Quyển 3 - Chương 7: Bạch Liên Hoa Ôn Nhu Bao Dung

Chuyện tiếp theo trái ngược với dự kiến của Lâm Tử Thịnh và Văn Nhân Lan, Văn Hạo bỗng biến mất, hoàn toàn không tìm được tung tích của gã, điều đó khiến Văn Nhân Lan rất bất an, hắn không sợ Văn Hạo làm gì hắn, chỉ sợ Văn Hạo ra tay với Lâm Tử Thịnh.

Nhưng Lâm Tử Thịnh giống như không có gì xảy ra, Văn Nhân Lan vốn hơi lo cũng bình tĩnh lại, anh đúng là có bản lĩnh, đang lúc nguy hiểm nhất mà cũng cũng có thể khiến người khác bình tĩnh lại.

“Phong, không sao thật không, nếu Văn Hạo lại làm gì lén lút, rất bất lợi cho anh.” Văn Nhân Lan chưa từng kiềm chế, giờ mọi người trong thành phố B đang suy đoán quan hệ của hắn và Lâm Tử Thịnh, chắc toàn bộ thành phố B chỉ có anh vẫn đơn thuần nghĩ hắn là em trai của anh.

“Không sao, mấy năm ở nuosc ngoài cũng không yên bình, thân thủ của anh không kém.” Nếu đã từng nói thân thủ của Lục Phong không kém, hiện tại có thể hình dung giá trị vũ lực của Lâm Tử Thịnh tăng mạnh, giá trị bạo lực ở thế giới thứ nhất của cậu vẫn mang theo qua các thế giới sau, nếu không cũng không thể giải quyết đơn giản những hộ vệ do Văn Hạo phái tới.

Sau khi nghe Lâm Tử Thịnh giải thích, Văn Nhân Lan gật đầu, thật ra, hiện giờ giá trị vũ lực của Lâm Tử Thịnh rất cao, thậm chí không kém thân thủ của hắn, nếu anh chú ý cẩn thận chắc không xuất hiện nguy hiểm.

“Chẳng qua tôi lo người núp sau lưng gã, vẫn bình thản, tuyệt đối không phải gia tộc nhỏ, vói lại nếu là gia tộc nhỏ, muốn mang Văn Hạo trốn tù cũng không phải dễ.” Trong lòng Lâm Tử Thịnh tính những gia tộc có khả năng có quan hệ với Văn Hạo, nhưng nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra được.

Cậu vốn nghĩ đến những gia tộc có quan hệ với nhà họ Ngô, nhưng chỉ có mình Văn Hạo trốn được, Ngô Di Nhiên vẫn còn trong tù, nên Lâm Tử Thịnh hỏ qua khả năng này, thế nhưng Văn Hạo cũng không có bối cảnh gì, chuyện này nói không thông.

Khi Lâm Tử Thịnh nghĩ hoài không ra, cậu nhận được cú điện thoại bất ngờ, người gọi điện là con thứ của Bác ba, cũng là em trai họ Lục Nhiên.

“Anh họ, là em, em phát hiện vài chuyện bất thường.” Thanh âm Lục Nhiên hơi giống tranh công làm Lâm Tử Thịnh dở khóc dở cười, nhóm anh chị em họ cũng cậu vốn là như vậy, nhưng… nhưng cũng rất đáng yêu đó!

“Chuyện bất thường gì?” m thanh mang ý cười của Lâm Tử Thịnh truyền đến, Văn Nhân Lan ở một bên nghe được trong lòng nổi lên giấm chua, tại sao lúc Phong đối mặt với những người đó cũng ôn nhu như vậy, nội tâm gã khó chịu!

Nhưng nghe Lâm Tử Thịnh nói Văn Nhân Lan cũng biết cú điện thoại này cực kì quan trọng, nên không cắt ngang, chỉ trốn một bên bốc giấm.

“Anh họ, mấy ngày trước lúc em đi ngang phòng khám nhìn thấy Văn Hạo, dường như nói vài câu với tiểu tiền đài sau đó rời khỏi, em không biết này có tính là manh mối không nữa.” Cậu biết anh họ vẫn luôn tìm tung tích của Văn Hạo, dù không biết tin này có ích không, nhưng nếu có liên quan đến Văn Hạo, cậu liền nói cho Lâm Tử Thịnh biết.

Mà sau khi Lâm Tử Thịnh nghe tin tức này hơi nhăn mày, chuyện lần này có liên quan đến Bạch Tình?

Chắc không phải, 001 đưa tư liệu của Bạch Tình cho cậu thấy rõ không có bối cảnh đặc biệt, chỉ là một người bình thường, thân phận đó tuyệt đó không có cách ra tay giữa lúc nhà họ Lục đang liên thủ với nhà Văn Nhân ném Văn Hạo vào tù sau đó cứu người trở ra.

“A Nhiên, cảm ơn em, tin của em rất hữu ích, anh sẽ điều tra dựa theo tin này.” Dù không biết quan hệ giữa bọ họ là gì, nhưng nữ chính dính vào cũng không đơn giản, vẫn nên điều tra một ít sẽ tốt hơn!

