Chương 2

Bốn phía yên tĩnh vài giây.

Sau đó bất chợt hỗn loạn.

Cảnh sát và người đại diện cũng không nghĩ tới có nhiều người như vậy trốn ở đây. Nhất thời ngắn cả người.

Tôi và Tưởng Thiếu Thiên liếc nhìn nhau, thừa dịp hỗn loạn chạy ra khỏi phòng thay đồ.

Chạy một mạch như điên về phía sân vận động.

Thoát khỏi vòng vây, chúng tôi chạy thẳng đến một khách sạn nhỏ.

Tôi vừa mở cửa, vừa ném quần áo cho Tưởng Thiếu Thiên.

“Ngửi đi.”

Cậu ta để sát vào ngửi thoáng một cái, thiếu chút nữa nôn ra.

“Mùi khai của hồ ly nặng như vậy!”

Tôi gật đầu.

“Vậy là không tìm nhầm.”

Dứt lời, tôi đưa tay đẩy cửa ra.

Một bóng người vội vàng lao đến.

“Đại sư! Thế nào rồi?”

Tôi liếc nhìn hắn: “Đã xác định được, thần tượng hàng đầu hôm nay, đồng đội cũ của anh, Tổng Dữ chính là Mị Hồ.”

Khi Trình Kiệt nghe thấy lời này, thân thể anh ta ngã ngửa về phía sau, mũ trùm đầu rơi xuống, lộ ra cái vảy đen lớn trên mặt.

Nó xấu xí một cách dị thường.

…..

Ba năm trước, một nhóm nhạc thần tượng nam Meteor đã ra mắt thành công thông qua một chương trình tìm kiếm tài năng.

Chỉ trong nhất thời, từ không có danh tiếng lại trở thành có nhiều người hâm mộ.

Trong đó người được tung hô nhất là đội trưởng Trình Kiệt.

Với vẻ ngoài điển trai cùng với kỹ năng ca hát, anh ta luôn là người nổi bật trong nhóm.

Cùng năm đó, Meteor đã giành giải Nhóm nhạc nam được yêu thích nhất và cá nhân Trình Kiệt giành giải Nam ca sĩ được yêu thích nhất.

Nhưng một năm trước một thanh viên của đoàn đã rút lui vì chấn thương. Từ sau khi có thành viên mới là Tổng Dữ, một thứ đã thay đổi.

Trình Kiệt nói tính cách của Tống Dữ ngại ngùng, sợ không thích ứng được với sinh hoạt đoàn thể nên đã chiếu có anh ta nhiều hơn.

Thời gian ở chung càng lâu, việc lạ phát sinh trong đoàn càng ngày càng nhiều.

Hoặc là lúc diễn có người nhiều lần phạm sai lầm, Tống Dữ đã xoay chuyển tình thế một cách hoàn hảo.

Hoặc là có người bịa đặt, bị tin đồn quấn thân.

Còn có người ngay trước ngày diễn một ngày, cổ họng đột nhiên….

Xui xẻo nhất không ai khác chính là Trình Kiệt.

Vào một ngày buổi sáng, má trái của anh ta không có dấu hiệu gì đã xuất hiện một vệt đen.

Mới đầu anh ta không để ý, điểm đen lại càng ngày càng to ra.

Phía trên còn mọc ra mấy cọng lông rất dài.

Không còn cách nào, anh ta chỉ có thể tạm dừng hết tất cả hoạt động đi đến da liễu khám bệnh.

Đối với việc kỳ lạ này, tất cả các bác sĩ đều không có biện pháp giải quyết.

Rất nhanh, lãnh đạo công ty đã biết việc này.

Nhà tư bản vô cùng xem trọng lợi ích, những kẻ đó cho Trình Kiệt một tháng để chữa trị.