Chương 7: Xà Yêu và Gà Rừng bừa bãi

Xà yêu

nghe vậy,

tay

cứng đờ

nhìn gà

rừng,

mặt đầy âm u,

giọng

nói

hơi

lạnh: “À,

em

muốn bội

tình bạc

nghĩa?”

Bội

tình bạc

nghĩa?



rừng

trợn

mắt,

chỉ

chỉ

mình,

sau khi xác

nhận

là xà yêu

nói

mình

thì

mặt đờ đẫn

nhìn

chằm

chằm xà yêu,



lão đại

có ý gì?

“Nhưng

lão đại

là xà yêu!

Hơn

nữa

còn



con đực!”

“Bội

tình bạc

nghĩa không phải



người phàm dùng để

hình dung

tra

nam vứt bỏ

con gái sao?”

Nghe gà

rừng

nói

chuyện không

ngừng,

xà yêu không kiềm

chế

nhìn

chằmchằm

môi

mỏng khẽ

mở

của đối phương,

tình

cảnh đêm qua



ràng

trước

mắt,đồng

tử

lập

tức biến

thành

hình

thoi,

cũng không

nghe

lọt

lời gà

rừng

tinh

nói,một giây sau

trực

tiếp dùng

miệng

chặn đối phương đang

lải

nhải khôngngừng.

Bị

nam

nhân

trước

mặt đột

nhiên

hôn

môi,



rừng

lập

tức bối

rối đỏ

cả

mặt,

lúcnày da

thịt

trắng

nõn phủ

một

lớp

hồng

nhạt.

Xà yêu

nhắm

mắt

triền

miên,

nhưng

một

lát sau

cảm

thấy

có gì đó không đúng.

“Gà

rừng,

em biến

trở về

nguyên

hình

thì

ta không

còn

cách

nào?”

Xà yêu phóng

ra ánh

nhìn sắc

lạnh,

nhìn

chòng

chọc

làm gà

rừng

tinh đã

hóa

thànhnguyên

hình

cảm

thấy không được

tự

nhiên,

chỉ



thể

lấy

tay

che

mặt: “Lão đại,nhà em

trên

có già dưới



trẻ,

trong

nhà



mẹ già…”

“Câm

miệng!

Em dùng

não suy

nghĩ

cái

lý do

này đi,

em

cho



ta

ngốc

hay

là em quá

ngốc?”

Gà rừng tinh ngậm miệng không

nói,

nhưng

cũng

không biến thành nguyên

hình:

“…..”

“Em cho rằng ta

không có

biện

pháp

xử lý

em phải không?

Bây

giờ biến trở về

cho

ta, bằng không

ta nhất định sẽ

cho

em hối không kịp!” Xà yêu

đã mất đi

kiên

trì cuối

cùng,

độc

thân

hơn vạn năm, mới nếm

thử

chút

tình

dục,

lại phát hiện vợ đã

biến

thành

gà rừng,

khẩu

vị bị

đổi

làm hắn tức đến

nổi

điên.

“Ta cho em

cơ hội cuối cùng, 3, 2,

1.” Xà yêu

hừ lạnh một tiếng,

nhìn

chằm

chằm

gà rừng sau đó

nở nụ

cười: “Em

đừng

hối

hận.”

Ánh sáng trắng

lóe lên, xà yêu

biến

từ một thiếu niên thành

một con rắn lớn.

Gà rừng tinh không ngừng vang

lên cảnh báo trong lòng,

thật

sự là

một

lời không

hợp liền ăn gà!

“Lão

đại,

em sai rồi, em

hóa hình,

lập tức hóa hình!” Gà rừng tinh thấy xà

yêu biến thành

nguyên hình, cậu lập

tức

mềm nhũn,

quỳ xuống

đất cầu xin tha

thứ.

“Chậm!”

—— Sinh mạng đại hòa

hài

——

Gà rừng tinh hóa thành hình người nằm trên giường,

yên

lặng

ngắm

trời.

Xà yêu được thỏa mãn

tâm

tình

không

tệ,

thân

thể to lớn

giơ

thiếu

niên

lên

không

trung, đưa tới

trước mặt

mình, dùng lưỡi rắn

liếʍ

liếʍ

gò má đối

phương.

Gà rừng tinh khóc không ra nước mắt, mình tình nguyện hóa hình, nhưng

có yêu không muốn hóa hình.