“Anh họ đừng khách sáo, nếu còn biết tin gì em sẽ báo cho anh.” Sau khi nói xong hai người chào tạm biệt, Lâm Tử Thịnh tắt điện thoại, nhưng vẫn nhăn mày, tâm sự nặng nề.

“Phong, cú điện thoại hồi nảy có vấn đề gì không?” Trực giác nói với Văn Nhân Lan rằng cú điện thoại lúc nảy có lẽ liên quan đến Văn Hạo, nếu không Phong sẽ không xuất hiện vẻ mặt này.

Lâm Tử Thịnh lắc đầu sau đó làm thủ hiệu, ý muốn hắn đừng hỏi, giờ cậu muốn ngẫm lại toàn bộ các tin tức, để biết chuyện lần này rốt cuộc có liên quan đến Bạch Tình không!

Sau nửa ngày, Lâm Tử Thịnh chậm rãi nói: “Lúc nảy A Nhiên gọi đến, nói cho anh biết mấy ngày trước em ấy đi ngang qua phòng khám của anh, nhìn thấy Văn Hạo, lúc đó Văn Hạo đang nói vài câu với Bạch Tình sau đó rời khỏi, Văn Hạo biến mất không tung tích cũng chính từ lần đó, anh nghi ngờ Bạch Tình có liên quan đến sự biến mất của Văn Hạo, nhưng Bạch Tình lại không có bối cảnh, chỉ là người bình thường.”

Nếu Bạch Tình có chút bối cảnh, Lâm Tử Thịnh có thể kết luận chuyện lần này trăm phần trăm liên quan đến Bạch Tình, nhưng cố tình Bạch Tình chỉ là người vì kiếm tiền chỉ có thể đến quán bar làm việc, nếu thạt sự là một tiểu thư, người trong gia tộc sao có thể để cô làm chuyện đó.

Lời này khiến Văn Nhân Lan nhíu mi, hắn từng âm thầm điều tra thân phận của Bạch Tình, trên tư liệu nói Bạch Tình chỉ là con của một gia đình bình thường, không có gì đặc biệt, người như vậy sao có thể giúp Văn Hạo trốn ngục?

“Phong, đừng nghĩ nữa, nếu giờ đã biết Bạch Tình có liên quan tôi sẽ cẩn thận điều tra, đến lúc đó sẽ biết phải cô ta làm không.” Văn Nhân Lan không thích Lâm Tử Thịnh đặt sự chú ý lên người khác, khiến hắn mất khống chế.

Lâm Tử Thịnh cũng gật gật đầu, cậu biết giờ nghĩ nhiều cũng vô ích, còn không bằng đợi sau khi điều tra lại cân nhắc lại chuyện liên quan đến Bạch Tình.

Chẳng qua vẫn chưa bắt đầu điều tra liền xảy ra một phiền phức không nhỏ.

Cùng ngày vì lo lắng nên Văn Nhân Lan đưa Lâm Tử Thịnh về chỉ chút nữa đã xảy ra tai nạn xe cộ.

Vị trí biệt thự của Lâm Tử Thịnh rất đặc biệt, nghe nói lúc trước khi xây biệt thự ở chân núi, được xây theo thế lưng núi , từ biệt thự có thể nhìn thấy biển, nếu Lâm Tử Thịnh muốn về nhà phải đi ngang đường núi, đối với đối phương, nhất là đối với những người muốn mạng của Lâm Tử Thịnh và Văn Nhân Lan, đây đúng là chỗ tuyệt vời để ra tay.

Lúc về trời đã tối đen, tuy có đèn xe, nhưng không rõ nhưng ban ngày, xung quanh có rất ít xe cộ, lúc đi ngang khúc ngoặt cuối cùng trên đường về nhà Lâm Tử Thịnh xe bị khống mất chế, đâm thẳng suýt chút rơi xuống vách núi, nếu không phải do Văn Nhân Lan lượn lách khủng, không chừng ngày mai tiêu đề tin tức của thành phố B sẽ là người thừa kế của nhà Văn Nhân và nhà họ Lục cùng chết dưới vực sâu!

“A Lan, mới nảy xảy ra chuyện gì?” Văn Nhân Lan lái xe luôn ổn định, chuyện lúc nảy không có khả năng phát sinh, nên nhất định do chịu ảnh hưởng của ngoại lực.

Văn Nhân Lan không nói gì, ômn chặt Lâm Tử Thịnh vào trong ngực, hắn có cảm giác như tim mình sắp nhảy ra ngoài, khi xe bị mất khống chế, hắn không sợ, nếu thật dự rơi xuống vách núi bọn họ có thể chết chung một chỗ, thậm chí có khả năng ô tô phát nổ đốt thi thể của họ thành tro, họ không còn rời xa nhau nữa.

Hắn thích kết quả ngọt ngào đó.

Hắn sắp điên rồi, hắn sợ còn tiếp tục như vậy vì không thể thoả mãn mong muốn của mình sẽ giết Phong sau đó tự sát.

Theo tình cảm ngày càng sâu đậm, Văn Nhân Lan cảm thấy mình sắp không giam được thú dữ trong lòng mình.

