Chương 22: Gái Luật

Khi tôi gặp em lần đầu tôi đã thực sự ngỡ ngàng vì vẻ đẹp của 1 thiếu nữ miền Tây ở trong em. Hôm đó em mặc một chiếc váy đỏ rất dễ thương, làm lộ làn da trắng nõn và cặp chân thon dài, và bộ ngực đầy đặn của em thấp thoáng qua cái cổ xẻ chữ V hơi rộng, khe ngực sâu vun vυ"t và bầu ngực vươn cao trắng tinh không hề tì vết. Khuôn mặt trái xoan, đôi mắt ướt và cặp môi mọng càng làm tăng vẻ quyến rũ của em. Em tên H.

Nhưng với tôi em chỉ là hàng để ngắm chứ không được sờ đơn giản bởi vì “Luật”. “Luật” tức là “con thầy, vợ bạn, gái công ty”. Nói trêu vậy thôi chứ tại em này đang là mục tiêu của 1 ông anh trong công ty. Đồng nghiệp bọn tôi có quy định bất thành văn là nếu có 1 thằng tán gái thì ae phải tạo đk giúp đỡ hết mình, dù là rau hay hàng, dù có vợ hay chưa.

Để tôi kể sơ qua vụ ngoắt nghéo về em này. Hùi đầu năm, anh Hùng cùng cty trên đường từ SG –> Cần Thơ đã làm quen đc 1 em sn 91, lão này cũng sát gái kinh, có vợ rùi mà cứ đi công tác là tháo nhẫn, khoảng 3 hôm thì lão chén được em Tuyền này. Em này mất rồi nên cũng dễ xơi. em T có nói giới thiệu 1 em nữa cho lũ bọn tôi. Tôi nghĩ chắc cũng tầm như e T thì chán nên ko tham gia, rùi em H đc giới thiệu cho ông Long trong công ty, ông này cũng có vợ rồi nhưng nhìn khá thư sinh, da trắng ăn nói nhẹ nhàng tán gái hay. Đại khái sau vài hôm tán tỉnh thì cũng gần đến giai đoạn ăn đc.

Bữa đó Hùng về SG nên Long rủ tôi đi chung (vì tụi kia 2 đứa). Má đến quán nhậu nhìn thấy em H đẹp quá mới thấy cay cay sống mũi, nhưng đã lỡ rùi thui cố vun vén cho ông anh mình vậy. Ngồi nhậu mình mới ngắm kỹ em T- hàng của mình hôm nay. Em này thì dáng người nhỏ nhắn, hoạt bát dễ thương, thêm cái răng khểnh khá duyên. Ma^’y anh em ăn uống vui vẻ, tôi và ông a cố chuốc cho tụi nó uống nhìu chút để dễ hành sự.

Nhậu đến khoảng 11h thì tan. a L mới gợi ý giờ muộn rồi về sợ chủ nhà nói, thôi 4 anh em mình đi kiếm chỗ nào tâm sự cho vui. Tôi với em T thì khỏi nói rồi đồng ý liền, em H lưỡng lự một chút rồi cũng đồng ý đi. Thế là vô ks đặt 2 phòng. Lúc đi cầu thang thì ông L với em T đi trước thế đéo nào mà 2 đứa lại khoác vai nhau chắc say quá nên nhầm, thấy thế mình cũng khoác vai em H, vuốt vuốt cái eo thon của em.

Lúc bố trí phòng xong xuôi còn tôi và em ở ngoài cửa phòng, tôi mới bảo:

– H, lúc nào giới thiệu anh một cô nhé

– A thích cô như thế nào chứ ?

– À dễ thương tí là được

– Như em được không?

Tôi trả lời ngay bằng 1 nụ hôn lên môi em, ai ngờ em cũng đáp lại nồng nhiệt. Lưỡi chúng tôi quấn lấy nhau. Đéo hiểu sao lúc ấy tôi lại làm thế, trước giờ chả bao giờ phá luật với anh em. Chắc tại R với tại em xinh quá.

Nhưng chúng tôi tách nhau ra khi có tiếng ông L gọi, ông a có lẽ cũng say lắm rồi giọng lè nhè. Khi tôi đưa em vào cửa phòng ông í thì thấy thằng chả còn mặc mỗi cái sịp tồng ngồng nhìn ghê chết mẹ. THôi tống em vào rồi qua phòng kia với em T mặc dù tiếc lắm

Bước vào phòng bên cạnh, em T đã tắm xong và nằm ngoan ngoãn trên giường xem TV. EM cũng khá ngon nhưng mình thấy ko thích ăn lắm vì dù sao ông anh cũng đã ăn rồi. Thôi chay tịnh một bữa vậy.

