Quyển 1 - Chương 8: Bạch Liên Hoa Hắc Hóa Trùng Sinh

“Đại Thiếu Gia.”

Thấy Tô Mạc đi ra, vẻ mặt cô gái ngoài cửa có hơi, dù sao tâm tình Lâm gia vừa rồi dường như không được tốt, xem ra vụ làm ăn vị Đại Thiếu Gia này nói cũng không thuận lợi.

“Không có việc gì, ngươi đi xuống đi.”

Tô Mạc vẫy vẫy tay, sau đó cũng ly khai Tiêu Diêu Lâu, hiện tại hắn muốn hảo hảo lập kế hoạch bước tiếp theo sẽ đi như thế nào, Lâm Tử Phong đã nói như vậy, chính là đại biểu cho gã nhất định sẽ ngăn cản.

Hành động kế tiếp của Tô Mạc hoàn toàn ngoài dự kiến của Lâm Tử Phong, hắn không hề trực tiếp tìm Lâm Tử Thịnh tỏ tình, thời gian tiếp xúc dần qua, điểm ấy thật ra khiến Lâm Tử Phong cảm thấy bất ngờ, dường như Tô Mạc có chút nghiêm túc rồi.

Cứ như vậy, Tô Mạc cùng Lâm Tử Thịnh ở chung mấy tháng, quan hệ của hai người đã trở nên gần gũi hơn rất nhiều, Lâm Tử Thịnh cũng không hề bài xích Tô Mạc nữa, hai người trở thành hảo bằng hữu.

“Tử Thịnh, sắp tới lễ Giáng Sinh rồi, ngươi có tiết mục gì không?”

Nhìn tuấn mỹ thanh niên bên cạnh, trong mắt Tô Mạc hiện lên thần sắc si mê.

Mấy tháng nay Tô Mạc hiểu được trọn vẹn ren mị lực của cậu, tuy rằng gương mặt cả ngày đều lạnh lùng, nhưng có vô số nam nữ người trước ngã xuống, người sau tiến lên theo đuổi cậu, làm cho Tô Mạc không chỉ một lần thiếu chút nữa không khống chế được, cũng chính vì vậy, Tô Mạc đối với Lâm Tử Thịnh cố thủ đề phòng nghiêm ngặt, thậm chí là gia nhập xã đoàn đều phải cùng một chỗ với cậu, sợ lúc tại hắn không chú ý cậu bị người khác cướp đi.

“Tạm thời không có kế hoạch, có lẽ sẽ về nhà với đại ca và Tiểu Tam Tử.”

Kỳ thật ba anh em Lâm gia cũng không chú trọng ngày lễ Phương Tây, nhưng ba Lâm mẹ Lâm lại rất thích, vì vậy bọn hắn cũng tiếp nhận

“Năm nay không chừng ba mẹ sẽ trở về.”

Câu nói tiếp theo của Lâm Tử Thịnh làm cho tất cả kế hoạch của Tô Mạc đều thất bại, vốn còn muốn hẹn Lâm Tử Thịnh một mình ra ngoài ăn cơm, thuận tiện xúc tiến tình cảm, nhưng đối phương muốn bồi người nhà, hắn cũng không còn biện pháp nào.

Đến nay mặc dù không biết tại sao Lâm Tử Phong không có quá mức cản trở hắn và Lâm Tử Thịnh ở chung, nhưng hắn có thể cảm nhận được mỗi lần Lâm Tử Phong nhìn hắn trong ánh mắt luôn luôn mang theo tia dò xét kĩ lưỡng.

“Như thế nào? Ngươi có kế hoạch gì?”

Mấy tháng ở chung lại được hệ thống cung cấp tư liệu, Lâm Tử Thịnh có thể xem như tương đối hiểu rõ Tô Mạc, tuy rằng Tô Mạc không biểu hiện ra cái gì, nhưng Lâm Tử Thịnh cảm thấy hắn mơ hồ ủy khuất.

Mỗi lần đến thời điểm này Lâm Tử Thịnh đều ha ha cười chính mình đang mơ tưởng, Tô Mạc là người nào, hắn làm sao sẽ ủy khuất?

Chẳng qua nếu như Lâm Tử Thịnh không hỏi nữa cậu sẽ cảm thấy cảm giác của mình không sai, bởi vì Tô Mạc tuyệt đối sẽ lập tức nhìn cậu với vẻ mặt ủy khuất, giống như cậu làm gì có lỗi với hắn.

