ở bên ngoài cũng phải chú ý chăm sóc bản thân đấy.]
[Đây là cảm giác tim đập quen thuộc, tôi không được rồi...]
Khi mọi người đang điên cuồng gõ bình luận, thì câu hỏi tiếp theo đã xuất hiện, mà chính ngay lúc này, bình luận cũng bị trống vài giây.
Chỉ thấy trên màn hình nhảy ra một dòng chữ cực lớn.
Q: Ấn tượng của anh về khách mời cùng đồng hành với mình Thời Tiêu Ngư như thế nào?