“A Lan, không sao, anh không sao, chúng ta không sao.” Thấy Văn Nhân Lan hoảng hốt, Lâm Tử Thịnh không đành lòng, ôm nhẹ lại, vỗ lưng trấn an hắn, xem ra chuyện vừa phát sinh đã làm Văn Nhân Lan sợ hãi.

“Phong, anh không sao là tốt rồi, tốt rồi…”

Hai người cứ lẳng lặng ôm, không ai nói gì, sau vài phút, điện thoại di động của Văn Nhân Lan vang lên, sau khi Văn Nhân Lan nhận điện thoại vẻ mặt âm u, thậm chí trong mắt còn có sát ý.

“A Lan?” Tâm tình A Lan rất hiếm khi bất thường, hắn như vậy khiến Lâm Tử Thịnh cảm thấy bất an.

“Chuyện lúc nảy đã điều tra ra, trên đường chúng ta đi bị người dội dầu.” Vì ban ngày trời mưa lâu, mặt đất còn ướt, nên thấy đất ướt Văn Nhân Lan cũng không để ý, nhưng suýt chút bán luôn mạng của cả hai, Văn Nhân Lan tự trách bản thân.

“A Lan, không phải do em sai, đừng nghĩ nữa, việc này anh sẽ cho người giải quyết tốt!” Chuyện phát triển đến mức này, cũng nên để cho người nhà họ Lục hoạt động một chút!

Vì xảy ra chuyện đó, Lâm Tử Thịnh không yên tâm để Văn Nhân Lan về nhà, nên cho Văn Nhân Lan ở phòng của khách.

“Phong, chuyện này tôi sẽ giải quyết, anh yên tâm, sẽ không xuất hiện chuyện như vậy nữa.” Chuyện lần này Văn Nhân Lan rất áy náy, nếu không phải hắn xuât hiện trước mặt Phong, Phong cũng sẽ không gặp nguy hiểm, nên hắn nhất định sẽ giải quyết chuyện này thật hoàn mỹ!

Lâm Tử Thịnh lắc đầu, cướp lời trước khi Văn Nhân Lan kịp nói: “Yên tân, chuyện lần này anh sẽ để nhà họ Lục điều tra, giờ em đang tìm Văn Hạo không thể phân thân được, những tên nhóc nhà họ Lục có thể xử lý việc này, hơn nữa thấy rõ bọn chúng hướng về chúng ta, sao có thể buông tha bọn chúng dễ vậy được?”

Tuy không tình nguyện, nhưng Văn Nhân Lan hiểu Lâm Tử Thịnh nói đúng, giờ hắn không có cách phân thân, việc này giao cho nhà họ Lục giải quyết cũng được.

Tốc độ làm việc của nhà họ Lục rất nhanh, chỉ vài ngày đã tra được bảy tám phần, những đầu mối ngày cũng đủ để Lâm Tử Thịnh đoán được tám chín phần mười.

“Đúng rồi, anh họ, có thể còn chuyện này anh chưa biết.” Lúc Lâm Tử Thịnh muốn cúp điện thoại, Lục Nhiên chợt nói, “Chính là tiểu tiền đài trong phòng khám tư của anh á, em đã điều tra được tin tức của cô ấy rồi.”

“Hửm? Cô ta có vấn đề gì?” Lâm Tử Thịnh rất có hứng thú với đề tài này, điều tra lâu vẫn không tra được rốt cuộc Bạch tình đang giấu diếm chuyện gì, đúng là rất hấp dẫn.

“Cô ta không có vấn đề gì, người có vấn đề là mẹ của cô ta.” Lúc Lục Nhiên nhận được tài liệu này cũng bị kinh hãi, “Nhan Phỉ là mẹ của Bạch Tình, ba mươi năm trước tên là Bạch Nhan Phỉ, là con gái riêng của nhà họ Bạch.”

Ai có thể nghĩ ra Nhan Phỉ làm náo loạn nhà họ Bạch năm đó lại là Bạch Nhan Phỉ, ai có nghĩ đến Bạch Tình là con gái của Bạch Nhan Phỉ.

“Anh biết rồi, cảm ơn tin của em, hiện giờ đại khái anh đã biết được anh đang đối mặt với ai.” Con gái của Bạch Nhan Phỉ? Cậu phát hiện cậu đã xem thường Bạch Tình.

[Bíng boong, nhận được nhiệm vụ ẩn: thân thế của Bạch Tình, điều tra nguyên nhân Bạch Nhan Phỉ rời khỏi nhà họ Bạch hơn hai mươi năm trước, và ai là ba của Bạch Tình, nhiệm vụ thưởng: 1 điểm thuộc tính cơ bản, 1 điểm cường hoá nhân vật; thất bại không bị trừng phạt.]

“Hửm? Chỉ có điểm cường hoá nhân vật với điểm thuộc tính căn bản thôi?” Thông thường nhiệm vụ thưởng cho cậu đều là điểm tích phân và EXP , chợt xuất hiện phần thưởng này, cậu không quen.

