Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Những Năm Đó Tôi Làm Mẹ Kế Phản Diện

Chương 2: Hello Kitty

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khi hắn tỉnh dậy lần nữa, hắn thấy mình đang gục trên một chiếc bàn học, trên tay vẫn cầm một cây bút đỏ, bên dưới là một chồng bài kiểm tra môn Văn lớp 10 dày cộp.

Diệp Hoài Du xoa xoa đầu, rồi véo véo mình, sau khi phát hiện mình thật sự không phải đang nằm mơ, hắn quan sát tình hình xung quanh, lật lật những thứ trên bàn, rồi ngu người trên ghế luôn.

Có vẻ như... hắn đã bị một chiếc lá chuối đập cho xuyên không!

Còn là mẹ kế nam của nhân vật phụ bia đỡ đạn tóc vàng phản diện trong cuốn tiểu thuyết [Hot boy lạnh lùng yêu hết mình]!

Diệp Hoài Du cẩn thận nghĩ lại cốt truyện liên quan đến mình trong tiểu thuyết, nguyên chủ cùng tên với hắn trong tiểu thuyết cũng là một giáo viên, chẳng qua là giáo viên dạy Ngữ văn ở trường trung học, còn đúng lúc dạy lớp của nhân vật chính.

Hắn sinh ra đẹp trai, nhưng vì hoàn cảnh gia đình nên tính cách yếu đuối, tuy có năng lực nhưng hoàn toàn không kiểm soát được những học sinh nghịch ngợm trong lớp, thậm chí trong một lần họp phụ huynh còn bị cha của nhân vật phản diện tóc vàng Tống Thần Tinh là Tống Cẩm Trình để ý.

Tống Cẩm Trình dùng đủ mọi cách từ mềm mỏng cho đến cứng rắn, uy hϊếp dụ dỗ để cưới nguyên chủ về làm mẹ kế cho Tống Thần Tinh. Nhưng Tống Thần Tinh không công nhận, còn ngày ngày bắt nạt nguyên chủ, khiến nguyên chủ không ngẩng đầu lên được cả ở nhà và ở trường.

Sau đó Tống Cẩm Trình qua đời vì tai nạn xe, Tống Thần Tinh bị những bạn bè xấu xung quanh dụ dỗ và bị nam chính Dụ Hoan trả thù lừa cho phá sản không nói, mà còn vào tù, những khoản nợ của nhà họ Tống đều đổ lên đầu nguyên chủ đáng thương này, trong lúc nhất thời nguyên chủ không chịu nổi đã nhảy lầu từ tầng 20.

Thời điểm hắn xuyên không đến, có lẽ là lúc Hạ Điềm Điềm vừa mới chuyển đến lớp của Dụ Hoan, nguyên chủ vừa mới cưới Tống Cẩm Trình, lúc này nam nữ chính cũng như đứa con trai tóc vàng chóe tiện lợi của hắn vẫn đang ở giai đoạn âm thầm có cảm tình, muốn ngăn cản bọn họ bắt nạt cô gái nhỏ, cũng như tránh số phận bi thảm của nguyên chủ có lẽ không khó.

Tuy Diệp Hoài Du cảm thấy nhân vật gốc quả thật hơi yếu đuối, nhưng cũng thương hại cho nguyên chủ, trong lòng sục sôi lửa giận vì anh ta. Nguyên chủ không quản được người, nhưng hắn thì khác, hắn chính là Diệp Hoài Du được mệnh danh là sát thủ thành tích, là người hướng dẫn lạnh lùng, chẳng phải chỉ là dạy cấp ba thôi sao, hắn nhất định phải cho những đứa nhỏ không nghe lời, không chịu học hành đàng hoàng, yêu đương sớm còn bắt nạt bạn học này biết thế nào là giáo viên chủ nhiệm max level.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Diệp Hoài Du trở nên sắc bén, hắn cầm cây bút đỏ lên, dựa theo bài kiểm tra của nguyên chủ, chấm xong từng bài trong chồng bài thi chưa chấm xong này, rồi đối chiếu lại điểm số.

Nhìn những bài thi toàn dấu X đỏ chót đó, Diệp Hoài Du cảm thấy thuộc tính giáo viên chủ nhiệm của hắn không phải bùng nổ lớn, mà là sắp nổ tung rồi!

Tối hôm đó, Diệp Hoài Du đã xem kỹ giáo án và thông tin chi tiết về học sinh mà nguyên chủ để lại, đồng thời lập ra một kế hoạch giáo dục toàn diện trong lòng. Hắn nhất định phải khiến những đứa nhỏ này tự nguyện quay trở lại trong vòng tay của kiến

thức.

Sáng sớm hôm sau, Diệp Hoài Du đã thay xong trang phục trang trọng, cầm đồ đạc xuống lầu.

Thím Vương phụ trách nấu ăn vừa bưng bữa sáng đã làm xong lên, nhìn thấy hắn bèn chào một cách thân thiết, "Phu nhân, chào buổi sáng."

"Chào buổi sáng."

Diệp Hoài Du khẽ gật đầu, ánh mắt rơi vào đồng hồ treo tường, hỏi bà, "Vàng... Tống Thần Tinh vẫn chưa dậy sao?"

