Quyển 2 - Chương 9: Bạch Liên Hoa Nhát Gan Yếu Đuối

Bên này, quỷ tôn với Bạch Mạn Mạn đại khái đã nói xong chuyện muốn làm kế tiếp, mà mặt khác Lâm Tử Thịnh cũng đang nghi ngờ một chuyện, bởi vì cậu nhận được một tin tức rất kinh ngạc từ chỗ 001.

【Ding dong, hệ thống quét hình trong nội tâm nữ chính đo lường thiện cảm +5, thiện cảm của nữ chính là 84.】

【Nhiệm vụ chi nhánh hai: Nâng cao thiện cảm về mình trong lòng nữ chính từ 80 trở lên (đã hoàn thành). Phần thưởng nhiệm vụ: điểm kinh nghiệm: 100 EXP, 300 điểm tích lũy, xin hỏi kí chủ có nhận phần thưởng không?】

“Có.” Lâm Tử Thịnh càng muốn biết bản thân đã làm chuyện “mất trí” gì, lại khiến thiện cảm của nữ chính như ngồi hoả tiễn, bay thẳng lên cao.

【Kí chủ đại nhân, nữ chính thế giới này cũng là một người nhan khống.】

Giống như biết được suy nghĩ của Lâm Tử Thịnh, mà 001 cũng tòm mò về nguyên nhân tăng độ thiện cảm của nữ chính, nên mới cố ý tra xét một lần.

Kết quả, nguyên nhân đó khiến nó không thể nói chuyện thật lâu.

Lâm Tử Thịnh: Ha ha, nhan khống đúng là tà vật!

Lâm Tử Thịnh từng tưởng tượng vô số nguyên nhân, thậm chí là chuyện cẩu huyết vừa nhìn đã yêu cũng đã nghĩ qua, nhưng thật không ngờ nguyên nhân lại là nhan khống, mặc dù đã tiếp nhận thiết lập này, cũng có cảm giác, nhưng vấn đều mấu chốt của cậu là không thể tiếp thụ loại thiết lập như vậy có được không!?

“Được rồi, đổi chủ đề khác.” Lâm Tử Thịnh hoàn toàn không muốn biết Bạch Mạn Mạn nhan khống ra sao: “Tôi cảm thấy chúng ta nên lên kế hoạch bước tiếp theo phải làm gì.”

Mặc dù từ lúc bắt đầu thế giới này hạn chế cậu, không cho cậu thay đổi nội dung cốt truyện quá nhiều, nhưng thay đổi biên độ vẫn có thể.

Đều nói đê ngàn dặm bị huỷ bởi tổ kiến, đôi khi một thay đổi rất nhỏ có thể khiến câu chuyện tiến hành về một phương hướng trái ngược với lúc trước, nếu Lâm Tử Thịnh muốn làm thì chuyện đó cũng không đó.

(đê ngàn dặm bị huỷ bởi tổ kiến: đại khái là kiến đυ.c đất làm tô nên con đê mất đi một lớp đất ngăn chặn nên khi lũ dâng lên sẽ bị sạt lở)

Lâm Tử Thịnh yên lặng vuốt vuốt nội dung cốt truyện, không biết tại sao, cậu cảm thấy không yên lòng, giống như cũng có người mưu tính sau lưng cùng một dạng với cậu.

Mà vào lúc này người duy nhất Lâm Tử Thịnh có thể nghĩ đến cũng chỉ có quỷ tôn kia, dựa theo suy nghĩ của cậu, nếu quỷ tôn thật sự muốn mưu tính gì đó, đối tượng được lựa chọn để hợp tác đứng thứ nhất tượng đương nhiên là Bạch Mạn Mạn, nhưng bọn họ đều biết Bạch Mạn Mạn sợ quỷ, vì vậy lựa chọn này của quỷ tôn đã bị Lâm Tử Thịnh loại bỏ ngay từ đầu.

Chỉ là Lâm Tử Thịnh không tưởng tượng được, một người phụ nữ nếu thật sự nảy sinh tình cảm với người nào đó, sẽ trở nên “mạnh mẽ”, vì thứ các cô muốn, dũng cảm tiến lên, không sợ hãi!

【Kí chủ đại nhân, tin tức hệ thống chủ bây giờ vẫn còn truyền bên trong, tui đào được một phần tư liệu rất hữu dụng từ trong hệ thống đó, vì vậy kế hoạch của ngài có thể phải chờ một chút.】

Nghe 001 nói, Lâm Tử Thịnh gật đầu đồng ý, mặc dù cậu tự tin, nhưng không phải người bảo thủ tự kiêu tự đại, nếu 001 có tin tức hữu dụng, đương nhiên cậu có thể chờ một chút.