[Bình thường nhiệm vụ ẩn sẽ cho một ít đồ đặc biệt, nhưng vì đẳng cấp hiện giờ của kí chủ đại nhưn quá thấp nên nhiệm vụ ẩn gì đó cũng cho ít, nếu sau này lên cấp A hay thậm chí lên đến cấp S, nếu trong thế giới tu chân, không chừng có thể nhận được pháp bảo cực phẩm, nên xin kí chủ đại nhưn anh đừng xem thường nhiệm vụ ẩn.]

001 liều mạng giải thích, hy vọng kí chủ đại nhân không nên không làm nhiệm vụ ẩn chỉ vì nhiệm vụ thưởng không phong phú.

“Ra là vậy, thế giới nào cũng có nhiệm vụ ẩn?” Sau khi 001 giải thích làm Lâm Tử Thịnh hứng thú, nếu như mỗi thế giới đều có, vậy sau này cậu nên chú ý một chút.

[Đúng ròi nà, thế giới nào cũng có nhiệm vụ ẩn, thế giới thứ nhất là tại sao Tô Mạc làm hại Lâm Tử Thịnh bại liệt đến nỗi mất mạng, tại sao nhà họ Lâm không đồng vu quy tận với nhà họ Tô, thế giới thứ hai là vì sao nữu chính lại tạm giữ tàn hồn của nam chính.]

Vì đã thông qua những thế giới này, nên 001 có thể nói cho Lâm Tử Thịnh biết nhiệm vụ ẩn là gì.

“…” Sau khi nghe những nhiệm vụ này, sắc mặt Lâm Tử Thịnh không tốt, “Mi đã biết phần thưởng của những nhiệm vụ này rất tốt, sao không nói cho anh biết trước?”

[Kí chủ đại nhưn, nhiệm vụ ẩn sở dĩ nó “ẩn” là vì cần kí chủ tự phát hiện, iem hông thể nói cho kí chủ đại nhưn biết được, nếu iem nói, kí chủ đại nhân, hệ thống chủ sẽ không phát thưởng nhiệm vụ.]

001 nhanh chóng làm sáng tỏ, nếu để kí chủ đại nhân nhận định nó cố ý giấu giếm thì nó tiêu đời mất.

[Có điều mấy thế giới sau này kí chủ đại nhưn có thể suy nghĩ về phương diện này nà, không chừng có thu hoạch không nhỏ đâu nà.]

Sau khi nói xong, 001 lập tức tìm chỗ giả chết, giờ nó cũng không thể nói gì thêm, hổng thể nói, là hổng thể nói!

Lâm Tử Thịnh cũng không hỏi tiếp, nếu 001 nói vậy, tiếp tục hỏi sẽ không đúng quy tắc, vì một ít lợi ích đó mà lãng phí tất cả lợi ích sau này, là hành động ngu xuẩn.

“Phong, Lục Nhiên nói gì?” Nhìn Lâm Tử Thịnh sau khi cúp điện thoại sững sờ nửa ngày, Văn Nhân Lan không nhịn được hỏi.

“Mới biết được một tin khiếp sợ, nên thất thần.” Xin lỗi nhìn Văn Nhân Lan, Lâm Tử Thịnh giải thích chuyện điện thoại, “A Nhiên nói cho anh, Bạch Tình là con gái Bạch Nhan Phỉ, là Bạch Nhan Phỉ gây náo loạn nhà họ Bạch.”

Văn Nhân Lan cũng biết người Lâm Tử Thịnh nói là ai, chuyện năm đó của Bạch Nhan Phỉ toàn bộ thành phố B hầu như ai cxung biết, một đứa con gái riêng thành công bước vào nhà họ Bạch, thậm chí còn trở thành một trong những người thừa kế nhà họ Bạch, suýt chút đánh bại tất cả anh chị em thừa kế nhà họ Bạch, nếu không phải sau này xảy ra một việc, người cầm quyền hiện tại của nhà họ Bạch là ai còn chưa chắc!

“Con gái Bạch Nhan Phỉ?” Cái tên này khiến Văn Nhân Lan cảnh giác, thủ đoạn của Bạch Nhan Phỉ ở thành phố B không ai không biết, nếu Bạch Tình cũng có thủ đoạn giống Bạch Nhan Phỉ, vậy rất phiền!

“Ừ, A Nhiên nói cô ta là con gái của Bạch Nhan Phỉ, xem ra chuyện lần này có liên quan tới Bạch Tình!” Lâm Tử Thịnh híp mắt lại, nhớ đến mấy ngày trước suýt chết, độ thiện cảm với Bạch Tình giảm nhanh, nguyên bản là -10, giờ rớt xuống -100.

Lâm Tử Thịnh đoán đúng, Bạch Tình là một nhân vật vô cùng quan trọng trong chuyện lần này.

Lâm Tử Thịnh đoán đúng, Bạch Tình là một nhân vật vô cùng quan trọng trong chuyện này.

