Quán ăn gia đình của Thời Tiểu Ngư nổi tiếng chỉ sau một đêm, nhưng cô lại không thể nào mà vui vẻ nổi.
Một tuần trước, trang web chính thức của chương trình [Món ngon trong lòng] đã đăng một đoạn video ngắn cảnh hậu trường. Đó là khi Kính Gia Uyên còn trên đời, anh tham gia hoạt động của một chương trình truyền hình. Lúc được nghỉ ngơi, anh đã trò chuyện với bạn bè.
Anh nói: Quán ăn nhỏ kia, chỉ hận gặp nhau quá muộn.
Người trong đoạn phim ngắn đó chỉ mới hai mươi bảy tuổi, trên khuôn mặt đã nổi tiếng khắp các ngõ ngách trên trái đất kia tràn ngập sự dịu dàng đối với thế giới này.
Anh là thiên tài, vừa ra mắt đã bước lêи đỉиɦ cao.
Mười tám tuổi năm ấy, anh tự sáng tác một ca khúc [Sinh mệnh] làm chấn động toàn giới âm nhạc. Sự lương thiện của anh, tình yêu và sự trân trọng của anh đối với thế giới đã rung động mỗi một người nghe nhạc.
Giai điệu réo rắt, lời ca truyền cảm hứng, giọng hát cao vυ"t cực kỳ có chất riêng của anh làm bài hát này nổi tiếng khắp mọi miền nam bắc. Bài hát này đã mang đến hy vọng cho không biết bao nhiêu người một lần nữa, đem đến cho cuộc sống vốn u ám của bọn họ một tia sáng ấm áp.
Thế nhưng, thiên tài còn có một định nghĩa khác, đó là trời cao ghen ghét người tài.
Nửa năm sau khi quay chương trình kia, cũng chính vào năm Kính Gia Uyên hai mươi tám tuổi, trang chính thức tuyên bố Kính Gia Uyên đã qua đời đầy đáng tiếc vì căn bệnh ung thư dạ dày.
Kỳ chương trình đã quay kia trở thành hình bóng cuối cùng mà anh lưu lại trên thế giới này.
Tin Kính Gia Uyên qua đời vừa truyền ra, gần như tất cả tai to mặt lớn của giới giải trí đều bóp cổ tay mà thở dài. Sự xuất hiện của Kính Gia Uyên đã mang đến sức sống mới cho ngành giải trí vốn đã mục nát và tràn ngập phù hoa, lợi ích này.
Tác phẩm của anh thay đổi toàn bộ bố cục của giới âm nhạc, trở thành tín ngưỡng trong cảm nhận của biết bao nhiêu người.
Mà điều càng khiến cho fans thương tiếc chính là sau khi anh qua đời, hãng thu âm tuyên bố album di tác [Ánh sáng nhạt] của anh. Mười bài hát trong album, mỗi bài đều được Kính Gia Uyên tự mình soạn nhạc và viết lời. Mỗi một bài hát trong album đều như hát ở trong lòng mọi người, làm chấn động linh hồn của người hâm mộ âm nhạc.
Đáng tiếc, bọn họ sẽ không còn được gặp lại thiên tài như vậy nữa.
Tác phẩm của anh, rốt cuộc không thể tiếp tục phát ra từ chính miệng anh.
Kính Gia Uyên gần như đã cống hiến hết quãng đời ngắn ngủi của mình cho âm nhạc. Anh dùng sự dịu dàng và tình yêu sưởi ấm từng người một trong lúc lơ đãng, mang đến hy vọng cho những người đang chìm đắm trong tuyệt vọng.
Sau khi anh bất ngờ qua đời, rất nhiều người sụp đổ, không dám tiếp thu hiện thực này.
Một người tốt đẹp như vậy, dịu dàng đến thế, tại sao lại đột nhiên mắc phải bệnh ung thư dạ dày chứ?
Rốt cuộc trong đó có bí ẩn gì hay không?
Mà dưới sự truy vấn của người hâm mộ, công ty quản lý của anh đã nói cho họ một sự thật càng khó thể chấp nhận.
Trước khi Kính Gia Uyên mắc phải bệnh ung thư dạ dày, anh có bệnh kén ăn cực kỳ nghiêm trọng. Trong mấy năm mà anh còn sống, mỗi một ngày anh đều đang chịu sự tra tấn của bệnh kén ăn này, đặc biệt là một năm trước khi qua đời, gần như không ăn nổi bất cứ thứ gì.