Chẳng qua bọn Lâm Tử Thịnh không nghĩ tới, bọn họ có thể chờ, nhưng có một số người lại không đợi được, sau khi quỷ tôn thoả thuận kế hoạch cùng Bạch Mạn Mạn, Hải Thành trời yên biển lặng khiến người khác khó tin tức khắc lọt vào nguy hiểm đặc biệt lớn.

m hồn ác linh các thứ đã không xuất hiện một thời gian, giống như biến mất sạch sẽ trong một đêm, trong một đêm trăng tròn xuất hiện trong Hải Thành một lần nữa, khiến Hải Thành bị bao phủ trong một mảnh mây đen.

“Thanh Huyền, cậu không cảm thấy chuyện lần này có điểm gì là lạ sao?” Đột nhiên xảy ra chuyện, Trương Đạo Lăng không có chuẩn bị, đương nhiên bị đánh trở tay không kịp: “Đột nhiên biến mất, lại đột nhiên xuất hiện, toàn không cho người khác thời gian phòng bị, nhất định là quỷ tôn ở sau lưng xếp đặt thiết kế, với lại…”

“Sau lưng gã nhất định có người quen biết với chúng ta giúp đỡ gã!”

“Sau lưng gã nhất định có người quen biết với chúng ta giúp đỡ gã!”

Câu cuối hai người trăm miệng một lời, hiển nhiên hai người có cùng một suy nghĩ.

“Người cậu nghĩ đến là ai?” Mặc dù là câu hỏi, nhưng thanh âm Trương Đạo Lăng lại nghiến răng nghiến lợi, hiển nhiên trong lòng của hắn đại khái đã sớm chọn được một người.

“Bạch Mạn Mạn!” Mặc dù người này là người không thể lựa chọn nhất, nhưng thời gian mấy ngày nay Bạch Mạn Mạn vẫn luôn đi theo sau bọn họ, nắm hành tung của bọn họ rõ như lòng bàn tay, nếu muốn tiết lộ tin tức cho quỷ tôn cũng không phải không thể, “Nhưng Bạch Mạn Mạn sợ quỷ, chuyện này làm tôi loại bỏ ả.”

Khác với Lâm Tử Thịnh, vào lúc này Trương Đạo Lăng cũng không loại trừ cảnh giới với Bạch Mạn Mạn, “Chuyện này khó nói, có điều mọi chuyện vừa mới bắt đầu, chúng ta còn thời gian để tìm hiểu người giúp quỷ tôn là ai!”

Chẳng qua kế hoạch luôn không theo kịp biến hóa, lúc hai người chuyển bị âm thầm thăm dò Bạch Mạn Mạn có phải là người đó hay không, Hải thành đã xảy ra chuyện, còn là chuyện lớn!

Hai ngày nay tại Hải thành do các ác linh dẫn đến xuất hiện tử vong, hơn nữa không phải tử vong quy mô nhỏ, mà là quy mô lớn, làm người khϊếp sợ nhất là, những người chết đó dường như là một nghi thức nào đó, mỗi người chết đều là tự sát — giống như người tự sát để hiến tế.

“Quỷ tôn muốn cử hành nghi thức gì?” Nhìn nửa trận pháp dùng máu tươi trên mặt đất, Lâm Tử Thịnh nhíu mày, trong trí nhớ Doanh Thanh Huyền hình như có chút ấn tượng với thứ này, nhưng cụ thể thì không rõ.

“Chắc vậy, tốt nhất chúng ta nên tranh thủ thời gian ngăn cản, mặc kệ nghi thức này gì là, không phải là chuyện tốt.” Quỷ tôn là thủ lĩnh ác linh ở đây, đương nhiên thực lực là số một số hai, nếu vì nghi thức lực lượng gã lại mạnh thêm, không chừng Hải thành rất nhanh sẽ trở thành tế phẩm của gã.

“Đạo Lăng, lần này em có thể giúp anh.” Bạch Mạn Mạn nói xong thấy Trương Đạo Lăng càng cảnh giác hơn, trong lòng đắng chát: “Yên tâm, em không gạt anh, chỗ đó gần nhà em, em biết rõ địa hình chỗ đó hơn anh, ta có thể dẫn anh tránh cảnh sát trực tiếp vào địa điểm xảy ra chuyện.”

Bạch Mạn Mạn nói, lông mày Trương Đạo Lăng nhăn thật chặt, nhưng cuối cùng vẫn nhận sự giúp đỡ của ả, không có cách, mặc dù Trương Đạo Lăng là hội viên hiệp hội Thiên sư, nhưng thân phận này không hay dùng trong thế tục, nếu có thể tránh cảnh sát, vẫn phải tránh!

Sau khi Bạch Mạn Mạn nghe hắn đồng ý, nở nụ cười vui vẻ, nụ cười này làm Trương Đạo Lăng sững sờ, vì đây là lần đầu tiên nhìn thấy Bạch Mạn Mạn tươi cười sáng sủa như vậy, nếu trước kia nụ cười của ả như ánh trăng, như hoà như nước nhưng có chút u buồn, nụ cười bây giờ giống như ánh mặt trời, sáng loá trời quang vạn dặm, nếu là lúc trước, không chừng hắn sẽ đột nhiên động tâm vì thấy nụ cười này của ả.