Do Bạch Nhan Phỉ biết được Bạch Tình cấu kết với Văn Nhân Lan và Lâm Tử Thịnh, lập tức về nhà họ Bạch, dù nhà họ Bạch không ưa ả, nhưng không ai dám gây sự với ả, chuyện năm đó mọi người vẫn còn sợ, lời nói có thể chọc tức ả điên này, không nên trêu tốt hơn!

Vốn nghĩ Bạch Nhan Phỉ muốn trở về nhà họ Bạch, nhưng bất ngờ là, ả lại nghiêm túc tuân thủ lời hứa năm đó cũng không yêu cầu quay về nhà, chỉ muốn để con gái của mình là Bạch Tình trở về nhà họ Bạch, đồng thời cam kết Bạch Tình tuyệt đối sẽ không cướp bất cứ thứ gì của nhà họ Bạch, nhưng, nhà họ Bạch nhất định phải đối xử chân thành với Bạch Tình như đối xử với những người nhà họ Bạch chân chính!

Người nhà họ Bạch đồng ý không do dự, chỉ nuôi thêm một kẻ rảnh rang, đối với nhà họ Bạch chỉ là chuyện nhỏ.

Với lại bọn họ cũng hiểu rõ ý nghĩ trong lòng Bạch Nhan Phỉ, giờ Bạch Tình đã cấu kết với Văn Nhân Lan và Lục Phong, không chừng ngày nào đó sẽ trở thành vợ của một trong hai người kia, tất nhiên phải giữ gìn quan hệ với hai người đó, sẽ mang lợi rất nhiều lợi ích cho nhà họ Bạch trong tương lai!

Sau khi Bạch Tình quay lại nhà họ Bạch đi gặp Văn Hạo, Văn Hạo cực kì hối hận sau khi biết thân phận của đối phương, giờ gã mới biết trước đây gã làm sai bao nhiêu chuyện, đắc tội Lục Phong , đắc tội Bạch Tình, giờ hơn phân nửa gia tộc có tên tuôi trong thành phố B gã đều đã đắc tội.

Bất quá sau khi biết được một tin, gã nghĩ thù hận giữa gã và Bạch Tình còn có thể hoá giải.

Cho nên Văn Hạo sử dụng nhân mạch cuối cùng của mình liên lạch với nhà họ Bạch, sau đó được nhà họ Bạch giúp trốn khỏi tù, sau đó nữa gã đi gặp Bạch Tình đạt được một số thoả thuận.

Nhưng chuyện gã đã làm khiến Bạch Tình cực kỳ không hài lòng!

“Văn tiên sinh, ông nên cho tôi một lời giải thích, đây là sự giúp đỡ ông nói?” Vì thân phận thay đổi, Bạch Tình không còn nhút nhát, sau khi cô biết thân phận thật của Lục Phong càng cố trở nên hoàn mỹ để xứng đôi với Lục Phong, giờ cô đã trở thành một đại thiên kim tiểu thư.

Đương nhiên, tất cả chỉ là vẻ bề ngoài, dù sao từ nhỏ cô đã không được dạy dỗ lại chỉ được giáo giục vài thàng ngắn ngủi , dù có thay đổi dáng vẻ, nhưng không thể thay đổi thần thái trên người.

Bạch Tình không còn nhát gan trở nên thanh nhã , hung hăng vênh váo, không còn làm người khác thuận mắt như trước.

“Bạch tiểu thư, cô nghe tôi nói, chuyện đó tôi cũng không biết, không biết Lục Phong ở trong xe nghịch tử đó.” Dù lòng Văn Hạo rất hận, nhưng vẫn hoà nhã giải thích cho Bạch Tình, hiện giưof Bạch Tình là người duy nhất có thể giúp gã, nếu mất lực giúp đỡ này, gã tuyệt đối không có cách báo thù.

“Văn Hạo, ông đừng tưởng tôi ngu, đoạn đường đó là đường về nhà của học trưởng Lục, dù lúc đó Văn Nhân Lan không ở trên xe, học trưởng Lục cũng sẽ đi qua đoạn đường đó, cũng sẽ có chuyện!” Giờ Bạch Tình hiểu rồi, người này căn bản không muốn giúp cô.

“Văn Hạo, chuyện này tôi sẽ không bỏ qua, ông dám lợi dụng tôi, thì nên biết kết quả sau khi tôi biết được sự thật!” Nói xong, Bạch Tình không để ý gã cúp điện thoại.

“Chết tiệt, đáng chết!” Sau khi Bạch Tình cúp điện thoại, Văn Hạo suýt chút ném luôn điện thoại, chuyện này là sao, kế hoạch của gã đang an ổn, tại sao bị phát hiện đầu mối, không, không chỉ vậy, tại sao Lâm Tử Thịnh và Văn Nhân Lan không sao mới là chuyện quan trọng nhất.

Thật ra Bạch Tình nghĩ không sai, mục tiêu của Văn Hạo không phải Văn Nhân Lan, mà là Lâm Tử Thịnh, giờ thành phố B đều sôi sục về mối quan hệ của Văn Nhân Lan và Lâm Tử Thịnh, dù hai người họ không có hành dộng gì bất thường, nhưng vẫn khắn khít làm người khác thấy có gì đó không đúng, mà Văn Hạo biết được quan hệ của hai người rất tốt, nên gã hiểu, chỉ cần Lâm Tử Thịnh biến mất, Văn Nhân Lan dù không chết cũng hoàn toàn sụp đổ.

