Chương 5: Tần Dịch Niên

Cô giật mình với suy nghĩ này của mình, cô chưa từng yêu đương, cũng chưa gặp được người mình thích, sao có thể đột nhiên xuất hiện suy nghĩ này chứ.

Cô lại lén nhìn trộm anh, không biết tại sao trên mặt lại có chút nóng đến hoang mang.

Cô không biết người đàn ông này vẫn luôn nhìn cô, mà biến hóa của cô cũng lọt vào trong mắt anh.

“Cô Thẩm, tôi cho cô một tuần để suy nghĩ.” Anh không vội, cảm thấy nhất định cô sẽ đồng ý.

“Được, để tôi nghĩ đã, tuy rằng tiền lương anh đưa ra thật sự rất cao, nhưng…” Cô cũng có lo lắng của cô.

“Không sao, cô cứ từ từ suy nghĩ, cô ghi lại số điện thoại của tôi.” Anh lấy di động của anh cho cô, trên đó có một dãy số.

Cô lưu số điện thoại lại.

“Tần Dịch Niên, tên của tôi.”



Cô lại tốn một tiếng đồng hồ để về trường, cô ở cổng trường mua cơm, mang hộp cơm vừa vào phòng ngủ, chuông điện thoại của cô liền vang lên.

Cô lấy di động ra xem, hóa ra là Dương Hiên.

Cô và Dương Hiên thường ngày thật sự không có nói chuyện, thỉnh thoảng đi làm, làm cùng nhau, bây giờ họ đã không đi làm chung, càng không nên có liên lạc gì.

Nghĩ đi nghĩ lại, cô tắt máy.

Qua hai phút sau, Dương Hiên lại gọi đến.

Cô vẫn không muốn nghe máy nên lại tắt đi.

Lần này cách lâu hơn một chút, cô ăn được một nửa, điện thoại của Dương Hiên lại gọi đến.

Thẩm Miên cảm thấy có hơn phiền, dù sao đi nữa cô bị mất việc cũng có chút dính líu đến cậu ta, tuy không thể trách cậu nhưng cô thật sự không muốn có quá nhiều tiếp xúc với cậu ta. Xem ra nếu cô không nghe, cậu ta sẽ gọi nữa, Thẩm Miên thở dài nghe máy.

“Có chuyện gì sao?”

Dương Hiên ở đầu dây bên kia có chút kích động, rõ ràng cậu ta không ngờ cô sẽ nghe máy, “Miên Miên, tớ nghe nói cậu bị mụ già kia đuổi việc rồi, thật sự xin lỗi, đều do tớ hại cậu ra nông nỗi này.”

Thẩm Miên có chút đau đầu, đạo lý là thế nhưng cậu ta nói như thế, sao cô lại nghe ra một chút… Cậu ta tự xem mình như hồng nhan họa thủy vậy.

Tự luyến lại buồn nôn.

“Không liên quan gì đến cậu cả, tôi không sao, chúng ta đã không làm chung rồi, sau này không cần liên lạc nữa.” Trước đây cô chỉ xem cậu ta là đồng nghiệp, sau này cô cũng không định xem cậu ta là bạn.

“Miên Miên, cậu đừng gác máy, tớ có chuyện muốn nói!” Dương Hiên rất sợ cô đột nhiên gác máy, cậu ta rất hiểu cô, cô rất lạnh nhạt với nam sinh, cậu ta luôn đứng yên tại chỗ, không dám nhúc nhích.

“Tớ… Tớ muốn giới thiệu công việc cho cậu, đãi ngộ cực tốt, cũng kiếm được nhiều tiền, hơn nữa vô cùng an toàn, tớ biết cậu vừa bị sa thải, bây giờ có lẽ đang tìm việc, cũng do tớ mà ra, tớ cũng rất ngại.” Cậu ta cẩn thận, sợ cô gái mình thích sẽ gác máy, cậu ta đã gọi rất nhiều lần mới gọi được cho cô.

Gần đây sao thế nhỉ, hết người này đến người khác đều giới thiệu công việc cho cô.

Tuy rằng bây giờ cô cảm thấy Dương Hiên rất phiền nhưng cô cũng không có thù với tiền, điều kiện của Tần Dịch Niên rất tốt nhưng cô cũng có nguyên nhân của mình, cô vẫn đang đắn đo.

Bây giờ Dương Hiên giới thiệu công việc cho cô, nếu thật sự không tệ, cô có thể so sánh giữa hai công việc này, sau đó chọn một trong hai.

“Cậu không cần cảm thấy áy náy, bây giờ tôi rất tốt, không bị ảnh hưởng gì cả, chỉ là, công việc cậu vừa nói là gì.”

Dương Hiên nghe cô nói thế liền rất vui, “Làm nhân viên phục vụ cho một nhà hàng cao cấp, đãi ngộ rất tốt, người tiếp xúc đều là tai to mặt lớn, sẽ rất an toàn, hơn nữa lương rất cao, tớ quen giám đốc ở đó, hôm nào cậu rảnh có thể nói với giám đốc, giám đốc sẽ xếp ca cho cậu, đến lúc đó cậu trực tiếp đi làm là được.”

Cô từng làm nhân viên phục vụ, chỉ là nhà hàng bình thường sẽ rất vất vả, tiền lại ít, nhà hàng này nghe cũng được hơn chút.

“Lương tính thế nào?”

“Nếu làm theo buổi thì một buổi 300, tuy nhiên một tuần cậu không làm được mấy lần, nhưng cũng kiếm được nhiều tiền. Nghỉ hè cậu cũng có thể đến đó làm, một tháng là 7000, bao ăn ở.”

Dương Hiên cảm thấy mức lương này thật sự rất cao, hơn nữa loại công việc này cũng không phải tùy tiện có thể tìm được.

Trong lòng cô tính toán, cảm thấy thật sự cũng không ít, “Sao lương chỗ này lại cao như thế?”

Cậu ta nghe cô hỏi như vậy, cũng có chút ngại, “Vì… Nơi đó yêu cầu nhân viên có nhan sắc. Chỉ là cậu đừng nghĩ bậy, không phải là làm việc không đứng đắn đâu. Vì nhà hàng này thường xuyên đón tiếp những người có thân phận rất cao, có khi sẽ đón tiếp lãnh đạo vân vân, nên có yêu cầu về ngoại hình.”

À, là xem mặt để tuyển vào.

Cô nghĩ ngợi, công việc này và công việc của anh Tần, hai công việc này đều có vị trí không chênh nhau mấy, không thể so sánh cao thấp, cô vẫn cần suy nghĩ rồi mới đưa ra quyết định.

“Vậy có thể cho tôi suy nghĩ mấy ngày không, mấy ngày nữa tôi trả lời cậu được không?”

Dương Hiên lập tức gật đầu đồng ý, bảo đợi tin tốt của cô.

Thẩm Miên sau khi gác máy, cô ăn hết phần cơm đang ăn dở, nghĩ đến nên đồng ý với công việc này, càng nghĩ cô càng thấy đau đầu.

Ăn xong cô, nhân lúc chiều có thời gian rảnh, cô liền về nhà một chuyến, nhà họ cách trường không xa, cũng chỉ ngồi xe nửa tiếng là đến, chỉ là cô vẫn luôn rất bận, rất ít khi có thời gian về nhà.

Vừa về đến nhà, cô nghe thấy tiếng đập đồ.

Sau đó nghe thấy tiếng mẹ đau khổ thét lên: “Chẳng lẽ các người nhất định ép chúng tôi bán nhà sao?”