Thím Vương có chút ngạc nhiên, do dự một lúc mới trả lời, "Cậu chủ... cậu chủ phải đợi một lát nữa mới dậy, để tôi đi gọi cậu ấy."

"Để tôi đi cho." Diệp Hoài Du ngăn bà lại, đi về phía phòng ngủ ở tầng hai, "Bà cứ lo việc của mình là được."

Thím Vương cảm thấy vị phu nhân mới đến nhà này có vẻ hơi khác so với trước đây, nhưng lại không nói ra được, đành phải làm theo lời hắn nói và quay lại bếp.

Diệp Hoài Du nhớ trong tiểu thuyết có đề cập đến phòng của Tống Thần Tinh ở trong cùng tầng hai, hắn đi tới đó gõ cửa mạnh vài cái.

Không lâu sau, giọng nói đầy tức giận của thiếu niên từ bên trong vọng ra: "Ai đấy, ồn chết đi được."

Diệp Hoài Du hít sâu một hơi: "Tống Thần Tinh, cho cậu năm phút để dậy xuống lầu ăn sáng, ăn xong đi học."

Tống Thần Tinh nghe ra giọng của hắn, tiếp tục gào lên: "Diệp Hoài Du, anh có bệnh à, việc của tôi cần anh quản chắc?"

Nghe thấy thế Diệp Hoài Du hừ lạnh: "Không cần tôi quản đúng không, vậy được, bây giờ cậu không dậy, lát nữa đừng nghĩ đến chuyện để tài xế nhà đưa cậu đi học."

"Cút xa chút, chuyện của bổn thiếu gia, bổn thiếu gia tự quyết định."

Diệp Hoài Du không thèm đếm xỉa đến cậu thiếu đang nổi cơn khó chịu khi ngủ dậy này nữa, quay lại phòng ăn thong thả ăn xong bữa sáng, ngước lên nhìn thời gian mới chỉ 7:10. Biệt thự nhà họ Tống nằm trên đường Lâm Giang ở ngoại ô Nam Thành, vị trí không tồi, phong cảnh cũng rất đẹp, chỉ là từ đây đến trường Trung học số 2 Nam Thành nơi hắn dạy hơi xa, mặc dù không tắc đường, nhưng đi xe cũng mất gần nửa tiếng.

Trường rrung học số 2 Nam Thành buổi sáng 7:45 đọc sách sớm, 8 giờ vào học, là giáo viên chỉ cần không phải phụ trách giám sát đọc sách sớm, hắn có thể đến trường lúc 8 giờ.

Thấy thời gian vẫn còn tương đối dư dả, Diệp Hoài Du đi dạo qua một lượt trong biệt thự nhà họ Tống. Đây chỉ là biệt thự phong cách Âu bình thường, tổng cộng ba tầng, kể cả bể bơi, vườn hoa phía sau, diện tích hơn nghìn mét vuông, bên dưới còn có một bãi đỗ xe ngầm lớn.

Sau khi làm quen với môi trường xong, hắn cầm túi đi về phía bãi đỗ xe, quản gia và tài xế đi hai bên trái phải của hắn, trong mắt đầy vẻ nghi ngờ.

Nhưng chuyện này cũng bình thường thôi, trước đây mặc dù nguyên chủ đã gả vào nhà họ Tống, nhưng lại rất sợ người khác biết chuyện này, bỏ mặc những chiếc xe sang trị giá hàng trăm triệu, hàng tỷ không lái, hàng ngày tự mình đi xe đạp điện nhỏ đi làm. Nhưng Diệp Hoài Du thì khác, kiếp trước hắn còn chưa từng lái Maserati, bây giờ có cơ hội hắn nhất định phải thử, còn về mối quan hệ giữa mình và Tống Cẩm Trình, thế giới này nam nam đều có thể kết hôn, còn lo người khác nói ra nói vào sao?

Vừa đi vào bãi đỗ xe Diệp Hoài Du đã choáng váng, không phải choáng váng vì nhiều xe sang trọng, mà là vì hai chiếc xe mô tô đua đầy màu sắc, sặc sỡ, vô cùng phô trương, kỳ quặc bên cạnh chiếc xe đạp điện cũ kỹ đậu cạnh những chiếc xe hơi sang trọng lóa mắt.

Trong đó một chiếc có lẽ là Yamaha YZF R1M* được sơn lại, thân xe màu đen ngầu nguyên bản không biết bị kẻ nào không có gu sơn thành màu hồng Barbie lấp lánh đính kim cương, còn vẽ một hình Hello Kitty ở vị trí đầu xe. Sự thật chứng minh chiếc xe đua vài trăm triệu này cũng không chịu nổi màu hồng Barbie chết chóc, trở thành nạn nhân đáng thương của thẩm mỹ trừu tượng.
🖼️ Hình ảnh không hỗ trợ ở phiên bản này. Vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ
*Hình ảnh nguyên bản chất chơi của em nó. Mà được sơn sang màu hường bonus Hello Kitty thì mọi người tưởng tượng nhá =)))
« Chương TrướcChương Tiếp »