Chương 27

Chu Sở Chi cẩn thận bảo vệ người mình yêu ở trong lòng, Vinh Vương lập tức đi đến quỳ xuống cầu xin cho người mình thương.

Bệ hạ rất bất mãn với trò hề này, cộng với lần ám sát trước đó, trong lòng ông bắt đầu nghi ngờ hai nhi tử này của mình.

Lúc này thấy hai người vì một nữ nhân mà không quan tâm đến lễ nghi trật tự thì càng tức giận hơn.

“Phụ hoàng, nhi tử có thể không cần vị trí hoàng tử, thỉnh cầu phụ hoàng tha cho Nguyệt Nhi.”

Vinh Vương vội vàng lên tiếng.

“Xin phụ hoàng tha cho Nguyệt Nhi, nàng là người nhi thần thương đời này, nhi thần nguyện ý dùng vương vị đổi lấy mạng của nàng!”

Đương kim hoàng thượng vốn chỉ có ba nhi tử.

Bây giờ có hai hoàng tử cầu xin vì một nữ tử có phẩm hạnh không đoan chính, nhiêu đây đã đủ ném cả mặt mũi hoàng tộc đi.

Bệ hạ giận dữ, nhưng dù sao Lâm Nguyệt là nữ nhi Thừa tướng, ông không thể trực tiếp g/i/ế/t c/h/ế/t nàng ta.

Ông vung tay lên, lệnh mang người vào hoàng cung lập làm Mỹ nhân.

Ông muốn cho hai nhi tử của mình một cơ hội suy nghĩ lại.

Vở kịch này kết thúc bằng việc bệ hạ thổ huyết.

Ai bảo… Hai nhi tử của ông đều dùng ánh mắt hận thù nhìn ông chứ?

Lâm Nguyệt vào hoàng cung bằng một chiếc kiệu nhỏ.

Ta lấy danh nghĩa Huyện chủ Gia Nhu, mấy ngày nay vào cung cùng nàng ta.

Hội săn bắn vẫn chưa kết thúc.

Sau khi hội săn bắn kết thúc, Lâm Nguyệt sẽ thị tẩm.

Bệ hạ muốn một lần cắt đứt hoàn toàn tâm tư của hai nhi tử mình.

Nữ tử này đúng là hồng nhan họa thủy. Nếu như trực tiếp đưa vào hậu cung thì hai người sẽ không còn tranh giành được nữa.

Có thể nói đây là chuyện khiến ta bất ngờ nhất.

Không thể không cảm thán, Lâm Nguyệt đúng là có ánh sáng nữ chính, nếu không thì sao chuyện phụ tử tranh chấp này lại xảy ra chứ?

Dù sao thì…

Người trong thiên hạ đều sẽ chế nhạo.

Có lẽ vì muốn hoàn toàn cắt đứt, bệ hạ trực tiếp hạ chỉ để Chu Sở Chi và Lâm Thù thành hôn.

Ngày hồi cung sẽ lập tức cử hành đại điển thành hôn.

Đêm hôm đó, Lâm Nguyệt thị tẩm, Chu Sở Chi nến đỏ bập bùng.

Một đôi uyên ương hoàn toàn bị chia cắt.

Nhưng Chu Sở Chi là một người ngang ngược, sao hắn ta có thể trơ mắt nhìn người mình yêu nằm dưới thân phụ hoàng mình được?

Ta đoán hắn ta sẽ chọn đi cứu Lâm Nguyệt.

Chỉ là mọi chuyện không quá giống với những gì ta nghĩ, Chu Sở Chi không trực tiếp tạo phản mà lén lút vào hoàng cung cứu Lâm Nguyệt.

Thậm chí còn có một lần hắn ta đến cầu xin ta.

Ta là người tốt bụng, đương nhiên ta sẽ giúp hắn ta rồi.

Ta đưa Chu Sở Chi đã cải trang tốt vào hoàng cung, lại thuận thế đưa hắn ta đến tẩm cung của Lâm Nguyệt.

Hai người vừa gặp đã ôm chặt lấy nhau, bắt đầu khóc lóc kể lể uất ức mà mình phải chịu đựng những ngày qua.

Ta đứng ở cửa yên lặng nhìn.