Tôi tắm rửa sơ rùi lên giường nằm chung với em. Nói chuyện tâm sự một lúc thú tính lại nổi lên. Tôi quay qua ôm hôn sờ soạng em T. Nó cũng đáp lại nhưng lại buông 1 câu làm chim mình xìu xuống: “Thân thể này của em đã thuộc về anh Hùng rồi anh à”. TᏂασ mịa bố biết rồi con à. bố còn bít là mày mất trinh với mấy thằng rồi mới đến anh Hùng ăn nữa cơ. Mình làm tới luôn thì đột ngột em nó khóc “em biết anh H có vợ rồi mà vẫn yêu anh ấy…” tôi nghĩ yêu đéo gì, sướиɠ thì nói mẹ sướиɠ, tại em này nhìn cái mặt là biết đéo hiền lành gì rồi. Khóc thì khóc nhưng em vẫn nhiệt tình đáp lại tôi lắm. dường như em khóc lóc chỉ để biện luận cho cái lí do em đang bú chim thằng bạn đồng nghiệp của thằng người yêu mới của em thôi. Vừa khóc vừa mυ"ŧ ©ôи ŧɧịt̠, đúng là đéo thấy con nào hài như con này.

Bú ɭϊếʍ một lúc rồi mình đeo bao vào nắc nắc, chơi đéo cảm hứng lắm nên mãi không ra. Sau khi vật lột đủ kiểu mà không xuất, chợt tôi tưởng tượng là mình đang chơi em H bên kia, mà chắc lúc này em cũng đang vật lộn với L ghê lắm. Tôi chơi vào *** Trang mà cứ nghĩ là đang ȶᏂασ em H. Tôi dập mạnh vài cái rồi thở dốc, rút cái bcs ra rồi dí trym vào mặt em Tr mà bắn xối xả, tϊиɧ ŧяùиɠ tanh ngòm khiến T nhăn mặt. Tôi cũng chả thèm để ý cảm xúc của T nữa, vật mình ngủ luôn…

Hôm sau về đến nhà nghe kể mới bít ông Long đếch làm ăn gì được. Anh em đoán có 3 nguyên nhân

1, ông í say quá

2, tại em kia còn zin nên khó

3, ăn rồi mà xạo

Nhưng khi lão đưa ra 2 cái bcs còn nguyên (lúc đầu tôi có 4 cái, chia ổng 2 cái) thì anh em cũng khá là tin. Tôi thì bị bọn nó trách là làm cả người yêu của anh, ơ cái ȶᏂασ, em cũng có làm ăn gì đâu, vào ngủ chơi canh cửa dùm mấy anh thôi còn tốn cả tiền ks nữa. (mình xạo thế bố thằng nào biết,với lại mấy chú cũng vợ con rồi tham lam làm gì)

Bẵng đi một thời gian. Tôi cũng tránh tiếp xúc với em vì sợ sẽ nảy sinh tình cảm với em, rồi không kiềm chế đc mình. Tôi biết H vẫn đi chơi với T và 2 lão kia. Thi thoảng gặp nhau nơi tiệc tùng, bar biếc thì chào hỏi thôi.

Tầm này năm ngoái thì nghe công ty đồn ầm lên là lão Long bị lấy đc số đt công ty gọi lên điều tra( mấy lão này chơi 2 máy đt, 1 máy đi công tác mới xài, còn máy kia dùng cho công việc, gia đình, lúc máy không liên lạc được thì nói dối là anh đi công tác nước ngoài, công tác đéo gì tháng nào cũng đi, kaka). Gặp ngay em thư kí ất ơ thế là khai hết, nào anh í có vợ lâu rồi, nào là có 2 con đi học tiểu học rùi. Thôi thế là xong, không biết sau đó ông í dẹp vụ đó thế nào, nhưng chắc là quan hệ với em H bị dẹp rồi.