Giờ gã không còn suy nghĩ muốn đoạt nhà Văn Nhân nữa, gã chỉ muốn một điều là Văn Nhân Lan phải chết!

“Không sai, qua vài ngày sau Bạch Tình nhất định sẽ gọi lại, đến lúc đó sẽ tiễn đôi cẩu nam nam này xuống địa ngục!” Mặc kệ bọn nó có quan hệ gì, quan hệ của họ trong lòng Văn Hạo hiện giờ là không bình thường!

Thằng chết tiệt Văn Nhân Lan nhất định phải chết, còn Lục Phong, khà, nó cũng phải chết, nó tự làm tự chịu, ai kêu nó không giúp gã khiến Văn Nhân Lan trở thành tên biến thái!



Theo thời gian từng ngày trôi qua, Lâm Tử Thịnh và Văn Nhân Lan vẫn không tìm được vị trí Văn Hạo, bất quá lại tra được có bóng dáng của nhà họ Bạch, khiến hai người cực kì khó chịu.

“Xem ra giờ nhà họ Bạch nhàn rỗi quá, nên tìm chút việc cho nhà họ Bạch làm thôi!” Lâm Tử Thịnh khẽ giơ tay, ném rồi bắt đồng tiền xu trong tay. “Hiện tại nhà họ Bạch quá để ý đến lời nói của Bạch Nhan Phỉ, lại quên mất, có vài quân địch càng đáng sợ hơn.”

Lời nói của Lâm Tử Thịnh giống như một tín hiệu, sau vài ngày, chuyện làm ăn của nhà họ Bạch gặp khó khăn nhiều lần, thậm chí là một số việc làm ăn trong bóng tối cũng bị lộ, nhất thời người nhà họ Bạch ai cũng bất an,còn âm thầm điều tra rốt cuộc ai nhằm vào bọn họ, nhưng kết quả điều tra ra khiến họ không biết nên làm thế nào.

Không phải họ không điều tra được, ngược lại, vừa điều tra liền biết là ai làm, vì nhà họ Lục và nhà Văn Nhân không thèm giấu, thậm chí còn trần – truồng nói cho nhà họ Bạch, họ chính là người điều khiển phía sau.

“Sao hai gia tộc lại làm chuyện này?” Gia chủ Bạch Lạc của nhà họ Bạch không hiểu, từ trước đến nay nhà họ Bạch không qua lại với các gia tộc khác, nên tuyệt đối không xuất hiện chuyện trở mặt, nay nhà họ Lục cùng nhà Văn Nhân dù muốn khống chê thành phố B triệt để cũng không có khả năng ra tay trắng trợn lộ liễu như vậy được!

Trong lúc này tất cả mọi người ù ù cạc cạc, một người trong đó chợt nghĩ đến điều gì, sắc mặt tái nhợt.

“Tiểu Tứ, em biết cái gì, nhanh nói, lúc này còn gì mà không thể nói.” Bạch Lạc phát hiện đối phương khác thường, lập tức lên tiếng, giờ nhà họ Bạch đang ở khoảnh khắc sống chết, còn gì không thể nói?

“Anh hai, anh quên rồi hả, mấy ngày trước chúng ta mới giúp một người vượt ngục.” Nói xong, mặt người đó càng thêm tái, “Sau đó em nghe nói, đại thiếu gia nhà họ Lục với gia chủ kế nhiệm nhà Văn Nhân đều suýt chút chết trong tay người đó, anh nói, người hai nhà kia có phải vì chuyện này nên muốn động đến Bạch gia tụi mình không?”

Chuyện này không phải không có khả năng!

“Nói chi tiết, chuyện này là sao?” Dù Bạch Lạc là chủ nhà, nhưng chuyện trong gia tộc rất nhiều, không phải mọi chuyện đều qua tay của hắn, Văn Hạo cầu xin chỉ là chuyện nhỏ, lúc đó mọi người cũng không để ý nên đồng ý, nhưng giờ lại mang phiền phức đến cho mình!

“Anh hai, chuyện là vây, Văn Hạo là ba của Văn Nhân Lan, năm đó chúng ta nhận ân huệ của Văn Hạo nên lúc gã nhờ chúng ta giúp gã trốn khỏi tù đã đồng ý, sau gã nói muốn mượn vài người để báo thù tụi em cũng không để ý, không ai ngờ người gã muốn trả thù là con của gã…”

Nói đến đây sao Bạch Lạc còn không hiểu nguyên nhân chính , biết vậy đã không làm, nếu chuyện này là do hắn quản, hắn sẽ không đồng ý!

“Thật là…” Bạch Lạc muốn nói gì đó, thế nhưng năm đó cũng biết về việc ân huệ, giờ xem như trả nợ sạch sẽ nhân tình đó, có lẽ hắn nên lập tức đi chịu đòn nhận tội với Văn Nhân Lan và đại thiếu gia nhà họ Lục, “Quên đi, coi như xong, về sau Văn Hạo có nhờ nhà họ Bạch cái gì cũng không thể đồng ý!”