Mà giờ… không biết vì sao, lúc nhìn thấy nụ cười này, suy nghĩ của Trương Đạo Lăng là — nhìn thế nào cũng không đẹp bằng nụ cười của Doanh Thanh Huyền.

Thật kỳ quặc! Sao hắn lại thấy nụ cười của một người con trai là đẹp, nụ cười của muội tử (em gái) càng đẹp hơn, thật sự là một sự đả kích huỷ diệt tam quan của hắn được không!?

Với tư cách là một hán tử (người đàn ông) ngay thẳng chính trực, từ trước đến giờ Trương Đạo Lăng không có thiện cảm với bất kỳ người con trai nào khác, với lại hắn là Thiên sư, vì vậy hắn hiểu đạo lý m Dương điều hòa, khó có khả năng động tâm với một người con trai.

Có lẽ vì sớm chiều ở chung với Lâm Tử Thịnh, khiến hắn vô tình buông lòng phòng ngự.

“Sao vậy?” Cảm nhận được ánh mắt Trương Đạo Lăng trên người mình, quay đầu, nhìn hắn cười cười, mắt phượng hơi nheo lại có nét ngây thơ nhưng lại có tia gian xảo, khiến Trương Đạo Lăng không tự chủ bưng kín ngực.

Vừa rồi… cảm thấy tim đập nhanh trong lúc đó là sao, hắn bị bệnh tim sao?

Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê 001 thấy cảnh đó quả thật phải quỳ vì đôi cẩu nam nam này, bây giờ hai người không có quan hệ gì, nhưng nụ cười nhăn mi giữa bong bóng phấn hồng là chuyện gì!?

Bạch Mạn Mạn đương nhiên cũng nhìn thấy một màn này,ả cảm thấy toàn thân rét run, ả muốn tranh thủ thời gian hoàn thành giao dịch với quỷ tôn, chỉ có như vậy ả mới có thể an tâm!

Sau khi tan học, Bạch Mạn Mạn cùng hai người tiến về chỗ mục tiêu, tốc độ của ả rất nhanh, mặc dù chưa đến nỗi chạy, nhưng hai người có thể cảm nhận được sự vội vàng của ả.

Dựa vào con đường quỷ tôn đưa, Bạch Mạn Mạn thất nữu bát quải cùng hai người đến nơi, vào một biệt thự hoan phế đã lâu, không, có lẽ nên nói là một Lạn Vĩ lâu (đại khái là chỗ mục nát, hoang phế @@), chỗ này vốn là một khu biệt thự, nhưng không biết vì nguyên nhân gì trước khi xây xong đã bị vứt đi, nên chỗ cử hành nghi thức, là một toà biệt thự nằm chính giữa!

“Chính là chỗ này.” Đứng ở cửa ra vào biệt thự, Bạch Mạn Mạn không chịu đi về phía trước một bước, ả có thể cảm nhận được hàn khí trong không khí, toàn thân ả sắp bị đông cứng, nếu vào cùng, tám chín phần mười ả sẽ bị nghẹt thở mà chết.

Trương Đạo Lăng nhìn ả một cái sau đó cũng không miễn cưỡng, trước khi Bạch Mạn Mạn cản trở, đi cùng Lâm Tử Thịnh vào biệt thự.

Ngay lúc đó, một cỗ hàn khí cường đại bao trùm hai người, khiến hai người đứng cứng ngắc, hoàn toàn không thể nhúc nhích.

“A, hoan nghênh hai vị quang lâm hàn xá.” Trong khi hai người đang nghĩ biện pháp giãy giụa, một thanh âm trầm thấp vang lên, hai người lập tức ngưng giãy giụa, nheo mắt nhìn nơi âm u hẻo lánh cách đó không xa.

Hai người bọn họ đã hiểu, tất cả đều là kế hoạch của quỷ tôn, vì muốn bắt lấy bọn họ, với lại có thể xác định Bạch Mạn Mạn là người giúp đỡ bán đứng tin tức của họ cho quỷ tôn!

Đối với lời nói của quỷ tôn, Lâm Tử Thịnh giống như không nghe thấy, ánh mắt nhìn vào huyết văn đã khô trên mặt đất, cả buổi mới nói được một câu,”Quỷ tôn thật mạnh tay, vì bắt ta nên dùng ma trận trói buộc.”

Trên thế giới này không có người hiểu rõ ma trận trói buộc hơn Lâm Tử Thịnh, vì lúc trước sở dĩ Doanh Thanh Huyền bị những người kia bắt được cũng vì những người kia hy sinh vô số người vô tội bố trí đại ma trận trói buộc, vây hắn trong trận!