Lúc này tôi không liên lạc với em nữa, nhưng có 1 ông làm chung chỗ tôi hùi trước hay đi ăn nhậu chung vẫn giữ liên lạc, nghe nói em buồn và khóc nhiều lắm. Nhưng tôi cũng ko quan tâm vì đâu phải việc mình

Rồi một bữa ông C này rủ tôi đến chỗ em chơi, ổng còn nói em hứa giới thiệu 1 đứa bạn nữa cho ổng. Tôi ham vui nên cũng đi theo. Gặp lại em,vẫnn ngon như xưa chỉ gầy đi một ít, mắt có vẻ hơi sưng vì khóc nhiều. Con bạn em cũng ngon, cao 1m66 trắng và vυ" to mỗi tội ko duyên lắm. LÚc hỏi 2 đứa đứa nào là chị đứa nào là em, thì ai cũng tranh làm chị nên tôi bắt trình CMT, ai ngờ em nó sinh tháng 10 năm 1992, tức là lúc đó vẫn chưa đủ tuổi nữa. Có lẽ đó là lí do lão L nói là lúc chia tay vẫn chưa ăn được em (nhưng chẳng ai tin) còn em kia sn 1991.

Hum đó em đãi bọn tôi 1 bữa tự nấu ngon lành, phải nói là em khá đảm đang so với con gái miền Tây. Ăn xong ngồi hoài chán nên kéo nhau đi karaoke…

Lúc ngồi hát thì tôi với em ngồi đối diện nhau, còn đôi kia thì ngồi ở giữa. Tôi để ý em toàn hát mấy bài đau khổ với bị phụ tình. Khi em hát đến câu “sao anh nỡ bỏ em, em nào có tội tình gì..” thì nước mắt lăn dài trên má, tôi thương em quá mà ko bít nói sao.

Đôi kia như quấn vào nhau, tôi và em lặng lẽ cụng ly, bọn tôi đã uống khá nhiều

Rồi em chuyển sang ngồi cạnh tôi, em ép tôi hát chung với em, rồi em nằm trong vòng tay tôi lúc nào không hay. Có lẽ tôi muốn choàng vai em để an ủi, có lẽ tại em cần chỗ dựa. Có lẽ là tại sự hấp dẫn lẫn nhau giữa một đứa con trai và một đứa con gái…

Em vào nhà VS hơi lâu một chút, tôi bắt đầu lo lắng. 5p rồi 10p trôi qua. Nhìn qua con bạn em đang trong vòng tay ông kia. Tôi đành gõ cửa nhà VS. Im ắng quá. Tôi dùng vai đẩy mạnh, cái cửa bung ra và tôi nhìn thấy máu…

Quá buồn em đã nghĩ quẩn và cứa tay vào miếng kính trong nhà VS, máu chảy tùm lum. Tôi vội cởϊ áσ quấn lấy cổ tay em rồi bế em vào. May mà vết cắt cũng ko sâu lắm. Em ngủ ngoan lành trong lòng của tôi, 2 đứa kia ngó qua một chút rồi lại hát, chúng nó cũng say lắm rồi. Nhìn em ngủ thấy em mới đẹp làm sao, vẻ đẹp trong sáng và thánh thiện, vậy mà chính chúng tôi gián tiếp đẩy em vào đau khổ. Tôi thấy thương em quá.

Nhưng khổ nỗi cái tư thế nằm của em lại làm tôi đau khổ, đầu em gối lên cục cưng của tôi, tay em đặt lên đùi tôi, cái áo ngắn thì hơi tốc lên lộ cả mảng da thịt nơi bụng. Tôi lấy cái áo khoác của em trùm lên ng em cho đỡ lạnh và cố kiềm chế luồn tay vào em dưới cái áo khoác đó… Rồi tôi cũng ko làm đc điều đó. TÔi đặt nhẹ tay lên làn da mịn màng của em ở vùng bụng, mát rượi và mềm mại, tôi đưa dần lên ngực, chạm đến mép áσ ɭóŧ rồi dừng lại, đi xuống, chui vào khe quần, chạm vào mấy cọng lông mềm mại. Tư thế nằm với cái áo khoác che đi khiến tôi có thể thoải mái hành sự. Nhưng rồi, một cái gì đó trong tôi nói “dừng lại” em đã quá đau khổ rồi…

Sau lần đó tôi và H thỉnh thoảng đi ucf chung với nhau. Đi 2 ng nhưng chỉ uống nước và nói chuyện thôi ạ. Và tôi nhận ra ở H còn muôn vàn điểm tốt khác của một người con gái. Dễ thương, khéo tay, quan tâm người khác… So với 1 cô gái miền Tây thì H thuộc loại khá lắm rùi. Thấy nỗi buồn của H tôi mới nghĩ về bản thân mình, chắc những em bị tôi đá cũng cảm thấy như H vậy… Đã có lúc tôi nghĩ mình sai, nhưng rồi lại chặc lưỡi, mình không ăn thì thằng khác nó cũng xơi thôi, khác gì nhau.