Người hâm mộ của anh biết được chuyện này chỉ cảm thấy cơn đau nơi trái tim lại càng thêm chồng chất.
Hóa ra người vẫn luôn yêu thương thế giới kia lại đang phải chịu đựng sự tra tấn như thế mỗi ngày.
Bọn họ yêu Kính Gia Uyên, dù anh đã qua đời một năm, toàn bộ giới giải trí vẫn tràn ngập tin tức liên quan đến anh. Các fan vẫn không ngừng hấp thu sự ấm áp mà Kính Gia Uyên lưu lại trên thế giới này từng giây từng phút, đồng thời cũng đang hối hận. Vì sao khi mà anh còn trên đời, bọn họ lại không phát hiện những việc này, không thể sưởi ấm trái tim anh như sự ấm áp anh mang đến cho bọn họ.
Mà bây giờ, chỉ còn vài phần hoài niệm, vài phần đền bù.
Sau khi đoạn video hậu trường kia được tung ra, hết đợt khách này đến đợt khách khác kéo tới quán ăn nhỏ của Thời Tiểu Ngư. Bọn họ muốn cảm nhận cái nơi mang đến sự an ủi ấm áp duy nhất cho thần tượng của bọn họ khi còn sống này.
Dưới những nguyên nhân này, quán ăn nhỏ của Thời Tiểu Ngư nổi tiếng khắp nơi trong nháy mắt. Thậm chí có bạn bè nước ngoài không quản đường xá xa xôi lặn lội tới nơi này, nhấm nháp món ngon Kính Gia Uyên đã ngợi khen lúc còn sống rồi khóc đẫm nước mắt.
Đối mặt với loại tình huống nổi tiếng này, bạn bè của Thời Tiểu Ngư vô cùng vui vẻ, từng người gọi điện thoại tới, tỏ vẻ chúc mừng sự nổi tiếng của quán ăn.
“Úi chà, Tiểu Ngư, bây giờ cậu thật sự đã phát đạt rồi đấy! Cậu xem thử đi, việc buôn bán của quán ăn nhỏ nhà cậu tốt thật đấy! Cứ như vậy thì sợ rằng cậu sẽ trở thành phú bà nhanh thôi!”
“Tiểu Ngư, ngày hôm qua tôi thấy tin tức của quán ăn nhà cậu trên đài truyền hình của tỉnh. Nói với cậu thế này nhé, bây giờ quán ăn nhỏ này của cậu đã trở thành quán nổi tiếng trên mạng, quả thực quá ghê gớm!”
Đối mặt với những lời chúc mừng của bạn bè, Thời Tiểu Ngư chỉ có thể đáp lại một cách qua loa.
Nhưng khi mà không có ai bên cạnh, Thời Tiểu Ngư đã khóc không biết bao nhiêu lần.
Bạn bè đều chỉ nói quán ăn nổi tiếng, cho rằng rốt cuộc cô cũng có thể vươn lên, đạt được cuộc sống hạnh phúc.
Thế nhưng bọn họ lại không biết, cô cũng là một trong những người được Kính Gia Uyên sưởi ấm kia. Vào một năm trước, khi Kính Gia Uyên qua đời, màu sắc xán lạn nhất trong lòng đã rời bỏ cô mà đi.
Kính Gia Uyên nói, chỉ hận gặp nhau quá muộn.
Dưới góc nhìn của Thời Tiểu Ngư, sao lại không phải là một loại bỏ lỡ cơ chứ.
Nếu… Nếu cô biết anh có bệnh kén ăn sớm một chút, nếu cô biết những món cô làm là thứ duy nhất mà Kính Gia Uyên có thể nuốt trôi sớm một chút. Như vậy, có phải cô sẽ có cơ hội chữa khỏi bệnh kén ăn của anh hay không? Không để cho anh bị bệnh kén ăn tra tấn, có phải sẽ không phát triển trở thành ung thư dạ dày nhỉ?
Từng cơn tiếc nuối và đau khổ liên tục đánh sâu vào trong lòng của Thời Tiểu Ngư. Cuối cùng một tuần sau khi quán ăn của cô nổi tiếng, Thời Tiểu Ngư đột ngột đóng cửa, không một lời nhắn nhủ hay giải thích. Cô cứ như vậy mà đột nhiên biến mất trong tầm nhìn của mọi người.