Trước đây cậu có nghe nói Tô Mạc phóng đãng hoa tâm, nhưng lại chưa từng nghe nói hắn không biết xấu hổ như vậy.

“Ngươi trở về thành phố A không lâu, có một số việc có thể chưa biết”

Nghe Lâm Tử Thịnh hỏi, Tô Mạc lập tức vực dậy tinh thần, mỉm cười nhìn cậu

“Lễ Giáng Sinh hàng năm đều có vũ hội Natividade, ngươi vừa trở về nên tham gia để có thể hoà nhập nhanh hơn.”

Lời này của Tô Mạc cũng không phải là khoa trương, từng vòng tròn vòng tròn luẩn quẩn đều có quy tắc của mình, cho dù Lâm Tử Thịnh là người Lâm gia, nhưng bởi vì hiện tại cơ hội nở mày nở mặt ở thành phố A quá ít, tự nhiên sẽ có người không có mắt rình mò cậu, nếu Lâm Tử Thịnh tham gia vũ hội Natividade tất nhiên sẽ làm mọi người hiểu rõ thân phận của cậu , hơn nữa cũng có thể khiến cho người trong hội hiểu rõ thái độ của Tô Mạc đối với cậu.

Vũ hội Natividade của thành phố A có một ước định thành quy củ, chính là người đi cùng bạn đến vũ hội cũng sẽ là bạn đời xác định trong tương lai, nếu không mọi người đều đi dự tiệc một mìn.

“Sao nào? Đi cùng ta đi.”

Tô Mạc cười ghé sát vào Lâm Tử Thịnh, nhìn khuôn mặt khiến người khác kinh diễm quá mức, Tô Mạc trong nháy mắt liền thất thần.

“Cùng ngươi? Vũ hội không cần bạn sao?”

Lông mày Lâm Tử Thịnh nhăn lại, không biết tại sao, cậu cảm giác người nam nhân này đang ngấm ngầm mưu tính gì đó.

Ha ha, mang? Hắn sao có thể để cho Lâm Tử Thịnh mang theo người khác cùng tham gia vũ hội.

“Đương nhiên không cần, tính chất vũ hội Natividade tương đối đặc thù, nói là vũ hội, thật ra chính là mọi người ăn uống tiệc tùng chơi đùa một chút.”

Nghe Tô Mạc nói xong Lâm Tử Thịnh nhẹ gật đầu, sau đó nói

“Hôm nay ta về nhà hỏi đại ca một chút, nếu đại ca đồng ý ta liền đi, được rồi, buổi chiều có môn học, ta đi về trước.”

Nói xong cũng không nghe Tô Mạc nói cái gì, Lâm Tử Thịnh liền xoay người rời đi, người nam nhân này không từ thủ đoạn mặc dù Lâm Tử Thịnh không có tự mình lĩnh hội qua, nhưng cậu cũng gặp qua không ít lần trên thân người khác, cậu cũng không muốn tự thể nghiệm.

Tối hôm đó, Lâm Tử Thịnh đem chuyện này nói cho Lâm Tử Phong nghe, sau đó nhận được ánh mắt quái dị ánh mắt quái dị của đại ca nhà hắn.

“Tô Mạc thật sự nói muốn dẫn ngươi đi tham gia vũ hội Natividade của thành phố A?”

Lâm Tử Phong ở thành phố A nhiều năm như vậy, tuy rằng cái vũ hội Natividade này gã không đi nhiều, nhưng cũng đã tham gia, tính chất trong đó gã đương nhiên cũng biết.

Giờ khắc này gã có chút tin tưởng Tô Mạc thật tâm rồi, cho tới nay gã không hề ngăn cản Tô Mạc tiếp xúc với Lâm Tử Thịnh là bởi vì hắn không hề có hành động khác người nào, mặt khác cũng vì gã muốn xem Tô Mạc thật tâm được bao nhiêu.

Bây giờ Tô Mạc muốn cùng Lâm Tử Thịnh đi tham gia vũ hội Natividade, xem ra là đối với người em trai này của mình là tình cảm thật sự.

