Nói về tháng tư - năm tôi còn là 1 cậu bé lớp 12. Cảm xúc lúc này có lẽ là khá hồi hộp và căng thẳng. Căng thẳng khi chuẩn bị bước vào 2 kỳ thi quan trọng của đời người, hồi hộp là mường tượng ra cảnh …
Nói về tháng tư - năm tôi còn là 1 cậu bé lớp 12. Cảm xúc lúc này có lẽ là khá hồi hộp và căng thẳng. Căng thẳng khi chuẩn bị bước vào 2 kỳ thi quan trọng của đời người, hồi hộp là mường tượng ra cảnh sắp thoát kiếp đèn sách 12 năm học, sắp được bước sang ngưỡng cửa mới, và sắp thành “người lớn”……….
Bài vở nhiều hơn, nên thời gian tôi gặp em cũng ít hơn, Cứ hết tiết buổi chiều, là chạy ngay xuống bãi xe, lôi con xe cọc cạch ra ngoài, rồi lại lao nhanh qua trường em, và em vẫn chào tôi như bao ngày, nụ cười mỉm như có như không, hấp háy đôi máy nhìn tôi - ”Ngày nào cũng bắt người ta đợi”
***
“Giờ đi đâu?”
“Anh đưa đi đâu em đi đó.”
“Ừ thế đi về nha.”
Em nguýt - “Vô duyên, tí còn phải đi học nữa, về gì mà về.”
“Café đi.”
“Ừm, ra ngoài nhà thờ ngồi cho thoáng đi.”
Tôi lè lưỡi: “Xa thế, tí lại quay ngược lại đây để học, mệt phờ ra học sao nổi.”
Em bĩu môi: “Chở người yêu mà than vãn vậy đó.”
“Thế em chở anh đi, cũng là chở người yêu mà.”
Em dỗi: “Hừ, anh muốn đi đâu thì đi, tôi chả quan tâm.”……