Giang Tùng chạy đến thành phố thủ phủ của tỉnh làm việc, trong nhà không có điện thoại, ba Giang muốn tìm cũng không biết đi đâu tìm, đã sắp đến lúc khai giảng, gọi cậu ta trở về cậu ta cũng không trở về.
Ba Giang thở dài: "Con làm em gái, cũng phải khuyên nhủ anh cả con nhiều hơn, đi làm không có tiền đồ, chỉ có thi đại học mới là con đường đúng đắn.”
Giang Ninh không lên tiếng.
Trên thực tế, anh cả của cô không nghe lời khuyên nhủ bất cứ ai.
A, cũng không đúng, cậu ta chỉ biết nghe người bên ngoài, giống như người trong nhà đều sẽ hại cậu ta, chỉ có người bên ngoài mới thật sự muốn tốt cho cậu ta vậy.
Thật kỳ lạ.
*
Ba Giang dưới sự chỉ huy của Giang Ninh đã học được rất nhanh, nhanh chóng xử lý, vừa xử lý tôm càng đất, còn hỏi cô chuyện học tập: "Mấy ngày nay xem trước sách giáo khoa cấp ba như thế nào rồi? Có điều gì không biết không? Nếu không biết thì đến hỏi ba, ba dạy con.”
Ba Giang tốt nghiệp cấp ba, vào lúc lão tam giới (học sinh tốt nghiệp cấp ba học những năm 1966, 1967, 1968) đã thi đại học với những thanh niên có tri thức, thời đại bọn họ thật sự là thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc, năm trăm bảy mươi vạn người tham gia thi đại học, chỉ hai mươi bảy vạn người được trúng tuyển, năm sau hơn sáu triệu người thi đại học, cũng chỉ được nhận bốn mươi mấy vạn.
Không thi đậu đại học vẫn luôn là tiếc nuối sâu sắc nhất trong lòng ba Giang, vậy nên ông ấy một lòng muốn con mình thi đại học, giống như bù đắp cho ước mơ chưa thành thời còn trẻ của mình.
Trong những năm qua, ông ấy vẫn luôn không từ bỏ việc học của mình.
Giang Tùng và Giang Bách rất khó chịu với ba Giang, cho rằng ông ấy đã áp đặt giấc mơ còn trẻ của mình lên bọn họ, hy vọng bọn họ có thể hoàn thành.
Nhất là Giang Tùng được ba Giang đặt nhiều kỳ vọng, rất phản nghịch, ba Giang hy vọng cậu ta có thể học lại, thi đỗ một trường đại học tốt, sau khi tốt nghiệp đi làm công chức, ăn cơm nhà nước, cậu ta lại không, cậu ta đi làm thuê, đi làm, rồi lại đi cùng người ta đi làm ăn.
Trên cơ bản, ba Giang bảo cậu ta làm gì, cậu ta cũng sẽ làm ngược lại với những gì ba Giang yêu cầu.
Hai người ba mẹ Giang có mười phần trong lòng thì mười một phần đều lo lắng cho Giang Tùng, ngược lại Giang Bách và Giang Ninh bị người ta xem nhẹ cũng chưa bao giờ khiến cho người khác lo lắng, đều sắp xếp cuộc sống của mình rất rõ ràng.
Có lẽ con người chính là như vậy, bạn càng dành nhiều thời gian, tiền bạc và năng lượng cho ai, bạn càng yêu đứa nhỏ đó.
Ba mẹ Giang đối với Giang Tùng chính là như thế.
Có lẽ không chỉ là đối với con cái như vậy, bạn trai bạn gái, vợ chồng, cũng là như vậy, bỏ ra thời gian, tiền bạc, tình cảm càng nhiều thì cái giá phải trả càng lớn, càng không thể buông tay thì càng quan tâm.
Người ta thường nói tiền đặt ở đâu thì tình yêu ở đó.