Lâm Tử Phong có chút không rõ, em trai của hắn rốt cuộc có chỗ nào tốt, cả người đều lạnh như băng nhìn qua cũng đủ làm cho người khác không muốn tiếp xúc, chỉ có như vậy lại khiến cho Tô đại thiếu gia luôn luôn hoa tâm thu lại tâm tư, lởn vởn bên em trai của mình.

“Ngươi tới thành phố A thời gian không lâu, đi mở rộng quan hệ cũng tốt.”

Nếu đã như vậy, gã sẽ nhìn xem Tô Mạc có bao nhiêu thật lòng thật dạ!

Cứ như vậy, nửa tháng sau Lâm Tử Thịnh đi theo Tô Mạc tham gia vũ hội Natividade, đương nhiên, Lâm Tử Huy vốn cũng muốn đi theo, kết quả bị nhẫn tâm đàn áp.

Bất quá Lâm Tử Huy cũng coi như thoả mãn, bởi vì Lâm Tử Phong đồng ý dẫn y đi Tiêu Diêu Lâu ăn cơm, với lại Tô Mạc đồng ý đem ghế lô số một chữ thiên tặng cho bọn họ dùng, lúc này mới vứt được cái “bóng đèn” muốn đi theo.

Bất quá thời gian bất lợi, vừa mới tiến vào hội trường vũ hội còn chưa kịp tuyên bố chủ quyền, Tô Mạc liền gặp được một người cực kỳ không muốn gặp — Bạch Vi.

Trong mấy tháng Tô Mạc “theo đuổi” Lâm Tử Thịnh, nữ nhân này xuất hiện trước mặt bọn họ không ít, bất quá bởi vì Tô Mạc biểu hiện chủ quyền , nên Lâm Tử Thịnh đối với Bạch Liên Hoa luôn kính nhi viễn chi, hai người vẫn luôn người này, vừa vặn bây giờ lại bị chặn.

“A Mạc, A Thịnh, các ngươi cũng tới a.”

Trên người Bạch Vi mặc một bộ áo đầm sang trọng, so với quần áo lúc tham dự tiệc sinh nhật Tô Mạc đẳng cấp thượng hạng hơn, cái giá này căn bản cũng không phải là Bạch Vi có thể mua được.

“Bạch tiểu thư, lâu rồi không thấy.”

Tô Mạc mặt lạnh gật đầu, sau đó chìa tay kéo Lâm Tử Thịnh đến bên cạnh mình, làm cho Bạch Vi duỗi tay thất bại, vẻ mặt lúng túng đứng đó.

“A Mạc, tại sao ngươi đối xử với ta như vậy, chúng ta là. . . Chúng ta là bạn rất thân không phải sao?”

Ánh mắt Bạch Vi nhìn Tô Mạc mang theo một cỗ u oán sâu sắc, giống như si tâm nữ tử bị tình lang phụ lòng.

Người xung quanh đều dùng ánh mắt xem kịch vui nhìn ba người này, không có biện pháp, Tô đại thiếu gia đã đem lập trường của mình biểu hiện rất rõ ràng, thế nhưng có người không có mắt, lại tự cho mình mới là tình yêu thật sự.

Thật là một cô gái ngu ngốc không có kiến thức, chẳng lẽ không biết vũ hội Natividade này cho mọi người mang người mình yêu mến đến sao, thời gian này mọi người trong hội biết rõ Tô đại thiếu gia hồi tâm rồi, nhưng đến tột cùng cũng không biết là thần thánh phương nào có thể làm cho trong mắt Tô đại thiếu gia bên ngoài luôn luôn phong lưu chỉ nhìn một mình hắn.

Hôm nay sau khi gặp được, mọi người có loại cảm giác quả nhiên là danh bất hư truyền.

So với vẻ mặt tràn đầy ủy khuất của cô gái kia, mọi người cảm thấy vẻ mặt lạnh lùng của thanh niên càng thích hợp với Tô đại thiếu gia hơn.

“Bạch tiểu thư, ta nghĩ dựa vào thân phận của ngươi hẳn là không có tư cách tham gia vũ hội xã hội thượng lưu, có thể đến đây, nhất định là người dẫn ngươi theo, bây giờ ngươi không phải nên quay về với bạn của ngươi sao?”

Tô Mạc cảm nhận được người bên cạnh mơ hồ không kiên nhẫn, bản thân là một người yêu săn sóc, hắn đương nhiên sẽ đem tất cả vấn đề giải quyết tốt.