Nói xong, Bạch Lạc chuẩn bị đồ đạc đi nhận tội, việc này phải nhanh, nếu chậm thêm nửa tháng hay một tháng, đến lúc đó nhà họ Bạch còn là cái gì nữa, ai cũng khó nói được, nếu chỉ là một gia tộc, Bạch Lạc có lòng tin có thể tự bảo vệ mình, nhưng hai gia tộc lớn cùng ra tay, dù hắn là thần tiên cũng không có bản lãnh bảo vệ toàn bộ nhà họ Bạch.

Khi Lâm Tử Thịnh nhận được thư mời chính thức của nhà họ Bạch, cười cười, “A Lan, hiểu rõ thời thế mới là người tài giỏi, có lẽ nhà họ Bạch đã biết mình sai chỗ nào.”

Vì thời gian này cần phải giải quyết chuyện của Văn Hạo, người xuất hiện luôn là Văn Nhân Lan, khiến Lâm Tử Thịnh cảm thấy hơi nhớ Văn Nhân Lăng thích xù lông.

“Chúng ta đi xem thử?” Thấy hình như Lâm Tử Thịnh có hứng thú, Văn Nhân Lan đương nhiên cho mặt mũi đi một chuyến.

“Ứ, nếu đối phương thành tâm mời, sao chúng ta không nể mặt được, đi thôi, đi xem.”

Nhìn địa điểm trên thư, Lâm Tử Thịnh nhăn mày, cậu thấy nhà họ Bạch rất thành ý, làng du lịch là sản nghiệp kiếm tuơng đối khá nhiều tiền của nhà họ Bạch, không, nên nói là kiếm được nhiều lợi ích nhất trong tất cả các sản nghiệp, giờ đem ra chỉ vì chiêu đãi hai người , xem ra chuyện này rất được xem trọng!

“Bạch gia chủ, khách sáo quá, Lục Phong rất sợ được chiêu đãi long trọng.” Nhìn thoáng qua Bạch Lạc đứng trước mặt, sau đó thấy một đám người sau lưng cùng Bạch Tình và Bạch Phan Nhỉ đứng cách đó không xa, Lâm Tử Thịnh hiểu tất cả thành viên của nhà họ Bạch đều đến đông đủ.

“Lời này của Lục thiếu làm giảm tuổi thọ của Bạch mỗ rồi , với thân phận của Lục thiếu và Văn Nhân thiếu gia, đương nhiên phải chiêu đã cực kỳ tốt, với lại…” Nói đến đây, biểu tình của Bạch Lạc càng chân thành, “Mấy ngày trước, tiểu bối nhà họ Bạch đắc tội hai cậu, đều là do Bạch mỗ dạy dỗ bên dưới không nghiêm, hôm nay bồi tội với hai cậu, còn làng du lịch này đương nhiên là lễ vật tặng hai cậu.”

Lúc Bạch Lạc nói lời này lòng hắn đang rỉ máu, nhưng hắn không còn cách nào, nếu còn bị hành hạ nữa, thứ hắn mất không phải chỉ một chút tư sản này.

“Bạch gia chủ cam lòng sao?” Nghe Bạch Lạc nói, Văn Nhân Lan nhướng mày, ánh mắt của hắn có ý trêu tức, nhưng kính nể nhiều hơn.

Chẳng trách qua nhiều năm dù nhà họ Bạch không còn hưng thịnh nhưng cũng không bị suy sụp, thủ đoạn này tất nhiên có thể bảo vệ nhà họ Bạch , làng du lịch này là một miếng thịt béo, nhà họ Bạch không tiếc, chỉ cần bọn họ nhận, cũng không thể tính toán chuyện đã qua, tuy xảy ra sự cố, nhưng không phải muốn giết hai người.

“Đương nhiên, chuyện tiểu bối làm sai người làm trưởng bối như chúng tôi phải gánh, là chuyện phải làm.” Bạch Lạc một mực nhất mạnh là tiểu bối, nâng hai người họ lên, nếu hai người họ lại tính toán nữa coi như khi dễ tiểu bối.

Đúng là thông minh, người thường dù không muốn cũng sẽ xuống theo bậc thang này, vậy là Bạch Lạc đạt được mục đích, chỉ tiếc, người hắn đối mặt hôm nay lại là Lâm Tử Thịnh, không thể sử dụng công tâm kế với cậu!

“Bạch gia chủ đừng khách sáo, nói đúng ra hai người bọn con cũng là tiểu bối của Bạch gia chủ.” Lâm Tử Thịnh cười híp mắt nói, lái lời nói của Bạch Lạc về lại, vừa rồi hắn nói người gây chuyện là tiểu bối, đừng tính toán với bọn chúng, hiện giờ cậu nói với Bạch Lạc cậu cũng là tiểu bối, đừng ỷ vào thân phận của trưởng bối mà khi dễ bọn họ.

