“Cũng không biết ngươi lấy tự tin từ chỗ nào tới, có khả năng sao?”
“Không có cái gì là không có khả năng!”
Chị Mai lại cười.
Cô cười rung hết hai vai.
Trước ngực cũng phập phập phồng phồng theo tiếng cười.
Ta biết chị Mai cười vì cái gì!
Tiếng cười này tuy rằng không phải châm chọc, nhưng lại cũng có vài phần nhạo báng.
Làm giám đốc của khu tắm rửa Thiên Tượng.
Chị Mai đã gặp qua quá nhiều nam nhân.
Quan to hiển quý, thương nhân cự phú, giang hồ lão đại.
Trong số những người này, người có ham muốn dung mạo của chị Mai, không ít.
Mà tôi cùng với cô tiếp xúc so với những người này, nhỏ bé như hạt bụi.
Cô sao có thể coi trọng tôi đâu?
Quay đầu lại liếc mắt nhìn tôi một cái, chị Mai cố ý trêu trọc:
“Ta đối với ngươi càng ngày càng có hứng thú. Cái đầu nhỏ này của ngươi tưởng tượng cũng thật đủ phong phú không có giới hạn. Được! nếu, ta nói chính là ‘nếu’ nha, nếu ta coi trọng ngươi, muốn ở cùng với ngươi. Ngươi lấy cái gì ra nuôi ta?”
“Tiền!”
“Tiền? Tiền ở đâu? Chỉ bằng tiền lương của ngươi ở khu tắm rửa mỗi tháng có một ngàn khối ư, ta đây chẳng phải là sẽ uống gió Tây Bắc để sống đi?”
Nữ nhân đều rất hiện thực.
Nhưng ta lý giải hiện thực của cô ấy.
Ai lại không thích tiền đâu?
Ta hỏi lại:
“Vậy ý của chị là, chỉ cần có tiền, chị sẽ ở cùng ta?”
“Ngươi nằm mơ đi!”
Chị Mai khinh thường bĩu môi.
Có thể cảm giác được, tuy rằng cô đối với tôi không chán ghét.
Nhưng kiểu nói thẳng của tôi, vẫn khiến cô có vài phần phản cảm.
Bất quá, cô khinh thường, lại thành công khơi dậy trái tim hiếu thắng của tôi.
Nằm mơ?
Giấc mộng này, cũng muốn ngươi ở trên giường của ta làm.
Tôi không nghĩ tới, nơi chị Mai mang tôi đi, lại là một sòng bạc ngầm.
Sòng bạc này thiết lập ở trong một khách sạn.
Bảo an thực nghiêm, muốn đi vào, cần phải có người quen giới thiệu.
Hơn nữa, còn không thể đi vào bằng cửa chính, phải đi xuống bãi đỗ xe ngầm dùng thang máy chuyên dụng, mới có thể đi lên.
Sòng bạc không tính là lớn.
Nhưng chim sẻ tuy nhỏ, ngũ tạng lại là đầy đủ.
Bên ngoài bày biện chính là máy đánh bạc, máy đánh cá.
Mà bên trong, còn có 21 điểm, xúc xắc, baccarat, blackjack….
Bởi vì bây giờ đang là thời gian cơm chiều, khách đánh cuộc không tính là nhiều, ước chừng có khoảng hơn 100 người đổ lại.
Chị Mai đối với nơi này rất quen thuộc, sau khi mang tôi đi dạo qua một vòng, lại chỉ vào phương hướng trên lầu nói:
“Dưới lầu là khu vực để dành cho khách vãng lai, trên lầu là khu vực VIP, bên trong phương pháp chơi gì cũng đều có. Khách nhân cũng có thể tự tổ chức ….”
Chị Mai nói chính mình tổ chức cuộc chơi, có nghĩa là khách nhân có thể dẫn người của mình tới chơi, sòng bạc cũng có thể tìm người tới bồi khách nhân chơi.
Còn luật chơi như thế nào thì hoàn toàn tự do khách quyết định.
Đến nỗi phương pháp chơi, cũng hoàn toàn là do khách nhân quyết định.
Bài Poker, bài chín, mạt chược, xúc xắc…., tất cả đều có thể.
Chỉ cần có tiền, thì cho dù người muốn chơi oẳn tù tì, sòng bạc cũng sẽ tìm người tới bồi ngươi chơi.
Mà loại cục này, sòng bạc thu vào, chủ yếu là dựa vào tiền thu phế nhà cái,
Tôi không hiểu rõ, chị Mai vì cái gì sẽ mang tôi tới nơi này.
Chẳng lẽ cô đã nhận định tôi là lão thiên (kẻ lừa đảo), muốn cùng tôi tới nơi này kiếm tiền?
Thấy tôi không nói chuyện, chị Mai lập tức hỏi:
“Muốn chơi bài hai bó không, ta đi đổi thẻ?”
Tôi lập tức lắc đầu.
“Không được, tôi chưa từng chơi môn này!”
Lời vừa nói ra khỏi miệng, tôi liền cảm giác được khuôn mặt của chị Mai có chút thất vọng nhàn nhạt.
Nhưng tôi nói, đúng là sự thật.
Tôi xác thật còn chưa đánh cược ở trong sòng bạc bao giờ.
Mấy năm nay tôi đi theo Lục gia, hắn dẫn tôi đi khắp đại giang nam bắc, đi qua vô số sòng bạc và đánh cược.
Nhưng, hắn chưa bao giờ cho phép tôi lên bàn.
Theo lời của Lục gia, đây gọi là tu luyện tâm ma.
Bởi vì chỉ cần vừa lên bàn, liền nhất định muốn thắng.
Chỉ cần nghĩ muốn thắng, liền nhất định sẽ ra ngàn.
Nếu như kỹ thuật của ngươi không ổn định, và tâm lý không đủ cường đại.
Một khi ra ngàn, chẳng khác nào là bước vào địa ngục không lối thoát.
Liền tính là lần này không bị bắt, thì sớm muộn gì cũng sẽ bị bắt.
Chỉ có đem nội tâm tu luyện đến tinh thông, cho dù có thiên quân vạn mã, cũng coi như đang ở chỗ không người, mới có thể lên bàn, mới có thể ra ngàn.
Chị Mai tựa hồ còn có chút chưa từ bỏ ý định, lại truy vấn tôi
“Sơ Lục, ngươi có nghĩ muốn kiếm nhiều tiền không?”