“A Mạc, tại sao ngươi đối xử với ta như vậy, ta thích ngươi a!”

Nhịn gần bốn tháng, ả một mực chờ đợi Tô Mạc cùng Lâm Tử Thịnh tỏ tình với mình, thế nhưng ả vẫn không đợi được đến lúc đó, ngược lại nghe được tin tức hai người càng ngày càng thân mật.

Làm sao Bạch Vi tiếp nhận được, cho nên ả sử dụng thủ đoạn để một người con cháu thế gia mang ả vào hội trường vũ hội Natividade này, quyết định hướng Tô Mạc thổ lộ.

Sau khi nghe được lời thổ lộ của Bạch Vi, trong mắt Lâm Tử Thịnh hiện lên thần sắc kinh ngạc, vốn nghĩ là ả có thể nhịn một chút, không nghĩ tới nhanh như vậy đã đến cực hạn, nhún nhún vai rời khỏi, Lâm Tử Thịnh không muốn dính vào giữa hai người kia.

Sau khi Lâm Tử Thịnh rời khỏi, nét mặt Tô Mạc lập tức trầm xuống, hung hăng hất cái tay đang cầm tay mình ra

“A, Bạch Vi, ngươi nghĩ ngươi là ai, yêu thích ta? Ngươi xứng sao!”

Địa vị Tô gia sao lại xứng với một người nho nhỏ như Bạch Vi!

Sau khi Bạch Vi nghe hắn nói cả người đều cứng tại chỗ, cái này… Sao có thể, người A Mạc yêu nhất không phải là ả sao, tại sao lại nói ra lời nói làm tổn thương người như vậy!

Bây giờ Tô Mạc không có thời gian nhìn phản ứng của Bạch Vi, tinh thần của hắn toàn bộ đều rơi vào trên người “chạy trốn” Lâm Tử Thịnh, sau khi nhìn khắp bốn phía tìm mục tiêu của mình, Tô Mạc lập tức hướng về Lâm Tử Thịnh đi đến.

Đến đây mọi người đều đã hiểu, Tô đại thiếu gia đối với Lâm Nhị thiếu lại là mối tình thắm thiết, người khác không thể xen vào giữa rồi!

“Sao lại ở đây một mình?”

Nhìn thấy Lâm Tử Thịnh đứng ở trên sân thượng, Tô Mạc nhẹ nhàng thở ra, cũng may bên cạnh cậu không có người khác,, Tô Mạc không biết mình có thể kiềm chế không ra tay đánh chết người kia hay không.

“Vì không làm chậm trễ Tô đại thiếu gia săn mồi a.”

Lâm Tử Thịnh quơ quơ chén rượu trong tay, có chút không tập trung trả lời lại, cậu cũng không thích hoàn cảnh như vậy, làm cho cậu dễ dàng nhớ tới chuyện lúc trước.

“Ta đâu có đi săn mồi!”

Lời nói của Lâm Tử Thịnh làm cho Tô Mạc không khỏi ủy khuất, ba tháng nay hắn vẫn luôn đi theo bên người Lâm Tử Thịnh, làm sao hắn có thời gian cùng người khác làm bậy, hơn nữa sau khi hiểu rõ trái tim của mình, Tô Mạc quyết định tạm biệt quá khứ.

“Tô đại thiếu gia, không phải luôn luôn yêu mến mỹ nhân sao, sao ta có thể không có ý tứ quấy rối ngươi.”

Nói xong, thậm chí Lâm Tử Thịnh còn phất phất tay, để Tô Mạc muốn làm gì thì làm.

“Đúng vậy a, ta yêu mến mỹ nhân, nhưng trong hội trường này, người đẹp nhất chẳng phải đang ở trước mặt ta sao?”

Tô Mạc từ từ ghé sát vào Lâm Tử Thịnh, hô hấp ấm áp phả vào mặt lẫn nhau

“Tử Thịnh vẫn muốn nghe ta nói ‘Chỉ có ngươi mới là người ta thích’?”

Mãnh liệt giương mắt cùng Tô Mạc đối mặt, tuy rằng trên mặt của hắn mang theo nụ cười dịu dàng, nhưng sâu trong đáy mắt chăm chú nhìn Lâm Tử Thịnh, còn có… Cố chấp tham lam muốn giữ lấy.