Một bữa H tôi đang hát karaoke với bạn thì H gọi điện, em bị hỏng xe giữa đường, lúc đó khá muộn rồi nên em sợ. Tôi bắt taxi đến ngay chỗ em, đưa xe vào gửi ở 1 quán sửa xe ven đường rồi quay lại chỗ hát. Em hát rất hay, trong phòng đứa nào cũng nhìn em mà nuốt nước bọt, và tôi thấy khá là tự hào khi đi với em.

Lúc ra đưa em về nhà thì em mới giật mình. Chìa khoá nhà em để trong cốp xe máy, quay lại chỗ cũ thì nó đã đóng cửa. Tôi đành đưa em vào ks. Không nỡ để em đêm hôm nơi ks lạ một mình nên tôi lấy một phòng đôi rồi ở lại với em. Đêm, em lại khóc thật nhiều… Em gối đầu lên tay tôi mà khóc:

– Anh ôm em đi, em thấy lạnh quá.

Tôi ôm siết em thật chặt, lạ là lúc đó trong tôi ko hề có những ý nghĩ du͙© vọиɠ trần trụi, mà chỉ thấy thương em thật lòng

– Anh tốt với em quá

– Không, anh không tốt vậy đâu. Em đừng nói thế

– Với người khác thì em không biết, nhưng em thấy anh rất tốt với em. Em lưu tên anh trong máy là “người tốt bụng” đó.

Nghe mấy câu nói của em mà tôi thấy xấu hổ quá. THực sự tôi không xứng với cái danh hiệu do em phong tặng. Tôi chỉ biết vụng về an ủi em. Đêm đó, em ôm tôi ngủ ngon lành. Nhìn em ngủ thật là trong sáng thánh thiện, chắc lâu rồi em không đc ngủ thoải mái như thế….

Khi mà em đã quên đi nỗi buồn, khi mà tôi tưởng rằng em có thể vui vẻ trở lại. Thì Long lại một lần nữa xen vào cuộc đời em.

Tối đó tôi gọi điện rủ em đi cà fe, máy tắt… Đêm đó gọi cho em mấy lần, tôi đã mong bản nhạc chuông quen thuộc của em vang lên nhưng không hề có. Lo lắng cho em, tôi phóng xe xuống phòng trọ, cửa khóa. Tôi như phát điên lên. Là cảm giác gì. Bồn chồn ư, lo lắng ư, ghen tuông ư? Tôi không biết. Tôi thϊếp ngủ trong những cơn mơ chập chờn

Sáng, tôi nghe tiếng của hắn. Long lại xuống dưới này công tác. Hắn vỗ vai tôi nhăn nhở

– Nghe nói thời gian rồi chú xài hàng của anh suốt hả, cũng biết lợi dụng cơ hội quá ha. Tối qua anh mới check lại con hàng, vẫn còn bót lắm, chú xài kỹ phết nhỉ?

Tôi bật dậy đấm thẳng vào mặt hắn, máu đã đổ. Đồng nghiệp xúm vào can 2 thằng ra. Tôi bảo:

– Anh là thằng đểu…

– Thì mày cũng như anh thôi, tư cách gì mà nói.

Ừ, đúng thật, tôi cũng như hắn. Tôi chỉ khác hắn ở chỗ chưa vợ chưa con, nhưng tôi cũng đã làm bao nhiêu em phải khóc rồi, tôi ko nhớ hết nữa…

Tối, em gọi điện cho tôi nức nở:

– Anh, em xin lỗi. Em biết là không nên thế. Nhưng khi người ta gọi điện, em lại muốn được gặp. Em tự nhủ chỉ gặp để nói rõ ràng một lần thôi. Nhưng…

Tôi dập máy, tôi không nghe nữa. Sao em ngu ngốc quá, như bao nhiêu người con gái ngây thơ khác. Tôi thương em và cũng giận em. Nhưng tôi đã không gặp em nữa

Một thời gian sau, Long chuyển công ty, còn em nhắn tin cho tôi là em chuẩn bị xuất ngoại, lấy chồng Đài Loan Hàn Quốc gì đó. Tôi nói tôi mừng cho em, chúc em đi may mắn.