Bầu không khí lại lúng túng, Nhan Phỉ đứng cạnh mất hứng, dù chuyện này do con gái của bà gây ra, nhưng nhà họ Bạch đã nhận sai, thằng nhóc này còn không chịu tha thứ.

“Ha, nếu biết mình là tiểu bối thì nên thức thời, đừng quên, cậu còn chưa phải là gia chủ của nhà họ Lục!”

Nhan Phỉ vừa nó,i, bầu không khí không chỉ càng lúng túng, còn cứng ngắt, mọi ngừoi hoảng sợ nhìn Nhan Phỉ, giờ ả nói mấy cái này làm chi, lửa cháy đổ thêm dầu hả!

“Đúng, nhà họ Lục bây giờ không phải do tôi làm chủ, nhưng dì lớn tuổi gì đó ơi, dì có tư cách nói chuyện ở đây không, hôm nay tôi đến họp mặt với nhà họ Bạch, dì không phải họ Bạch sao dì lại ở đây?” Lâm Tử Thịnh nhướng mày ghét bỏ nhìn Nhan Phỉ, “Hay để tôi nhắc cho dì nhớ Bạch Tình là con gái của dì với ai?”

Toàn bộ lời nói đều bị nghẹn trong cổ họng, Nhan Phỉ hoảng sợ nhìn Lâm Tử Thịnh, sao người này lại biết!?

“Cậu, cậu đừng nói bậy bạ ở đay, tôi không biết cậu có ý gì, tôi cũng không biết người cậu nói là ai!” Dù mạnh miệng, nhưng mặt Nhan Phỉ đã mất huyết sắc, trắng bệch, tuy ả không biết Lâm Tử Thịnh nói thật không, nhưng vẫn nên cẩn thận!

[Kí chủ đại nhưn biết thân phận thật của Bạch Tình hả?]

Sau khi 001 nghe Lâm Tử Thịnh nói trong lòng rất tò mò, sắc mặt trắng bệch của Nhan Phỉ càng làm nó tò mò hơn, người đó là ai, sao Nhan Phỉ sợ dữ dạ?

“Đương nhiên, tôi không nói giỡn mấy chuyện đó.” Lâm Tử Thịnh cười híp mắt nhfn xung quanh, sau đó nhìn Bạch Lạc, “Mi không thấy nhan sắc của Bạch Tình là sự tổ hợp giữa Bạch Nhan Phỉ và Bạch Lạc hả, tất nhiên, anh chỉ đoán thôi, nhưng thấy vẻ mặt sau khi nghe anh nói của Bạch Nhan Phỉ anh liền biết anh đoán đúng, với lại vẻ mặt và tinh thần của Bạch Lạc cũng khác thường, nên anh rất chắc chắn.”

“Cho nên, đó ba ruột của Bạch Tình, Bạch Tình là kết quả của hôn nhân cận huyết.”

Sau khi nghe Lâm Tử Thịnh nói, 001 lơ lửng giữa không trung chợt bất động, sau nửa phút mới nghe thấy âm thanh của 001.

[Nhiệm vụ ẩn: thân thế của Bạch tình, điều tra nguyên nhân Bạch Nhan Phỉ rời khỏi nhà họ Bạch hơn hai mươi năm trước, và ai là ba của Bạch Tình. Nhiệm vụ đã hoàn thành, phần thưởng: 1 điểm thuộc tính căn bản, 1 điểm cường hoá nhân vật.]

Sau khi 001 nói xong, ánh mắt kính nể nhìn Lâm Tử Thịnh, dù đoán được thân phận của đối phương sẽ không đơn giản, nhưng không nghĩ đến thân phận của người đó lại phức tạp ghê gớm, hèn chi lúc trước Bạch Nhan Phỉ rời khỏi nhà họ Bạch, gia chủ đời trước của nhà họ Bạch không thể tiếp thu chuyện đó nha!

“Dì lớn tuổi sao vậy, sao không nói, mới nảy còn vui lắm mà?” Nhìn Nhan Phỉ, nét mặt của Lâm Tử Thịnh rất khinh bỉ và ghét bỏ, như nhìn thấy thứ đáng ghét.

Lúc này Nhan Phỉ cảm thấy như bị lột hết quần áo, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đứng trước mặt mọi người, bí mật che giấu hơn hai mươi năm bị phát hiện, ả không chịu nổi!

“Anh… anh hai, em đi trước, Lục thiếu nói đúng, giờ em không phải người nhà họ Bạch, ở đây sẽ không thích hợp, em đi trước.” Nói xong Nhan Phỉ giống như bỏ chạy, ả rất sợ, sợ ở lại đây sẽ bị lột luôn đồ lót!

“Bây giờ mọi người muốn nói gì nữa không?” Lâm Tử Thịnh vẫn mỉm cười ôn hoà, nhưng không ai dám nói với cậu câu nào, thậm chí không dám thở mạnh, ban đầu mọi người nghĩ Văn Nhân Lan mới là người khó giải quyết, nhưng giờ họ mới hiểu ra, người đáng sợ thật sự là người vẫn luôn cười híp mắt này, lịch sử của nhà họ Bạch hắn biết rõ rõ ràng ràng!