Chương 1-3: Mở đầu
Có người nói: “Khi tình yêu chớm nở chính là khoảnh khắc con người ta cảm thấy yêu đời nhất” Nhưng đối với Trần Vũ Yên, tình yêu của cô dành cho Trần Hàm Nghị lại khiến cả hai rơi vào bế tắc và tuyệt vọng.
Anh vĩnh viễn không bao giờ yêu cô, đó là sự thật không thể chối cãi, cũng khiến cô giấu nhẹn tâm tư ở tận sâu đáy lòng.
Tình yêu thuần khiết biến thành nỗi thù hận, tình yêu biến thành nỗi đau. Trần Vũ Yên không buông tay, cô không học được cách buông bỏ, cố chấp níu giữ tình yêu trái ngang. Bỏ mặc đằng sau
những
tiếng chửi rủa,
những
tiếng cười chê, cô chỉ muốn nói với cả thế giới rằng: “Người đàn ông mà cô yêu chính là Trần Hàm Nghị”.
Oan trái thay, Trần Hàm Nghị lại là anh trai cô.
“Vũ Yên, anh là Hàm Nghị, sau này anh sẽ là anh trai của em”
“Vũ Yên, anh chính là anh trai ruột của em”
“Vũ Yên, chúng ta không thể nào, em hiểu chứ?”
“Vũ Yên...xin lỗi”
Mọi thứ dường như đã thay đổi, từ khi cô thổ lộ với anh ba từ thiêng liêng đó, thế giới xung quanh cô đã hoàn toàn biến thành màu đen tĩnh mịch.